Chồng Tôi Đều Là Quái Vật, Phải Làm Sao Đây? [Xuyên Nhanh]

Chương 15

Tô Du: "Không sao."

Nhận được sự tha thứ từ Tô Du, Dương Gia Văn nhìn Tô Du đầy biết ơn. Quả nhiên, dù Tô Du có lạnh lùng với người ngoài thế nào thì đối với bạn bè thân thiết, cậu ấy vẫn luôn tử tế và dễ mềm lòng.

Chỉ là, sự mềm lòng này rất dễ khiến người khác hiểu lầm, tưởng rằng mình được Tô Du đặc biệt ưu ái.

Dương Gia Văn cắn răng, dù biết không nên hỏi nhưng cuối cùng vẫn không kiềm được: "Tô Du, cậu thực sự rất vội kết hôn sao? Thật ra tôi cảm thấy cưới một người vừa mới xem mắt có phần quá vội vàng."

Câu hỏi này khiến Tô Du có chút khó xử. Chẳng lẽ anh phải nói rằng chính vì muốn "vội vàng một chút" nên mới quyết định cưới đại người xem mắt sao?

Điều khiến Tô Du bất ngờ là Thẩm Chấp lại trả lời thay anh: "Chúng tôi đã suy nghĩ kỹ càng mới quyết định, không hề qua loa."

"Những thứ cần chuẩn bị cho một cuộc hôn nhân, tôi sẽ lo đầy đủ. Không phiền cậu bận tâm."

Tô Du không nhịn được, lén liếc Thẩm Chấp một cái. Người này nghĩ rằng làm vậy là giúp anh giữ thể diện sao? Nhưng anh thật sự không cần điều đó!

Thẩm Chấp quả là một đối tác tốt. Dù không có tình cảm, anh ấy vẫn rất có trách nhiệm bảo vệ Tô Du... Nhưng liệu anh ấy có thể phân biệt khi nào cần và khi nào không cần không chứ?

Dương Gia Văn bị lời của Thẩm Chấp làm nghẹn, chỉ biết nắm lấy tay Tô Du qua bàn, gương mặt đầy chân thành:

"Tóm lại, tôi chỉ hy vọng cậu hạnh phúc. Đừng vì gia đình thúc giục mà cưới đại một người, như thế quá hoang đường. Tôi không muốn trơ mắt nhìn cậu lấy hạnh phúc cả đời ra làm trò đùa."

Thời cấp ba, Tô Du và Dương Gia Văn là bạn cùng bàn, thường xuyên khoác vai bá cổ nhau. Chỉ nắm tay thế này thì chẳng đáng là gì cả.

Dương Gia Văn ngừng một lúc rồi quay sang nhìn Thẩm Chấp: "Thẩm tiên sinh, dù anh rất xuất sắc, nhưng tôi vẫn mong anh suy nghĩ lại. Hôn nhân không phải trò đùa."

Lúc này, Tô Du đã có thể chắc chắn rằng cốt truyện đang quay về quỹ đạo, vì ánh mắt của Dương Gia Văn nhìn anh lại tràn đầy thương hại.

Tô Du nhờ hệ thống kiểm tra độ hoàn thành của nhiệm vụ chính xem đã trở về giá trị bình thường chưa.

Nhưng rắc rối luôn đến bất ngờ.

Hệ thống báo:

[Ký chủ, hình như có vấn đề… Tôi không thể kết nối với mạng nội bộ của công ty nữa, cũng không tra được dữ liệu rồi.]

Tô Du hỏi: [Rốt cuộc là chuyện gì? Những ngày này sự cố cứ liên tục xảy ra, tổng bộ vẫn chưa có giải pháp sao?]

Hiệu suất làm việc thế này hoàn toàn không giống phong cách của tổng bộ chút nào.

Khi suy nghĩ bị kéo trở lại, Tô Du phát hiện môi trường xung quanh như chìm vào bóng tối.

