Kỳ Ngôn buông chén xuống, vừa ngẩng đầu lên đã đối mặt với ánh mắt không thân thiện của mẹ Diệp, ba Diệp cũng nhìn về phía anh với ánh mắt áp bức.
Kỳ Ngôn rũ mắt, trên gương mặt xuất hiện một chút u sầu.
“Cô chú, xin lỗi, là do cháu làm Chiêu Chiêu tiểu thư hoảng sợ.”
“Nhưng mà, vòng tay mẹ để lại cho cháu chính là thứ duy nhất để cháu tưởng nhớ bà ấy, Chiêu Chiêu tiểu thư…”
Kỳ Ngôn luôn luôn nói một nửa dừng một nửa, chừa đủ không gian cho người khác mơ màng tưởng tượng.
Những việc sau đó thì anh cũng không cần phải nói nữa, ba Diệp mẹ Diệp chỉ cần suy nghĩ chút thôi là đã có thể biết được chân tướng rồi.
Sau đó, vành mắt anh lại đỏ bừng, run rẩy mở miệng, “Cháu xin lỗi… Là do cháu làm sai!”
“Haizz, thằng bé này.” Ba Diệp đứng dậy, áy náy nhìn về phía Kỳ Ngôn, đến cả mẹ Diệp cũng ngại ngùng dời tầm mắt gây sự của mình đi, quay đầu sang chỗ khác.
Ai cũng biết rõ tính tình của Chiêu Chiêu, nửa năm nay Kỳ Ngôn đến nhà họ Diệp, Chiêu Chiêu lại càng dốc hết sức mà bắt nạt Kỳ Ngôn.
“Chú thay Chiêu Chiêu xin lỗi cháu.”
“Chuyện vòng tay chú sẽ chịu trách nhiệm, cháu muốn bồi thường thế nào, hoặc là muốn cái gì thì cứ việc nói, nếu chú mà làm được thì nhất định sẽ làm cho cháu.”
“Chỉ là người chết cũng đã chết rồi, cháu hãy nén bi thương.”
Nhà họ Kỳ chỉ còn lại một đứa bé này, đưa về nhà rồi mẹ Diệp với Chiêu Chiêu còn tưởng là nợ đào hoa của ông ấy, thế là ngày ngày mặt lạnh mày nhẹ với Kỳ Ngôn, ông ấy thật sự, thật sự thấy rất có lỗi với sự gửi gắm của ba Kỳ trước khi chết.
Nghĩ đến đây, trong mắt ba Diệp lại có nước mắt xuất hiện, còn Kỳ Ngôn chỉ cảm thấy gương mặt của ông ấy hết sức dối trá, anh đặt chén xuống, đứng lên.
“Cô chú, cháu ăn no rồi, cháu xin phép về phòng trước đây.”
Nói xong, Kỳ Ngôn đi thẳng ra khỏi nhà ăn, phía sau truyền đến tiếng thở dài của ba Diệp, bước chân anh không hề dừng lại, nhưng bàn tay đang rũ bên người lại khẽ nắm chặt.
Phía sau cầu thang, Kỳ Ngôn lấy mảnh vỡ vòng tay ra khỏi túi quần, nắm thật chặt, cho dù mảnh vỡ có cắt đứt bàn tay làm máu chảy ra, anh cũng không buông tay.
[Cảnh cáo, cảnh cáo, giá trị hắc hóa đang tăng cao.]
[Xin ký chủ hãy lập tức tìm cách ổn định giá trị hắc hóa của boss.]
Chiêu Chiêu đang ngủ ngon thì tiếng cảnh báo của Hệ thống lại đánh thức cô lúc nửa tỉnh nửa mơ, nhưng giá trị hắc hóa của boss tăng cao cũng không phải chuyện gì quá bất ngờ, cô chỉ lầu bầu một chút rồi lại tiếp tục ngủ say.