Edit: Gar
Sau khi cao trào qua đi, trong ánh mắt Hoa Nhiễm là một tầng hơi nước, cô thở hổn hển nghe lời mà ngậm lấy ngón tay của Seiichi Yukimura liếm láp nó.
"Ngoan."
Seiichi Yukimura vuốt ve tóc của cô, chờ cô đem ngón tay liếm sạch sẽ rồi đứng dậy cởi quần áo của mình ra. Làn da thiếu niên trắng nõn, ở phía dưới là những đường cong cơ bắp rắn chắc, không hề có cảm giác thô kệch mà lại tản ra sự gợi cảm to lớn.
"Muốn không?" Hắn áp người xuống dán sát vào người Hoa Nhiễm đang nằm dưới, "Tôi căn bản đều biết cô chưa có ăn no."
"Muốn____"
Hoa Nhiễm chống hai tay lên trước ngực hắn, liếm môi mà vuốt ve: "Muốn côn thịt lớn của Seiichi thao tôi."
"Như vậy có được coi là tôi trả trước cái giá phải trả không? Giúp tôi thực hiện nguyện vọng."
Đối mặt với nụ cười tươi rói của Seiichi Yukimura, Hoa Nhiễm suy nghĩ rồi gật đầu nói: "Tôi sẽ giúp cậu thực hiện một nguyện vọng." Bất quá chỉ là một cái nguyện vọng mà thôi, không phải sự tình gì khó khăn cả. Thiếu nữ rõ ràng không nghĩ nhiều, giống như trong trí nhớ của hắn, cô tuy rằng rất mạnh, nhưng hoàn toàn là một người không thích động não.
"Khế ước thành lập?"
"Ừm, khế ước thành lập."
Sau khi Hoa Nhiễm nói xong, Seiichi Yukimura liền đem phân thân sớm đã đứng thẳng để ở cửa hoa huyệt của cô. Nhẹ nhàng ở cánh hoa mà cọ xát vài cái, sau đó liền dùng sức đem côn thịt thô to hoàn toàn cắm sâu vào trong tiểu huyệt.
Sau khi triều tuôn qua đi thì tiểu huyệt đặc biệt mẫn cảm, bị côn thịt thô to như vậy đột ngột đi vào làm tiểu huyệt căng ra, khoái cảm khiến cho Hoa Nhiễm đưa tay bấu chặt vào lưng Seiichi Yukimura, ôm chặt lấy hắn.
"Thật lớn..." Cô đẩy cặp vú về phía trước vừa vặn làm đầu vú cọ vào ngực hắn, "Sâu thêm một chút... tiểu huyệt muốn nhiều hơn nữa..."
"Cái miệng phía dưới này sao lại tham ăn như vậy?"
Seiichi Yukimura như cô mong muốn mà ra sức đẩy hông đem côn thịt của hắn cắm càng thêm sâu vào trong tiểu huyệt. Trong mật huyền tầng tầng lớp lớp thịt mềm cắn chặt lấy côn thịt, da^ʍ dịch không ngừng tuôn ra cọ rửa côn thịt, từ chỗ hai người kết hợp mà chảy ra ngoài.
Từ lúc bắt đầu luôn nỗ lực khắc chế dục vọng nhưng giờ phút này thì không thể nào áp chế được nữa, Seiichi Yukimura nắm chặt lấy eo của Hoa Nhiễm, bắt đầu thô bạo cùng ôn nhu mà mãnh liệt đâm vào rút ra. Nguyên cây côn thịt hoàn toàn đi vào tiểu huyệt, túi tinh đập vào trên cánh hoa cộng với da^ʍ thủy từ cửa huyệt chảy ra và động tác đâm vào rút ra tạo nên âm thanh phụt phụt.
"Không được.... Mau một chút Seiichi... côn thịt cắm vào tử cung... sâu quá ... a a a... côn ŧᏂịŧ thật tuyệt... muốn chết.... Tiểu huyệt phải bị thao tới khi biến thành hình dạng côn thịt..."
Bị thao một cách kịch liệt, cả người Hoa Nhiễm đều lay động, cô ngẩng đầu lớn tiếng rên rỉ, khoái cảm hoan ái cùng cảm giác thoải mái khi được ăn cơm làm cô dường như tiến vào trạng thái mê loạn.
"Có thể bắn vào không?" Không biết đã làm bao lâu, Seiichi Yukimura thở phì phò sờ lên gương mặt của thiếu nữ.
"Toàn bộ đều bắn vào đi, tử cung muốn bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ lấp đầy..."
"Ưʍ."
Hắn bống nhiên gia tăng tốc độ, đem côn thịt khuấy đảo tiến vào tử cung của Hoa Nhiễm, sau đó đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng tất cả đều bắn vào.
"A aa muốn đi... tiểu huyệt muốn hư..." Thời điểm hắn bắn vào trong Hoa Nhiễm cũng ôm chặt lấy lưng hắn, cùng nhau đạt tới cao trào, "Gậy thịt thật tốt... thật thoải mái... Seiichi tôi còn muốn..."
