Đại Vai Ác Xuyên Về Năm Ba Tuổi Rưỡi

Chương 15

Thứ trong gương cũng làm theo động tác của bé, lùi lại nửa bước.

Lục Ngạo dường như cảm nhận được điều gì đó, thử giơ tay lên.

Thứ đó cũng giơ tay lên theo bé.

Lúc này Lục Ngạo có thể chắc chắn.

Cái thứ kỳ quái này chính là bé!

Bị Giang Tri Ngư đưa đến bệnh viện, bị tiêm một mũi, còn nằm trên giường bệnh lâu như vậy, Lục Ngạo đã sớm hiểu ra tất cả.

Bé không chết, cũng không xuống địa ngục.

Bé đây là sống lại, sống lại về lúc còn nhỏ.

Nhưng bé không ngờ rằng, lúc nhỏ mình lại trông ngốc nghếch như vậy!

Bé trong gương hoàn toàn giống một đứa trẻ ba tuổi.

Chiều cao một mét tám mươi tám mà bé luôn tự hào đã biến thành thân hình “lùn tịt”.

Cánh tay săn chắc khỏe mạnh của bé biến thành cánh tay nhỏ mũm mĩm.

Đôi chân thon dài của bé biến thành đôi chân giò hun khói ngắn ngủn

Khuôn mặt tuấn tú lạnh lùng của bé cũng biến thành khuôn mặt nhỏ nhắn bầu bĩnh.

Còn lý do bé nhận nhầm mình là “bò sữa con”, là bởi vì bé đang mặc một bộ đồ ngủ bó sát người in hình bò sữa!

Bộ quần áo này tuyệt đối không thể nào là do bé tự nguyện mặc vào, cho nên...

Giang! Tri! Ngư!

Gu thẩm mỹ của ông thật sự rất tệ!

Lục Ngạo nghiến răng nghiến lợi, nắm chặt tay, đấm mạnh vào hình ảnh phản chiếu của mình trong gương!

“Rầm” một tiếng, trong gương ngoài gương, hai nắm đấm chạm vào nhau.

Lục Ngạo ngẩng đầu, nhìn chằm chằm vào chính mình trong gương.

Lục Ngạo trong gương cũng ngẩng đầu, nhìn bé ngoài đời thực.

Trong không gian yên tĩnh, bốn mắt nhìn nhau.

Ánh mắt xuyên qua thân hình gầy yếu và khuôn mặt non nớt, Lục Ngạo nhìn thấy sự kiên định và quyết đoán quen thuộc trong mắt mình.

Kiếp trước, bé cao lớn, đẹp trai, quyết đoán, mạnh mẽ.

Bé tốt nghiệp đại học năm mười tám tuổi, hai mươi tuổi tiếp quản toàn bộ tập đoàn Lục thị, hai mươi ba tuổi lên trang bìa của tạp chí tài chính quốc tế.

Mặc dù sau này, bé chọn sống ẩn dật trong biệt thự trên đảo vì lý do tâm lý nhưng giới thượng lưu vẫn lưu truyền những câu chuyện về bé.

Họ nói bé là Edmond Dantès trên hoang đảo, là ma cà rồng trong lâu đài cổ.

Cho nên cho dù vóc dáng và ngoại hình của bé đều trở về lúc ba tuổi nhưng kiến thức, nội hàm và phẩm chất của bé sẽ không thay đổi.

Bé vẫn có thể dựa vào ký ức hai mươi tám năm của kiếp trước để thay đổi số phận!

Cốt truyện được thiết lập bé là nhân vật phản diện u ám không thể lộ diện, bé không tin, bé chắc chắn phải trở thành Long Ngạo Thiên đường đường chính chính!

Lục Ngạo từ từ thu tay lại, hạ quyết tâm.

Lần này, bé phải sử dụng những lý thuyết khoa học và có hệ thống nhất để lập ra một kế hoạch phát triển hoàn hảo và xuất sắc nhất cho bản thân!

Lần này, bé phải cố gắng thoát khỏi gia đình giả tạo, bé phải thoát khỏi người ba nhỏ phù phiếm, thoát khỏi người ba lớn lạnh lùng!

Lần này, bé chắc chắn sẽ sống tốt hơn kiếp trước...

“Oe oe?”

Lời thề còn chưa dứt, ngoài cửa đột nhiên vang lên một tiếng gọi.

Lục Ngạo không khỏi nhíu mày, quay đầu nhìn.

Là giọng của Giang Tri Ngư nhưng mà...

Sao Giang Tri Ngư cứ nói chuyện như vậy?

Không phải “Oe oe” thì là “Hu Hu”, nếu không thì “Ư ử”, giống như heo con vậy.

Chẳng chín chắn chút nào!

Lục Ngạo hoàn toàn không liên tưởng đến bản thân, bé cho rằng “Oe oe” là câu cửa miệng của Giang Tri Ngư.

Lúc này ngoài cửa lại vang lên giọng nói quen thuộc.

“Oe oe? Bé cưng của ba? Con chạy đi đâu rồi? Vừa nãy còn nằm trên giường mà? Sao chớp mắt đã không thấy đâu rồi?”

Cái gì đến rồi cũng sẽ đến.