So với tiền triều, bản triều đã vô cùng cởi mở, tuy rằng còn không thể tiến hành mổ thi khám nghiệm nhưng một ít vết thương nhỏ vẫn có thể mở ra, Tang Du đã vô cùng quen thuộc quá trình.
“Vết thương chủ yếu tập trung ở phần bụng, nhiều đến mười mấy chỗ, hình dạng này có hơi giống dao găm..., cũng không đúng.” Tang Du khó hiểu nói, đồ sắt lúc này thuộc về đồ vật bị quản chế, chủng loại cũng chỉ có vài loại, số loại lưu hành trong dân gian đã ít lại càng ít hơn, bình thường rất dễ thông qua vết thương để nhìn ra được nhưng vết thương này lại rất kỳ quái: “Là cái gì nhỉ?”
Thôi Tự vừa nghe có phát hiện liền hỏi: “Có gì khó hiểu? Ngươi nói đi.”
“Ta đang suy nghĩ hung khí gây ra vết thương này là cái gì?”
“Là dao găm một lưỡi.” Thôi Tự nói: “Ngỗ tác suy đoán hẳn là loại dao găm một lưỡi thường thấy ở chợ Hồ, phần lớn thương nhân người Hồ dùng để cắt thịt dê, so với dao găm bình thường thì nhỏ hơn rất nhiều.”
“À.” Tang Du giật mình hiểu ra, khó trách nàng cảm thấy hung khí này có chút kỳ quái, so với vết thương do dao găm bình thường gây ra thì nhỏ hơn rất nhiều.
Sau khi biết rõ hung khí, nàng cũng không xoắn xuýt nữa, tiếp tục xem xét những miệng vết thương khác, chỉ là càng xem càng cảm thấy không thích hợp: “Không đúng, không đúng.”
“Sao thế?” Thôi Tự lại hỏi, kỳ thực hắn đã có chút hối hận. Ngỗ tác dân gian đa phần là người phụ trách thu dọn thi thể, đưa tang làm tang, thỉnh thoảng sẽ giúp nha môn làm chút việc, kiểm tra một chút nguyên nhân cái chết, nhưng phần lớn là dựa vào kinh nghiệm phán đoán, phần lớn đều là chết già, chết do tai nạn.
Vụ án do Đại Lý Tự phụ trách đều là án gϊếŧ người, kiểu chết thiên kì bách quái, Tang tiểu nương tử này tuổi còn trẻ, cho dù là thiên phú dị bẩm thì cũng kém lão ngỗ tác kiến thức rộng rãi.
Dao găm ngắn nhỏ kia chính là hung khí, lão ngỗ tác chỉ cần liếc mắt một cái là có thể nhìn ra, nhưng nàng lại không nhận ra.
Lúc này lại nghe thấy Tang Du không ngừng lẩm bẩm, trong lòng hắn có chút phiền muộn, hắn ổn định lại rồi bình tĩnh hỏi: “Có gì không đúng?”
“Hung khí không đúng!” Tang Du ngẩng đầu, nhìn thẳng vào mắt Thôi Tự, khẳng định: “Vết thương này không phải do dao găm một lưỡi tạo thành!”
Thôi Tự nghe vậy, bất chấp mùi thi thể khó ngửi, tiến lên.
Tang Du vừa cạy vết thương cho hắn xem, vừa giải thích: “Ngươi xem, vết thương này tuy nói rất giống dao găm một lưỡi gây ra, nhưng ngươi nhìn kỹ đi, hai miệng vết thương này là dùng lực đạo giống nhau cắm vào. Muốn tạo thành vết thương ở góc độ gần nhau, có lực đạo tương tự nhau ở trên thi thể thì gần như là không thể nào, hơn nữa lúc ấy hung thủ lòng mang phẫn nộ, càng không có khả năng để ý chi tiết.”
“Hai vết thương, cùng một góc độ, lực đạo tương tự nhau?” Tuy Tang Du nói những từ ngữ này có chút quái dị, nhưng không khó lý giải.