Khả năng của một người căn bản đều không thể nào làm cho cô no bụng trong lúc đang đói khát này.
Đây là điều mà cuối cùng Abe no Seimei cũng không có nói ra, bất quá cái này hắn nghĩ là không nên nói ra để cho bọn họ chính mình hiểu được. Nếu muốn cùng người hắn yêu làm tình, vậy thì cảm thụ một chút cảm giác thân thể bị vắt kiệt là như thế nào đi.
Hoa Nhiễm hoàn toàn không biết đến mỏi mệt là gì làm cho Seiichi Yukimura đang tươi cười trở nên cứng đờ trong nháy mắt.
Hắn rút ra phân thân vừa bắn tinh xong côn thịt còn đang ở trạng thái nửa mềm, ôm Hoa Nhiễm thay đổi tư thế để cô đối diện với cửa phòng ngủ, chuyển thành tư thế quỳ bò.
"Genichirou đang ở bên ngoài."Seiichi Yukimura ôn nhu mà xoa xoa cái mông trắng nõn của Hoa Nhiễm, "Có muốn gọi hắn vô cùng với tôi thao cô không?"
Hắn đã hoàn toàn hiểu lời nói cuối cùng thật tốt của Abe no Seimei có nghĩa là gì rồi.
Mặc kệ là ký ức của Hoa Nhiễm là càng lớn mạnh thì càng muốn ăn nhiều hơn, vẫn là Abe no Seimei miêu tả cô có thể cắn nuốt dục vọng mà no bụng, cùng với thiếu nữ hiện tại là càng làm tình thì càng có tinh thần hơn. Điều này cho thấy, đây là bản thân Hoa Nhiễm không có cách nào có thể khống chế nhu cầu sinh lý của mình. Tuy rằng không nghĩ sẽ xem thường chính mình, nhưng một mình hắn quả thật không có khả năng thỏa mãn được thiếu nữ này.
"Không cần, hai người không được." Mặc kệ thế nào rên rỉ Hoa Nhiễm cũng vẫn nói được, ngoài dự kiến của hắn là biểu hiện kháng cự của cô, "Một mình Seiichi thao tôi thôi được không?"
Nói xong, cô đột nhiên nhớ tới Sanada Genichirou đang ở bên ngoài chắc chắn là sẽ nghe thấy.
"Không phải là không thích Genichirou." Cô dúi đầu vào cánh tay, nhỏ giọng nói, "Hai người cùng lúc thật xấu hổ..."
"Là như vậy."
Seiichi Yukimura khóe miệng run run nhịn cười, nắm lấy côn thịt đem nó đặt vào giữa hai đùi Hoa Nhiễm, cọ xát với hoa huyệt.
"Tuy rằng tôi cũng muốn một mình độc chiếm cô, nhưng không có cả hai người cùng nhau làm, cô có thể ăn no sao?"
"Ngô___" bị côn thịt cọ xát khiến chô Hoa Nhiễm rất nhanh muốn được nó hung hăng đâm vào, nhưng Seiichi Yukimura nói quả thật không sai chút nào. Nhận thức vấn đề này, Hoa Nhiễm vẻ mặt đưa đám lẩm bẩm nói, "Không thể, ăn không đủ no."
"Vậy... muốn hay không kêu hắn đi vào?"
Seiichi Yukimura trên mặt treo biểu cảm chuẩn bị đùa dai mà tươi cười. Không có lựa chọn nào khác, chỉ có thể thỏa mãn thiếu nữ không có biện pháp thay đổi được nhu cầu sinh lý, còn không bằng nhân cơ hội này nhìn xem Genichirou sẽ phản ứng như thế nào, chắc chắn là sẽ rất thú vị đây.
Bị côn thịt cọ xát, hoa huyệt của Hoa Nhiễm lại một lần nữa tràn lan da^ʍ thủy ướt nhẹp, ngay cả khăn trải giường cũng đều đã ướt một mảng.
"Seiichi, đem côn thịt cắm vào tiểu huyệt làm được không.... Bên trong rất ngứa.... Muốn côn thịt lớn gãi gãi...."
"Lập tức liền cho cô."
Hắn vừa nói vừa dùng tư thế xi tiểu đem Hoa Nhiễm bế lên, xuống giường đi đến phía sau cửa phòng ngủ.
"Nếu cô có thể làm cho Genichirou đem cửa phòng ngủ mở ra, tôi liền đem côn thịt cho cô."
"Seiichi, anh thật hư hỏng." Hoa Nhiễm quay đầu hung tợn nhìn hắn, nhưng trên thực tế cô căn bản không dùng lực mà cắn lên tay hắn một ngụm, "Bắt nạt tôi không nói, còn muốn bắt nạt Genichirou."
"Ai bảo hắn đi trước tôi một bước, cùng người tôi thích làm chuyện thân mật này hử?"
"Hu, đều là tại người phụ nữ kia!!"
"Tôi biết." Seiichi Yukimura cố ý làm tiểu huyệt chảy da^ʍ dịch ra ngoài cửa, sau đó dán lên tai cô thấp giọng nhỏ nhẹ nói, "Kế tiếp tùy vào cô."