Ánh mặt trời vốn rực rỡ ngoài cửa sổ giờ bị mây đen dày đặc che phủ. Gió lớn thổi mạnh khiến những chiếc ô ngoài trời phát ra tiếng kêu cọt kẹt, báo hiệu cơn giông sắp đến. Khi gió đổi hướng, dường như ở phía con hẻm xa xa còn vọng lại tiếng thét chói tai kinh hoàng, cảm giác như khiến máu trong người đông cứng lại.

Bầu không khí u ám đến đáng sợ. Trong nỗi sợ không lời giải thích, Tô Du bỗng nghe thấy một âm thanh kỳ quái, giống như tiếng chất lỏng bắn tung tóe.

Ngay sau đó, thứ gì đó nhỏ giọt xuống mặt đất. Anh liếc nhìn qua, ban đầu tưởng rằng đó là nước mưa thấm qua cửa sổ chưa đóng kín nhưng nước mưa không thể có màu đen hoặc đỏ được.

Giống như trên trần nhà đang có một sinh vật nào đó bò lúc nhúc, nhỏ xuống những giọt chất lỏng ghê tởm.

Chỉ trong vài giây ngắn ngủi, không khí trở nên kỳ dị đến cực điểm nhưng dường như không ai nhận ra điều bất thường.

Điều khó hiểu nhất là khi ánh mắt Tô Du chuyển sang Thẩm Chấp, anh phát hiện ánh nhìn của đối phương vẫn chăm chú dừng lại ở tay anh và Dương Gia Văn đang nắm lấy nhau, trông có vẻ rất để ý.

Hệ thống thốt lên kinh ngạc: [Những NPC này thật là chậm chạp…]

Tô Du: [Cậu còn tâm trạng quan tâm họ? Nghĩ cách giải quyết tình hình trước đi.]

Hệ thống thở dài: [Đôi khi tôi thấy chính những NPC này mới là đáng sợ nhất, làm sao họ có thể làm ngơ trước sự thay đổi lớn thế này chứ?]

Giọng nói của Thẩm Chấp trầm thấp, từng chữ nặng nề: "Tôi là người mà Tô Du hài lòng nhất với tư cách là vị hôn phu và cũng sẽ là người khiến Tô Du hạnh phúc nhất với tư cách là chồng. Vậy xin hỏi, hạnh phúc mà cậu nói rốt cuộc là gì?"

Khi tia sét đã được chuẩn bị từ lâu giáng xuống khiến cả thành phố rung chuyển, tiếng sấm vang lên kinh hoàng. Thế nhưng, trong đôi mắt của Thẩm Chấp vẫn chỉ là một màu đen thăm thẳm, dường như anh ấy hoàn toàn không chú ý đến những biến động này.

Tia sét giáng xuống, bóng của thứ gì đó hiện lên trên mặt đất, lớn đến mức đáng sợ.

[Khoan đã, ký chủ! Tôi vừa nhận được email từ tổng bộ!]

Giọng điệu thay đổi đột ngột của hệ thống khiến Tô Du không khỏi tưởng tượng rằng nó đã nhìn thấy tin tức chấn động đến mức nào.

[Cảnh báo đỏ! Cảnh báo đỏ! Cảnh báo đỏ!]

[Xin lưu ý tất cả người xuyên việt đang thực hiện nhiệm vụ tại A00567. Chúng tôi vừa phát hiện vật chất không xác định ở ngoại vi hành tinh A00567, có nguy cơ nuốt chửng toàn bộ hành tinh.]

[Theo phân tích dữ liệu từ đội điều tra nội bộ, một nhân vật nguy hiểm (hoặc quái vật) với chỉ số rủi ro SSS đã phát sinh trong thế giới nhiệm vụ A00567. Nhân vật này sở hữu trí tuệ cực cao, được đặt mã số 01. Xin các người xuyên việt ưu tiên đảm bảo an toàn tính mạng trước khi cân nhắc hoàn thành nhiệm vụ. Bộ phận đã bắt đầu tổ chức cứu hộ, vui lòng theo dõi thông báo liên tục!]

