Trở Lại Đỉnh Cao [Esport]

Chương 36

Trần Ích xem kỹ từng phiếu chấm điểm, vốn nghĩ rằng Lục Diễn sẽ chấm điểm rất thấp cho Diệp Nhiên, ai ngờ kết quả lại hoàn toàn ngược lại — điểm của Lục Diễn còn cao hơn cả nhóm huấn luyện viên, tuy không cao hơn nhiều nhưng cộng lại rồi lấy trung bình thì điểm của Diệp Nhiên vẫn là không đạt.

Trần Ích kinh ngạc đến mức không thể tin nổi.

Diệp Nhiên thậm chí còn không qua được vòng sơ khảo!

Yêu cầu vòng thử đầu tiên của bọn họ không hề cao, phía sau còn có vòng hai, vòng ba, mỗi vòng đều ngày một khó hơn, đặc biệt là vòng phỏng vấn cuối cùng, cậu ta lo lắng sợ rằng không biết cái đầu óc “quái gở” ấy của Diệp Nhiên có thể chống đỡ nổi những câu hỏi hóc búa từ nhóm huấn luyện viên không cơ.

Nhóm huấn luyện viên thống nhất nhận định: “Diệp Nhiên không có tố chất cơ bản để trở thành một tuyển thủ chuyên nghiệp, việc livestream trong thời gian dài khiến tư duy của cậu ta trở nên cứng nhắc, cần rất nhiều thời gian huấn luyện chính quy để chỉnh sửa lại, mà chúng ta thì không có thời gian để kiểm chứng liệu sự chỉnh sửa đó sẽ mang lại kết quả tích cực hay tiêu cực.”

“Vì vậy kết luận là — không thông qua.”

Trần Ích như bị dội một gáo nước lạnh: “Cái này…”

Cậu ta nhìn sang Lục Diễn.

Anh là người có quyền lực lớn nhất ở đây, là người duy nhất có thể phủ quyết quyết định của nhóm huấn luyện viên. Nhưng Lục Diễn chỉ im lặng thu bảng điểm lại, hoàn toàn không có ý định giúp Diệp Nhiên.

“Diễn ca!”

“Nè, Lục Diễn!”

Trần Ích vội vàng đuổi theo, tay cầm theo đống tài liệu mà mình đã phân tích cả ngày, chạy theo sau anh nói: “Nghe tôi nói đã! Tiềm năng của Diệp Nhiên tuyệt đối là vượt ngoài sức tưởng tượng của anh! Ba năm trước cậu ấy đã dẫn dắt cả đội vào chung kết thế giới, trận đó cậu ấy đi đường giữa đối đầu với Relly của FM mà từ đầu tới cuối đều đè cho đối phương không ngóc đầu lên nổi! Cái kiểu kiểm soát ấy, cả LPL này không tìm được người thứ hai đâu!”

Lục Diễn sắc mặt thản nhiên: “Cậu cũng nói rồi đấy — đó là ba năm trước. Ba năm không thi đấu, dù có là thiên tài thì cũng sẽ bị phế thôi. Hơn nữa, nhóm huấn luyện viên nói đúng, chúng ta không có thời gian đồng hành chỉnh sửa cùng cậu ta, càng không thể đoán trước được kết quả sau cùng là tốt hay xấu.”

“Nhưng nếu là anh thì nhất định sẽ làm được!”

Trần Ích sốt ruột đến mức đầu muốn bốc khói: “Diễn ca, tôi nói thật với anh nhé — tôi từng ở đội của Diệp Nhiên và từng xem qua rất nhiều dữ liệu nội bộ chưa công khai của cậu ấy rồi. APM của cậu ấy còn cao hơn anh đến 50 điểm đó!”

Bước chân Lục Diễn bỗng nhiên khựng lại.

“Ồ?”