Chương 15
CHƯƠNG 15Vừa mới nuốt xuống
dịch thể của Lạc Tư, lập tức lại bị nhiệt độ nóng hổi làm cho cao trào không ngớt,
Thiên Ái phát sinh tiếng thét cao vυ't, côn th*t hồng nhạt cũng theo đó phun ra chút
dịch thể loãng…. Cao trào chấm dứt, Thiên Ái không còn chút khí lực nào….
nằm ở trên giường suy yếu thở hổn hển…
Trải qua cao
trào kí©ɧ ŧɧí©ɧ không gì sánh được, Thiên Ái mở to đôi mắt sương mù nhìn hai
người, nhãn thần ướŧ áŧ mang theo câu dẫn làm cho du͙© vọиɠ cả hai lần thứ hai bừng
bừng phấn chấn, Lạc Tư biết ngày hôm nay nhất định phải có một người chờ đợi,
Lý Ân là tên đã lên dây không thể rút lại rồi, chính mình vẫn phải chờ một
chút…. Aish…. . . . Lạc Tư thở dài một hơi, đem Thiên Ái xụi lơ trên giường
ôm lên, bản thân thì tựa vào đầu giường, để Thiên Ái thuận thế dựa vào người
mình.
“Các
anh…. không nên…. các anh là dã thú sao? A a…. Không nên mạnh như vậy….
Lý…. nhẹ một chút…. A a…. quá sâu rồi…. muốn… muốn hỏng…..”
Lý Ân vừa nghe
đến thanh âm kiều mị của Thiên Ái, kích động tiến nhập vào mật huyệt chặt nóng,
tư thế này làm Lý Ân tiến vào càng sâu, bỗng nhiên nhớ tới ở đây hẳn là có một
điểm mẫn cảm của Thiên Ái, liền nổi ý xấu ở bên trong nội huyệt chậm rãi ma
sát…
“Đừng ~~~
Chỗ đó…. A a…. đừng chạm vào…. Ân aaa…. Ư.. ưm aaa…. cũng bị anh….
đâm thủng…. muốn phá hủy…. A a…. Lý… a…a….”
Cảm giác ở chỗ
sâu trong, một địa phương kì dị bị Lý Ân hung hăng chọc vào, bất giác hai mắt mở
to, miệng há rộng, Lý Ân biết tìm đúng chỗ rồi, càng thêm xấu xa ở chỗ đó sở xuất
kĩ thuật ma sát, Lạc Tư còn ở một bên ngậm, liếʍ, cắn vành tai mẫn cảm, hai tay
lần tới trước ngực Thiên Ái, nhìn chằm chằm Thiên Ái thần tình mê muội ***
đãng, bàn tay to sành sỏi chuẩn xác hai đầu nhũ béo nộn, làm chúng nó mẫn cảm đứng
thẳng, màu sắc càng đậm.
“Ở đây? Ái
Ái thích sao? Anh làm em thích sao? Ái Ái, mau nói, không nói không cho em giải
phóng!”
Tuy rằng hai
người đều rất yêu Thiên Ái nhưng vừa nhìn đến cậu tư thái *** mị yếu đuối liền
bất giác muốn nói ra lời nhục nhã, Thiên Ái biết tính tình hai người họ, cũng
hiểu chỉ là một loại tư tưởng tình thú mà thôi, có chút xấu hổ, hé môi phun ra
*** ngôn *** ngữ: “Sướиɠ… .Rất sướиɠ….. Lý, anh làm… làm Ái Ái sướиɠ….
không được… thực sự không được…. muốn phá hủy…. Ái Ái sẽ hỏng mất…. tiểu
huyệt…. muốn tan chảy…. a..a..a… ~~~”
Lời nói ***
đãng càng làm Lý Ân thêm hưng phấn trừu sáp, tiểu huyệt vô pháp dung nạp nhiều
ái dịch như vậy, đại lượng dịch thể bị ép ra, vung vẩy dính đầy lên chỗ kết hợp
của hai người, cảnh tượng càng thêm tục tĩu bất kham, cặp đùi trắng nõn bị Lạc
Tư từ phía sau cưỡng chế mở thật to, đùa bỡn đầu nhũ anh hồng mẫn cảm đã có chút
xước da, cũng song song khẳng cắn vành tai non mềm.
Bên kia, Lý Ân
đem hai chân Thiên Ái quấn lên eo mình, hai tay đỡ lấy cánh mông mềm mại căng
chặt, làm nửa người cậu lơ lửng giữa không trung, tư thế này làm Thiên Ái chỉ
có thể dựa vào hai người để giữ thăng bằng, cũng làm Lý Ân tiến vào càng sâu,
thực sự là nhất cử lưỡng tiện!
“Tan chảy
sao? Đây mới chỉ là chút điểm tâm, đợi đến lúc em có thể song song tiếp nhận
hai chúng ta, chúng ta sẽ làm em cảm nhận được kɧoáı ©ảʍ cao nhất, không nên xấu
hổ, Ái Ái, *** là chuyện rất bình thường, em kẹp anh thật thích, anh không
phải cũng sáp em rất thích sao? Đúng không… .. Ái Ái *** đãng của chúng
ta…. . . . ”
“Đúng… A
a…. Anh sáp…. Ái Ái…. Ái Ái thực thích…. A a…. Bắn…. A a~~~ hộc…
hộc…”
Gần như cùng
lúc, vào lúc Thiên Ái cao trào co rút, Lý Ân cũng bị mật huyệt co chặt làm cho
vui vẻ bắn ra, đại lượng nhiệt dịch phun trào vào thật sâu trong tiểu huyệt,
Thiên Ái co quắp run rẩy, mật huyệt bị nhiệt dịch nóng rực làm cho không ngừng
run lẩy bẩy, Thiên Ái cũng không nhịn được bắn ra dịch loãng… . . .
Giải phóng đã
hai lần, Lý Ân cân nhắc quyết định đã có chút tận hứng rút ra côn th*t, vừa rút
ra, chỉ nghe “ba” một tiếng, mật huyệt vô lực chảy ra bạch trọc, mị
thịt bị thao đến có chút đỏ bừng, hơi hơi lộ ra ngoài, phối với dịch thể chậm
rãi chảy ra, cảnh tượng tục tĩu quả thực làm hạ phúc hai người lại nóng lên, Lạc
Tư nhìn Lý Ân, hai người trao đổi nhãn thần.
Không biết hai
người kia đã đạt thành ý kiến, Thiên Ái vừa rơi vào cao trào còn chưa hồi thần
vô lực nhìn phía trước, đôi mắt ướŧ áŧ không có tiêu cự biểu hiện ra cậu vẫn
còn thất thần, mặc dù có chút không đành lòng nhưng du͙© vọиɠ chiến thắng tất cả,
hai người giữ nguyên vị trí, bất quá lần này là Thiên Ái dựa vào người Lý Ân, Lạc
Tư từ đằng sau tiến công.
Tư thế như vậy
giúp Thiên Ái không cần mất quá nhiều khí lực, ổn định cơ thể, Lý Ân trước khẳng
cắn vành tai mềm mại, làm thân thể cậu lại nóng lên, Lạc Tư hướng tiểu huyệt có
chút sưng đỏ khẽ ấn, thủ pháp cao siêu kí©ɧ ŧìиɧ làm Thiên Ái lại bắt đầu hừ nhẹ.
“Ân…
A… A a…. Đừng…. đừng làm nữa… . . . Lạc…. Em mệt quá…. Đừng…. A
a….. không được…. A a…. sướиɠ…. sướиɠ quá… . . .”
Thú ái – chương 16