Thiết Lập Nhân Vật Của Hoàng Phi Cá Muối Hoàn Toàn Sụp Đổ

Chương 26: Đưa nàng đi tắm rửa sạch sẽ rồi quay trở về cung.

Sau khi màn đêm bên ngoài buông xuống, một chiếc cỗ xe ngựa sang trọng dừng lại trước cửa Hầu phủ.

Dư Dao sớm đã đứng đợi ở đây, nhìn về phía Thượng Quan Thị đang đứng khóc lóc ở phía sau lên tiếng an ủi: “Mẹ đừng lo, con gái sẽ tìm cách quay về gặp mẹ.”

Khi nàng nói khóe mắt còn hơi đỏ lên.

Từ đầu khi bước chân vào thế giới này, điều duy nhất nàng quan tâm chính là sự An nguy của cả nhà họ Dư, bọn họ đối xử với nàng rất tốt, bản thân thật sự không đành lòng để bọn họ phải chịu bất kỳ nỗi uất ức nào.

Nhìn Thượng Quan Thị lúc này đứng trước mặt khóc lóc thảm thương như thế, Dư Dao thật sự cảm thấy vô cùng khó chịu.

“Con nhất định phải quay trở về gặp ta và cha con.” Thượng Quan Thị nắm lấy tay nàng khóc lóc vô cùng đau khổ.

“Nếu như trong cung có bị bắt nạt nhất định phải tìm cách gửi thư về đây cho chúng ta. Con đừng sợ ai cả, nhớ rõ những chuyện mà ta đã nói trước đây rồi chưa, bản thân ta sẽ có sắp xếp riêng cho con.” Dư Hi Nguyên hạ giọng nói chuyện với con gái trước mặt.

Dư Dao nhanh chóng gật đầu trả lời: “Con nhớ rồi ạ.”

Mặc dù lúc này chuyện nàng vào cung là khẩn cấp, nhưng may mắn thay Dư Hi Nguyên cũng có chút thế lực trong triều đình. Có một số quan lại trong triều có gián điệp trong cung, tất nhiên ông ấy cũng không phải ngoại lệ. Ông ấy nói hết tất cả cho nàng biết về những người gọi là gián điệp đó, đồng thời nói với nàng rằng nếu gặp phải bất kỳ khó khăn gì có thể nhờ gián điệp giúp chuyển tin tức từ hoàng cung đến Hầu Phủ.

Dư Lâm Phong đứng một bên không nói chuyện nhưng cái cau mày và sắc mặt xám xịt của anh cũng đã thể hiện được tâm trạng chán nản và khó chịu của bản thân lúc này.

“Đã muộn rồi, mau lên kiệu đi, đừng bỏ lỡ giờ tốt nữa.” Người đến đón nàng chính là một mama trong cung, vẻ bề ngoài là một cái miệng sắc bén và đôi má khỉ khá khó để hòa hợp.

“Cha, mẹ, đại ca, mọi người quay vào trong đi, con đi đây.” Dư Dao vừa nói xong liền dứt khoát xoay người bước lên kiệu.

Phấn Đào từ đầu đến cuối vẫn luôn theo sát phía sau.

Thượng Quan Thị khóc đến nghẹt thở, cần có sự hỗ trợ của hai người đàn ông bên cạnh mới có thể miễn cưỡng đứng vững.

Nếu như theo lẽ thường khi con gái vào cung sẽ không được khóc, nếu không sẽ bị người khác nghĩ rằng bản thân không có ý tốt với hoàng đế, sẽ bị đưa vào tội bất kính với thánh thượng, vậy nhưng bà ấy không thể khống chế được bản thân mình nữa. Bây giờ nghĩ đến đứa con yêu quý của mình sau khi vào cung lại phải trở thành vợ lẽ, bà ấy khó lòng từ bỏ được những khó chịu trong lòng.

Mà Dư Lâm Phong và Dư Hi Nguyên đứng bên cạnh tâm trạng cũng không tốt hơn là bao, vậy nhưng bọn họ là đàn ông, cũng không thể nào dễ dàng rơi nước mắt như vậy được.

Ba người bọn họ đứng trước cửa Hầu phủ nhìn chiếc kiệu lớn chậm rãi mang Dư Dao rời đi.

Tại cung điện Bắc Tấn.

Có một hồ nước nóng tự nhiên ở sảnh bên ngoài, suối nước ấm áp chảy liên tục từ vòi rồng, toàn bộ sảnh lớn ngập tràn trong sương mù mờ ảo.

Mạc Bắc Triệt đang ngồi bên hồ suối nước nóng, hai tay tùy ý duỗi ra mép thành hồ, mái tóc đen dài hòa vào trong làn nước ấm phía dưới, đôi mắt phượng hơi ngắm lại dáng vẻ có chút lười biếng.

Lúc này có tiến bước chân từ bên ngoài xuất hiện đã làm phá vỡ đi sự yên tĩnh vốn có trong này.

Cửu Phúc vội vàng đi đến bên cạnh, nhìn thấy cảnh tượng này liền nhanh chóng dừng lại không dám bước tiếp, hướng mắt về phía bệ hạ đang ngâm mình ở phía dưới báo cáo: “Bệ hạ, đoàn người rước phi tần tiếp theo đã vào cung, đang chờ ở ngoài Đại Thành.”

Mạc Bắc Triệt ngồi ở đó lười biếng trả lời: “Đưa nàng ta đi tắm rửa sạch sẽ rồi đưa về Hoàng Cung.”

“Thần tuân chỉ.”

Mà Dư Dao ở bên này đợi lâu đến mức cảm thấy bản thân mình sắp ngủ gục đến nơi.

Mà Cửu Phúc lúc này cuối cùng cũng đã chạy đến kiệu, sau khi chào hỏi một cách đơn giản rồi nói với Dư Đào: “Bệ hạ đã ra lệnh cho điện hạ đi tắm trước khi vào cung hầu hạ.”

Lời này vừa nói ra, các thái giám, thị nữ và thị vệ đang canh giữ ở cung Ngọc Hoa đều không nhịn được mà hướng mắt nhìn về phía chiếc kiệu nơi Dư Dao đang ngồi với ánh mắt kinh ngạc.

Bọn họ đều có chút tò mò, không biết người trong kiệu phải đẹp đến mức nào để vị hoàng đế chưa bao giờ dính phải tin đồn lăng nhăng động thủ như thế.