[Thông tin đã biết về mã số 01 như sau:]

[Mức độ nguy hiểm: SSS]

[Vị trí phát hiện: A00567]

[Năng lực: Kiểm soát tinh thần, ô nhiễm sương mù]

[Phạm vi năng lực: A00567]

[Hình dạng: Chưa xác định]

[Tuổi: Chưa xác định]

[Trí tuệ: +∞]

[Lưu ý: Thông tin trên chỉ là dữ liệu đã biết, cần bổ sung thêm.]

[Ngoài ra, bất kỳ người xuyên việt nào tình nguyện bắt giữ mã số 01 và giải quyết cuộc khủng hoảng này sẽ nhận được phần thưởng đặc biệt: 1 tỷ đơn vị tiền ảo, thăng cấp nhân viên lên hạng cao nhất A, có quyền nghỉ hưu sớm…]

[Lưu ý: Mã số 01 cực kỳ nguy hiểm. Tuyệt đối không tiếp cận tùy tiện, nếu không sẽ có nguy cơ bị xóa sổ hoàn toàn.]

Một nhân vật nguy hiểm cấp SSS! Tô Du từ khi vào làm chưa từng nghe nói đến. Trong các truyền thuyết mà anh biết, cấp độ nghiêm trọng nhất cũng chỉ dừng lại ở S cấp mà thôi.

Về mã số 01, có lẽ vì đây là trường hợp đầu tiên họ gặp phải. Dù sao, dưới sự cai quản của Chủ Thần, các thế giới vận hành trật tự, pháp luật minh bạch và an toàn. Ai cũng tin rằng không có chỗ cho tà ác tồn tại.

Nhưng tại sao lại đột nhiên xuất hiện nhân vật số 01? Suy nghĩ của Tô Du đang tràn đầy sự mâu thuẫn, khó hiểu.

Các điều kì lạ diễn ra liên tục. Hoàn toàn không có bất kỳ dấu hiệu báo trước nào.

Trong khi đó, cốt truyện vẫn tiếp tục diễn ra bất chấp hoàn cảnh.

Dường như hoàn toàn không bị môi trường xung quanh ảnh hưởng hoặc có lẽ vì toàn bộ sự chú ý của Dương Gia Văn đều tập trung vào Tô Du, Dương Gia Văn kiên quyết tranh luận:

“Không có tình cảm thì hôn nhân chẳng bao giờ hạnh phúc.”

“Tình cảm?” Thẩm Chấp dường như cười nhạo: “Ý của cậu là tình cảm của cậu có thể mang lại hạnh phúc cho Tô Du sao?”

Giọng nói của Thẩm Chấp càng lúc càng trầm xuống. Dù lời lẽ nghe có vẻ bình thản nhưng lại ngấm ngầm mang theo một cảm giác u ám đáng sợ khiến người ta không khỏi cảm thấy ngột ngạt và buồn nôn.

Ánh mắt của Thẩm Chấp chậm rãi di chuyển về phía Tô Du: "Người bạn học cũ này của cậu, thái độ đối với câu hình như không hề đơn thuần.”

Hóa ra ngay cả Thẩm Chấp, người thường lạnh lùng với mọi thứ cũng nhận ra ý tứ của Dương Gia Văn dành cho Tô Du.

Chỉ tiếc rằng dù đã nắm vững ngôn ngữ loài người, Thẩm Chấp vẫn chưa thể thực sự hiểu và vận dụng một cách linh hoạt.

Ví dụ như tình huống này, "Ngài" không biết nên nói gì hay làm gì. Ngài chỉ cảm nhận thấy có ngọn lửa giận dữ vô danh âm ỉ cháy trong l*иg ngực. Nhưng ngọn lửa đó không mang theo chút hơi ấm nào mà hoàn toàn xuất phát từ bóng tối, mang đến sự chết chóc và sự mục ruỗng đáng sợ.