“Không chỉ có như thế, có mấy chỗ có vết thương giống nhau, không, phải nói tất cả vết thương đều là như vậy, còn có hai cái vết thương gần như cắm vào cùng một chỗ.”
“Nói cách khác, trên tay hung thủ cầm đồng thời hai thanh đao gϊếŧ người ư?” Giọng nói run rẩy của Tiểu Cẩu Tử vang lên.
“Đương nhiên không phải, điều này gần như là không thể.” Tang Du liếc hắn một cái rồi nói: “Trừ phi là người được huấn luyện chuyên nghiệp, nếu không người bình thường không thể nào dùng một tay cầm hai thanh đao gϊếŧ người được. Phải nói là một hung khí có hai lưỡi đao.”
“Là cái kéo.” Thôi Tự trầm ngâm một lát, khẳng định nói.
“Đúng rồi!” Tang Du giật mình một cái, trong nháy mắt tỉnh táo lại, đúng thế, đây chẳng phải là hình dạng cái kéo đây sao?
Cái kéo trong triều đại này không phải là loại tay cầm lớn, có thể tự do khép mở mà là loại có dáng vẻ nhỏ nhắn, chỗ tay cầm hình tròn, ở giữa rộng, hai bên gần miệng nhỏ lại, chỉ khi dùng sức hai bên mới khép được.
Dùng loại kéo này đâm vào, vết thương sẽ vừa vặn như vậy.
Trong lòng Thôi Tự kinh hãi, trước nay bọn họ vẫn tìm kiếm theo hướng hung khí là dao găm, dù sao dao găm cũng là một vật quý giá, không phải gia đình bình thường có thể mua nổi. Còn nếu chỉ là cái kéo thì mặc dù nó cũng không rẻ, nhưng so với dao găm lại rẻ hơn nhiều, những người bị loại trước kia e rằng phải sàng lọc lại.
Hắn vội vàng hỏi: “Còn manh mối gì khác nữa không?”
Tang Du nhún vai: “Thi thể bị thối rữa quá nặng, số manh mối có thể nhìn ra được có hạn. Vết thương chí mạng của người này chắc chắn là những vết thương ở bụng, do mất máu quá nhiều mà chết. Về phần vết thương trên mặt…” Nàng cẩn thận nhìn mặt người chết vài lần: “Không sai, cũng là bị thương sau khi chết, giống như chưởng quầy quán trà kia, đều là hung thủ gây ra sau khi nạn nhân chết, nhưng lần này hung thủ không có kinh nghiệm như với chưởng quầy quán trà, người chết gần như sắp chết mới bị rạch, phản ứng sinh tồn đã rất yếu ớt.”
Thôi Tự vẫn chưa thoả mãn với những cái này, hắn còn muốn biết càng nhiều thông tin hơn nữa.
“Vậy thì cũng có cách.” Tang Du nhìn thẳng vào đôi mắt sáng ngời của hắn, Thôi Tự ở tuổi này mà đặt vào hậu thế cũng chỉ là một sinh viên đại học, giờ lại mang gương mặt non nớt ra vẻ già dặn, không khỏi thấy buồn cười, trong lòng nảy sinh ý định trêu chọc hắn: “Giải phẫu, được không?”
“Giải phẫu?” Thôi Tự sửng sốt.
“Chính là mổ thi khám nghiệm đó.” Tang Du giải thích, thuận tay dùng dao phẫu thuật vạch một đường trên thi thể: “Ta cần mổ bụng người chết ra, tìm hiểu tin tức từ tim gan tỳ phổi thận dạ dày.”
“Mổ… mổ bụng!”
Thôi Tự còn chưa lên tiếng, Tiểu Cẩu Tử đã sợ hãi ngã xuống đất. Trời đất chứng giám, trong mắt bách tính, Bất Lương Nhân bọn họ đã xem như hung ác rồi, nhưng chưa từng thấy ai mặt không đổi sắc nói muốn mổ bụng người ta ra như thế.
Thân thể tóc da là của phụ mẫu, nếu mà làm chuyện này sẽ bị thiên lôi đánh chết.