Trời Ơi! Chàng Alpha Đã Chiếm Trọn Trái Tim Enigma Lạnh Lùng Bậc Nhất Rồi Kìa!

Chương 17

Lời vừa nói ra, ánh mắt cậu khẽ nâng lên, chạm vào đôi mắt của Chử Trầm - người từ đầu đến giờ vẫn chưa nói câu nào.

Hai người như đang cách nhau bởi một lớp không khí vô hình, dùng ánh mắt thăm dò đối phương, cũng giống như đang âm thầm phân cao thấp.

Những người không rõ tình hình giữa họ thì có chút hoang mang.

Ngụy Trì và Thiệu Văn Sâm chỉ biết bất lực lắc đầu.

Lại nữa rồi.

Cái bầu không khí đầy căng thẳng này.

Chỉ cần Kỷ Tùy và Chử Trầm xuất hiện cùng một nơi, nhất là khi “người thầm mến” của một trong hai cũng có mặt, thì kiểu gì cũng sẽ có màn đối đầu gay gắt, sự va chạm giữa pheromone và áp lực vô hình khiến cả Alpha lẫn Omega đều không dám đến gần.

Còn Beta thì không ngửi thấy pheromone, chỉ có thể dựa vào biểu hiện của họ để đoán xem ai đang có tâm trạng không vui.

Nói đơn giản là nhìn sắc mặt mà hành động.

Kỷ Tùy quay sang Ngụy Trì và Thiệu Văn Sâm: “Hai cậu…”

Còn chưa hỏi hết câu, Ngụy Trì đã nhanh chóng tiếp lời: “Bọn tôi có chút chuyện, đi trước đây.”

Cậu ấy tuyệt đối không muốn dính vào cái bầu không khí kì quặc này.

Trước khi đi, Ngụy Trì còn vỗ vai Kỷ Tùy, hạ giọng một cách nghiêm túc: “Nếu mà cậu với Chử Trầm đánh nhau, nhớ gọi 110 và 120 ngay lập tức.”

Kỷ Tùy: “Tôi không thể gọi cho hai cậu à?”

Ngụy Trì giơ ngón trỏ lên lắc lắc: “Xin tha cho tôi.”

“...”

Tình bạn nhỏ bé thế là sụp đổ trong tích tắc.

Đúng là kiểu bạn bè đỉnh của chóp không ai bằng.

Mà khoan đã…

Tại sao phải gọi 120?

Chẳng lẽ sợ cậu đấm Chử Trầm trọng thương à?

Rõ ràng là Ngụy Trì không có ý đó.

Người của Chử Trầm đều là đồng nghiệp của Tống Hoài An, họ cũng có việc phải đi trước, Ngụy Trì và Thiệu Văn Sâm thì chuồn mất.

Thế là cuối cùng chỉ còn lại ba người họ cùng đi ăn.

.

Xe do Chử Trầm lái.

Ban đầu Kỷ Tùy định ngồi ghế sau, nhưng vừa mở cửa thì đã nghe thấy hai người còn lại đồng thanh: “Cậu ngồi ghế phụ đi.”

Tống Hoài An giải thích: “Kỷ Tùy, cậu ngồi ghế phụ đi, tôi hơi say xe, không thích hợp ngồi chỗ đó.”

Kỷ Tùy nhướng mày, suýt nữa buột miệng nói.

Người say xe không phải nên ngồi ghế phụ thì tốt hơn à?

Nhưng nghĩ đến việc Tống Hoài An giờ đã có gia đình, hành động này có lẽ chỉ để tránh gây hiểu lầm.

Cậu gật đầu.

“Được.”

Rồi mở cửa ghế phụ ngồi xuống.

Chiếc xe này chính là chiếc mà lần trước Chử Trầm đã dùng để đưa cậu về nhà, Kỷ Tùy bỗng dưng nhớ đến ba ngày chìm đắm không lối thoát kia.

“Kỷ Tùy.”

“Kỷ Tùy…”

Giọng Tống Hoài An từ ghế sau bất giác vang lên.

Kỷ Tùy lập tức hoàn hồn: “Hửm?”

Bỗng một bóng tối phủ xuống.

Alpha khi bị Enigma tạm thời đánh dấu sẽ trở nên cực kỳ nhạy cảm với pheromone của đối phương.

Chỉ cần đến gần là đã có cảm giác như lạc giữa sa mạc bỗng gặp được ốc đảo, khiến người ta vô thức muốn lại gần.

Từng tế bào trong cơ thể đều đang gào thét đòi tiếp xúc.

Trong đầu Kỷ Tùy vốn đã đầy hình ảnh không đứng đắn, giờ thì chẳng còn gì sạch sẽ nổi nữa.

Toàn thân như bị dòng điện cao thế giáng xuống, kí©ɧ ŧɧí©ɧ từng dây thần kinh, khiến tâm trí xáo trộn, ngay cả nhịp thở cũng ngừng lại trong thoáng chốc.

Cậu hoàn toàn không thể chống đỡ nổi cảm giác này.

Cho đến khi tiếng “tách” vang lên, bóng tối bao phủ trên người cậu mới rời đi.

Kỷ Tùy cúi mắt, nhận ra dây an toàn của mình đã được cài chặt.

Chử Trầm khởi động động cơ, ngón tay thon dài đặt lên vô lăng: “Vừa nãy gọi cậu, cậu không nghe thấy.”

Tống Hoài An ngồi phía sau rõ ràng có chút kích động, hai tay đặt trên đùi: “Xem ra thời gian tôi đi công tác, quan hệ giữa hai người đã dịu đi không ít rồi, A Trầm còn chủ động giúp Tùy Nhi thắt dây an toàn nữa cơ mà.”

Hai người còn chưa kịp đáp lời, Tống Hoài An lại thở phào nhẹ nhõm: “Thế thì tốt rồi, đỡ để tôi cứ tưởng mỗi lần gặp nhau là lại khiến hai người bực mình.”

Mối quan hệ của họ, nói phức tạp thì chẳng có gì phức tạp, thực ra chỉ là câu chuyện ba người thì thế nào cũng có một người lẻ loi.

Mà rõ ràng.

Người đó chính là Kỷ Tùy.

“Tôi không giận cậu đâu.” Kỷ Tùy quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ: “Đừng suy nghĩ nhiều.”

Còn về việc tại sao quan hệ với Chử Trầm lại tốt lên…

Cậu liếc nhẹ về phía người đang cầm lái, đúng lúc đối phương cũng hơi nghiêng đầu nhìn sang.

Ánh mắt giao nhau trong chớp mắt rồi tách ra.

Hai người đều ngầm hiểu.