Tư Mộ ôm Hoán Hoán trong lòng một lúc lâu, cảm nhận hơi thở cô dần ổn định, nhịp tim cũng không còn quá gấp gáp như trước.
Hắn hơi buông lỏng tay, cúi đầu nhìn cô. Đôi mắt cô vẫn còn chút hoảng sợ, nhưng đã không còn tràn ngập tuyệt vọng như khi nãy.
Xác nhận Hoán Hoán không sao, hắn mới quay đầu lại—
Nhưng khi nhìn ra cửa hang, ánh mắt hắn lập tức trầm xuống.
Lãnh Thương và Trầm Dạ đã chạy mất.
Hắn nheo mắt, hơi nghiêng đầu như đang lắng nghe động tĩnh xung quanh. Mùi máu vẫn còn vương lại, nhưng dấu vết của hai kẻ đó đã nhạt dần.
Bọn họ nhân lúc hắn không chú ý mà trốn đi.
Ánh mắt Tư Mộ lạnh xuống.
Không thể để hai kẻ đó rời đi như vậy.
Hắn vừa định đứng dậy đuổi theo thì bất ngờ—
Một bàn tay nhỏ nhắn kéo nhẹ lấy tay hắn.
Hắn cúi xuống.
Hoán Hoán đang ngước nhìn hắn.
Ánh mắt cô không còn hoảng sợ như khi nãy, nhưng vẫn có chút dè chừng. Đôi môi hơi hé mở, giọng nói nhẹ bẫng:
“Ta đói rồi.”
Tư Mộ thoáng dừng lại.
Hắn nhìn cô chằm chằm, như đang cân nhắc giữa việc đuổi theo hay ở lại.
Nhưng rồi, ánh mắt lạnh lẽo dần dịu đi.
Hắn thu tay về, thản nhiên nói:
“Chờ ta một lát.”
Sau đó, hắn đứng dậy, đi ra khỏi hang động.
—
Bên ngoài trời đã sáng rõ.
Cách hang động không xa, một con mồi lớn nằm đó— con mồi mà Tư Mộ săn được trước khi quay về.
Hắn nhanh chóng xử lý nó, rút sạch nội tạng, lột da, cắt thịt thành từng phần, sau đó dùng cành cây dựng lên một cái giá để nướng thịt.
Mùi khói nhẹ nhàng lan tỏa trong không khí.
Khi lửa bắt đầu bén vào thịt, hắn mới đứng dậy, quay trở lại hang động.
—
Bên trong hang vẫn còn dấu vết của trận chiến khi nãy.
Máu bắn lên vách đá, nền đất lộn xộn, không khí vẫn còn vương mùi tanh nồng.
Tư Mộ cau mày.
Hắn không thích.
Hoán Hoán sống ở đây, vậy mà nơi này lại dơ bẩn như vậy, hắn cảm thấy không thoải mái chút nào.
Hắn nhìn sang Hoán Hoán, giọng điệu trầm thấp nhưng có chút dịu dàng hiếm hoi:
“Nàng lên đống cỏ kia nằm nghỉ đi.”
Hoán Hoán do dự một chút, nhưng cuối cùng vẫn ngoan ngoãn đứng dậy, bước lên đống cỏ khô mà hắn đã sắp xếp từ hôm qua.
Nhìn thấy Hoán Hoán an phận nằm xuống, Tư Mộ mới bắt đầu dọn dẹp.
Hắn dùng nước để rửa sạch vết máu, quăng đi những cành khô đã vấy bẩn, sau đó dùng một ít lá cây có mùi dễ chịu trải lại lên sàn.
Mọi thứ nhanh chóng trở lại sạch sẽ như ban đầu.