Lương Hoàn có chút thất vọng, những người này hình như chẳng có tác dụng gì, còn kém xa Lệ Diệu.
Chẳng mấy chốc, nhân viên mặc đồng phục dẫn bọn họ đến khu vực làm việc.
"Những người đã qua vòng phỏng vấn, xin mời đến nhận đồng phục, sau đó đứng vào vị trí làm việc theo số thứ tự, hoàn thành càng nhiều nhiệm vụ càng tốt nhé." Nhân viên tươi cười nói.
"Ơ, không phải chỉ làm việc 6 tiếng thôi sao?" Trình Tiểu Lôi hỏi thẳng.
"6 tiếng là thời gian cơ bản, chỉ nhận được mức lương cơ bản thôi, nếu không hoàn thành nhiệm vụ được giao sẽ bị trừ điểm." Đối phương hơi bất mãn, nhưng vẫn mỉm cười nói, "Mời mọi người nhận nhiệm vụ theo nhu cầu, làm nhiều được nhiều."
Vị trí làm việc của Trình Tiểu Lôi ở cạnh Lương Hoàn, cậu ta tức giận nói: "Cái gì vậy, nhiệm vụ thấp nhất cũng phải 2000 cái, 6 tiếng sao mà làm hết được, bọn họ lừa đảo! Ghi 6 tiếng làm gì!"
Một bác trai đối diện cười nói: "Không sao đâu, quen rồi là được. Đợi thêm hai hôm nữa, cậu sẽ tranh nhau mà làm. Có người làm ở đây lâu nhất là 20 tiếng đấy, mỗi tháng kiếm được gần 3 vạn tiền ảo!"
Trình Tiểu Lôi trợn tròn mắt: "3 vạn!?"
Lương Hoàn không có phản ứng gì, cậu chỉ nhận nhiệm vụ cơ bản nhất. Trước đó cậu đã nghiên cứu hộp cơm của Gấu trúc nhỏ, nếu thành thạo thì 6 tiếng có thể làm xong.
"Bác ơi, sao công ty không dùng robot đóng gói ạ?" Cậu hỏi.
"Ôi chao, robot tốn điện lắm, bây giờ khu nào cũng hạn chế điện, điện kinh doanh lại càng đắt, đây lại là đồ ăn vận chuyển liên hành tinh, tiền điện cho robot đóng gói đủ trả lương cho cả vạn người rồi." Bác trai nói, "Chỉ có robot giao cơm là bắt buộc phải dùng vì tốc độ nhanh, chứ nếu có thể dùng người thì họ đã thay từ lâu rồi."
Lương Hoàn gật đầu: "Vậy bác có biết vì sao khu vực phía Đông lại thiếu điện và nước trầm trọng vậy không?"
"Hừ, thiếu gì chứ, chẳng qua là bị đám nhà giàu ở khu 1 dùng hết thôi. Bọn họ cấu kết với lũ khốn nạn trong quân đội, chỉ biết bắt nạt người thường chúng ta." Bác trai tức giận bất bình.
"Chuyện này cháu biết, bố cháu làm ở nhà máy nước. Hình như nước bên ngoài bị dị chủng và tang thi làm ô nhiễm nghiêm trọng, phải lọc rất nhiều lần mới dùng được cho con người. Chi phí cao ngất ngưởng, mà nguồn nước sạch còn cực kỳ khó tìm. Nghe nói mấy hôm trước có một đội lính đánh thuê tìm được nguồn nước, vừa gửi vị trí đi đã bị dị chủng tiêu diệt, quân đội phải điều cả cơ giáp đến." Trình Tiểu Lôi kể rất hăng say, "Lúc đến nơi, mấy tên lính đánh thuê bị tang thi gặm đến mức chỉ còn lại nội tạng, trôi lềnh bềnh trên mặt nước."
