Dù sao một người là ca sĩ, một người là diễn viên, lại chưa từng hợp tác, không quen biết rất bình thường.
“Ừm.” Văn Chỉ Hinh lên tiếng: “Em không nghĩ tới chị cũng sẽ ở đây.”
Lời này xem như là một phen tỏ vẻ đi, tỏ vẻ cô bé cũng không phải vì Đậu An Dao mới đến, chỉ là không biết đối phương sẽ ở đây mà thôi.
Đậu An Dao cũng không nói gì, tiết mục này hot, mọi người đều muốn lên là chuyện thường tình, có thể lên mới là bản lĩnh.
“Không sao, dù sao người khác cũng không biết nhiều chi tiết như vậy, chúng ta cứ coi như lần đầu tiên hợp tác là được.” Đậu An Dao nghĩ cũng không nghĩ nói.
Văn Chỉ Hinh rũ mắt xuống, ừ một tiếng.
Quả nhiên, cô ấy thậm chí ngay cả mình là em gái cô ấy, cũng đều không muốn thừa nhận.
Ý nghĩ này vừa xong, Văn Chỉ Hinh lại nghe thấy Đậu An Dao nói: “Bất quá chúng ta vẫn phải cẩn thận một chút, đến lúc đó phát sóng trực tiếp toàn bộ, nếu để người khác biết hai chị em chúng ta cùng lên show hẹn hò cảm giác không tốt lắm.”
“Hơn nữa em biết đấy, chị là người rất dễ bị bôi nhọ, nếu để người khác biết chúng ta có quan hệ, chị sợ sẽ liên lụy em.”
Trong trí nhớ của cô, nữ chính Văn Chỉ Hinh từ khi vào giới giải trí tới nay căn bản chưa từng có bất kỳ tai tiếng nào, nhân phẩm tốt diễn xuất tốt, còn khiêm tốn ham học hỏi không làm mấy chuyện yêu đương lăng nhăng, luôn luôn chuyên tâm, danh tiếng cực tốt.
Nếu để người khác biết quan hệ của hai người, khó tránh khỏi sẽ trở thành vết nhơ của Văn Chỉ Hinh.
Văn Chỉ Hinh sửng sốốt.
Còn chưa nói gì, giây tiếp theo đỉnh đầu ấm áp.
Đậu An Dao xoa xoa đầu em gái mình, dặn dò: “Em ở đâu, mau trở về đi, đừng để người khác nhìn thấy, chúng ta có thời gian lại liên lạc.”
Cho đến khi Văn Chỉ Hinh trở lại phòng khách sạn của mình, đều chưa lấy lại được tinh thần.
Cho nên, cô ấy nói, trước kia lạnh như băng cảnh cáo mình, không được nói cho người khác quan hệ giữa các cô ấy, là vì… bảo vệ cô bé sao?
“Ha…”
Văn Chỉ Hinh đột nhiên cười một tiếng, lại cười đến khó coi hơn cả khóc.
“Đậu An Dao, chị thật quá đáng.”
Cô bé sẽ để ý người khác nói sao?
Cô ấy có lẽ căn bản sẽ không biết, cô bé tiến vào giới giải trí rốt cuộc là vì cái gì đi.
Vấn đề này, Đậu An Dao cũng đang suy nghĩ.
“Nữ chính nhìn qua mềm mại yếu đuối như vậy, sao lại tiến vào cái giới giải trí thùng thuốc nhuộm này?”
Hệ thống: “…… Còn không phải bởi vì cô.”
“Tôi?” Đậu An Dao nghi hoặc.
Vậy khẳng định không phải bởi vì cô, mà là bởi vì nguyên chủ.
Nguyên chủ từ khi trở thành ca sĩ debut, càng ngày càng không có thời gian về nhà, mà quán lẩu của ba Đậu, cũng từ một nhà, mở ra mười nhà, hai mươi nhà, cho đến khi trở thành thương hiệu nổi tiếng toàn quốc.
Ba Đậu đối với Văn Chỉ Hinh cũng coi như con ruột, phương diện tiền bạc chưa từng thiếu cô bé, Văn Chỉ Hinh tuổi còn nhỏ, không có bất kỳ áp lực nào, vì có thể gặp được nhiều hơn người mình thích, nhưng mình lại không có thiên phú ca hát như nguyên chủ, vì thế đành phải tìm hướng đi riêng, tiến vào giới điện ảnh và truyền hình.
Nghĩ đều là giới giải trí, tổng lại có cơ hội gặp nhiều hơn đi.
Cho nên, Văn Chỉ Hinh sẽ trở thành một diễn viên, còn đều là bởi vì duyên cớ ái tình.
“Chậc.” Đậu An Dao cảm thán một tiếng: “Còn rất hâm mộ nguyên chủ.”