"Haiz, không biết bao giờ cuộc sống này mới khá lên được." Có người thở dài, "Lúc mạt thế mới kết thúc, tài nguyên dồi dào, khoa học kỹ thuật cũng phát triển nhanh chóng, cơ giáp với tàu vũ trụ sản xuất hàng loạt, ai cũng tưởng rằng có thể đến hành tinh mới sinh sống. Kết quả gần đây dị chủng lại hoành hành, mới có mấy năm mà con người đã sắp hết điện đến nơi rồi, nói gì đến việc tìm nơi ở mới."
"Hình như bây giờ quân đội còn chẳng có nổi chiếc cơ giáp 3S nào phải không?" Bác trai nói.
"Hết lâu rồi, 10 năm trước, kế hoạch Lê Minh đã mang theo toàn bộ 100 chiếc cơ giáp 3S của quân đội, kết quả mẹ kiếp, đến một mảnh vỡ của cơ giáp 3S cũng không tìm thấy. 20 năm trước, trung tâm cơ giáp bị dị chủng chiếm đóng, bây giờ chắc chỉ còn cơ giáp cấp S. Đám vô dụng trong quân đội đến giờ còn chưa giành lại được trung tâm cơ giáp, vậy mà ngày nào cũng bắt chúng ta đóng thuế!" Có người phẫn nộ nói.
Lương Hoàn tiếp lời: " Kế hoạch Lê Minh là gì vậy?"
"Anh Lương, anh không biết kế hoạch Lê Minh là gì sao?" Trình Tiểu Lôi ngạc nhiên.
Mọi người xung quanh cũng tò mò nhìn cậu. Người ở khu vực phía Đông chắc chắn đều biết kế hoạch Lê Minh, ngay cả đứa trẻ 15-16 tuổi như Trình Tiểu Lôi cũng biết.
Lương Hoàn vẫn tiếp tục đóng gói, bình tĩnh nói: "Chồng tôi không cho tôi mua chip, mấy năm nay tôi luôn ở nhà, gần như không biết gì về thế giới bên ngoài."
"Chồng cậu—" Bác trai cau mày.
"Là lính đánh thuê." Lương Hoàn thản nhiên nói, "Ngày nào tôi cũng giặt giũ nấu nướng cho hắn ta, còn bị đánh chửi. Mấy hôm trước, hắn ta làm nhiệm vụ bị cụt chân, không còn thu nhập nên mới đồng ý cho tôi ra ngoài kiếm việc."
Trong thoáng chốc, những người xung quanh nhìn cậu với ánh mắt thương hại và tiếc nuối, ngay cả nhân viên chính thức vẫn luôn hối thúc bọn họ làm việc cũng không nhịn được nhìn cậu thêm mấy lần.
Người đẹp trai như vậy, sao lại ngốc nghếch đi lấy lính đánh thuê, lại còn là một tên cặn bã như thế?
"Haiz, cậu cũng khổ thật đấy." Bác trai thở dài.
Thấy không khí trùng xuống, có người lên tiếng: "Năm đó kế hoạch Lê Minh thất bại, quân đội đã xóa phần lớn thông tin trên mạng, không biết cũng bình thường."
"Đúng vậy, đúng vậy." Trình Tiểu Lôi phụ họa, "Thực ra em cũng không rõ lắm, chỉ nghe bố em kể lại."
"Kế hoạch Lê Minh là vào năm 127, tức là 10 năm trước, bốn khu vực Đông Tây Nam Bắc và khu trung tâm cùng tổ chức kế hoạch thám hiểm vũ trụ. Từ trước khi mạt thế xảy ra, con người đã bắt đầu tìm kiếm nơi ở mới, sau đó tang thi, dị chủng liên tiếp xuất hiện, kế hoạch vũ trụ bị trì hoãn gần trăm năm... Sau khi dị chủng rút lui, nhân loại bước vào thời kỳ bùng nổ khoa học kỹ thuật, 5 khu vực đã thành lập đội quân Sao Mai với gần 10 vạn người, mang theo toàn bộ cơ giáp 3S và hạm đội liên hợp xuất phát. Kết quả một năm sau, toàn bộ hạm đội Sao Mai mất liên lạc. Một năm sau nữa, 5 khu vực lại hợp tác tổ chức đội cứu hộ vũ trụ, vớt được không ít mảnh vỡ tàu vũ trụ và cơ giáp, nhưng phần lớn vẫn mất tích. Chính phủ nói là bị hố đen nuốt chửng, nhưng cũng có người nói là do có kẻ phản bội, cố tình dẫn hạm đội đến tọa độ sai." Bác trai nói.
Lương Hoàn ngẩng đầu nhìn ông ta.
Người này trông khoảng bốn năm mươi tuổi, giữa mày có một nếp nhăn sâu, ngón tay dính đầy dầu mỡ, nói nhiều như vậy cũng không làm chậm trễ công việc, tốc độ đóng gói rất nhanh, trên thẻ đeo trước ngực ghi Mao Minh.
"Năm đó, quân đội khu vực phía Đông đã xử lý rất nhiều người liên quan, nhưng đến giờ vẫn chưa kết thúc, tuần sau tòa án sẽ xét xử Dịch gì đó phải không?" Trình Tiểu Lôi nói.
"Dịch Viên là phó chỉ huy hạm đội khu vực phía Đông năm đó, không biết vì sao lại không đi cùng với đại bộ phận, chuyện này khó nói lắm. Nhiều bên liên quan đến vậy, nhiều năm như vậy mà vẫn chưa kết tội ông ta, dù sao cũng không có bất kỳ bằng chứng nào cho thấy thất bại của kế hoạch Lê Minh có liên quan đến ông ta." Mao Minh nói, "Thôi được rồi, chúng ta có nói nữa cũng vô ích, thà rằng làm thêm mấy hộp cơm, về nhà mua bao thuốc hút còn hơn."
Thời gian trôi qua rất nhanh, 6 tiếng làm việc chẳng mấy chốc đã trôi qua. Lương Hoàn nghe ngóng được rất nhiều thông tin không có trên chip, hiểu thêm về thế giới này.
Bổ sung:
✦ Lê Minh Chi Tinh (黎明之星) có thể hiểu như:
1. Nghĩa.
"Lê Minh" (黎明) có nghĩa là bình minh, rạng đông.
"Chi Tinh" (之星) có nghĩa là ngôi sao.
Ghép lại, "Lê Minh Chi Tinh" có nghĩa là ngôi sao của bình minh, ám chỉ sao Mai, sao Hôm.
2. Ngôi sao của bình minh/ người mang lại hy vọng
Ở đây, "Lê Minh Chi Tinh" chỉ người (hoặc sự vật) mang lại hy vọng, giống như sao Mai báo hiệu một ngày mới bắt đầu. => Lệ Diệu.
✦ "Kế Hoạch Lê Minh" (计划黎明) có thể được hiểu là "Kế hoạch Bình Minh".
Kế hoạch (计划 - jìhuà): có nghĩa là kế hoạch, dự án, phương án.
Lê minh (黎明 - límíng): có nghĩa là bình minh, rạng đông.
Sử dụng để chỉ một kế hoạch, dự án, hoặc chiến dịch nào đó được bắt đầu vào lúc bình minh, hoặc mang ý nghĩa về một sự khởi đầu mới, một hy vọng mới.
Ở truyện này, bối cảnh thế giới hậu tận thế, hành tinh đang sống sắp toang rồi không sống được nữa, nên kế hoạch này là ra ngoài vũ trụ tìm hành tinh mới có thể sống để di cư.
Từ gốc trong raw là "Lê Minh Kế Hoa", có thể được hiểu như sau:
Lê Minh (黎明): có nghĩa là bình minh, rạng đông.
Kế ( kế): có nghĩa là kế tiếp, nối tiếp, tiếp theo.
Hoa (hoa): là hoa.
Ghép lại, "Lê Minh Kế Hoa" có thể hiểu là "Sau bình minh là hoa nở" hoặc "Hoa nở tiếp nối bình minh".