Chương 14
CHƯƠNG 14“Ân….
a…a a… Đừng… Không nên…. không nên nhìn….. a a…. như vậy….. làm
em thật…. thật *** đãng….. A a….. Đừng ~~ a a….
. . . ”
Thiên Ái cảm
giác ánh mắt nóng rực của hai người đều đang nhìn chằm chằm vào địa phương tối ẩn
mật trên thân thể mình, nộn thịt bên trong mật huyệt không nhịn được run rẩy.
Thiên Ái chỉ cảm thấy chính mình lại sắp đến cao trào, chỉ là bị hai người nhìn
chằm chằm mà đã bắn, có đúng hay không quá *** đãng rồi… . . .
Nghe được lời
nói đáng yêu của Thiên Ái, hai người bật cười, “Ái Ái, không phải sợ, cứ
theo cảm giác của em đi, em càng *** đãng chúng ta càng yêu em! Không nên lo lắng.”
“Tiểu Ái
chuẩn bị tốt chưa? Chúng ta muốn thúc đẩy tiếp!”
Hoàn toàn không
rõ Lạc Tư nói “thúc đẩy” là có ý gì, Thiên Ái lập tức cảm giác được
ngón tay trong mật huyệt toàn bộ rút ra, thay vào đó là hai vật thể nóng ướt,
chẳng lẽ là…. . . . Trời ạ! Thiên Ái không thể tưởng tượng nổi chuyện tình
*** đãng như thế.
Giãy dụa nhìn
xuống, thấy được hai người cư nhiên song song đem đầu lưỡi tiến vào, thập phần
ăn ý một trái một phải liếʍ lên mị thịt trong tiểu huyệt, chưa từng tiếp nhận
kí©ɧ ŧɧí©ɧ cao độ như vậy, tiểu huyệt bắt đầu run rẩy cao trào, tự động phân bố
ra một loại dịch thể trong suốt.
“A a…
Không nên… A a…. Lạc… Lý… A a… Loại cảm giác này…. là cái gì… A
a… . . . Đừng…. a a….?”
Thiên Ái không
nhịn được rêи ɾỉ, hai đầu lưỡi tục tĩu rất nhanh tiến tiến xuất xuất trong tiểu
huyệt phấn nộn, thỉnh thoảng còn phát ra tiếng nước ướŧ áŧ *** đãng, cảm giác
như tiểu huyệt sắp bị hai người liếʍ láp đến tan chảy, bất giác bởi vì kích
thích cao độ mà khóc ra.
Hai người giống
như hài tử cơ khát, thỏa thích mυ'ŧ lấy ái dịch chảy ra khỏi mật huyệt, đợi đến
lúc cả hai thỏa mãn, Thiên Ái cũng đã bắn một lần lại một lần… . . .
Đã trải qua mấy
lần cao trào, Thiên Ái thoát lực nằm trên giường, hình dáng hư nhược mềm mại,
không chút khơi dậy thương tiếc của hai người, trái lại càng thêm chọc cho hai
người kích phát thú tính. Rút đi đầu lưỡi trong mật huyệt, cái miệng nhỏ bắt đầu
cơ khát chưa đủ hé ra rụt lại, điềm đạm đáng yêu khép mở. Bởi vì người đoạt đi
nụ hôn đầu của Thiên Ái là Lạc Tư, hai người ở trong lòng trao đổi ý kiến, sau
đó kết luận, người được hưởng mật huyệt của Thiên Ái lần đầu tiên chính là Lý
Ân.
Lý Ân đem côn
thịt lửa nóng từ lâu gãi gãi lên miệng huyệt, “Ái Ái, chúng ta muốn bắt đầu
rồi, anh nghĩ…. muốn một chút nữa nghe được tiếng kêu *** đãng của em, còn có
rêи ɾỉ khát cầu anh, Ái Ái, em nói đi, chúng ta sẽ thưởng cho em!”
Thiên Ái lâm
vào sương mù, đã phân không rõ phương hướng, biết là du͙© vọиɠ thô to của Lý Ân
tiến vào mình sẽ ăn không tiêu nhưng đôi môi đỏ tươi khẽ nhếch lại tuôn ra rất
nhiều rêи ɾỉ, “A aaa…. thật ngứa…. cho em… a a… phía sau… ưm a….
thật ngứa quá ~~ Van cầu anh… Lý…. a ân…. cho em….”
“Liền cho em! Ái Ái!”
“Aaa ~~~ Đau quá… . . .Aaa aa… Thật
sâu…. a….a…. Thật thoải mái…. Lý… thật thoải mái…. a aa….
nhanh…. mạnh một chút…. a a… . . .”
Thân thể thực tủy biết vị phát sinh khát cầu nồng
đậm, Thiên Ái không nhịn được khóc nức nở, mặc dù có chút đau đớn nhưng mật huyệt
đã thích ứng bởi vì kɧoáı ©ảʍ quá độ mà run rẩy như cao trào, không ngừng rêи ɾỉ
mị nhân làm Lạc Tư cũng sắp nhịn không nổi, đỡ côn th*t để cạnh môi Thiên Ái,
“Tiểu Ái, ta muốn em mυ'ŧ ta, nhanh lên một chút, Tiểu Ái!”
“Ngô… . . . Ngô… ân… . . .”
Bên trong mật huyệt bị hung hăng đánh vào, đâm
chọc đều mang lực độ rất mạnh, thật sâu chen vào, làm mật huyệt cao trào run rẩy,
Thiên Ái muốn phát sinh rêи ɾỉ lại bị côn thị Lạc Tư chặn lại, chỉ có thể liếʍ
lộng thứ đặc thù nam tính trong miệng, côn th*t thô to làm Thiên Ái mê muội mυ'ŧ
liếʍ.
“Tiểu Ái…. Đúng…. Động đầu lưỡi của
em… liếʍ…. a a a~~ Đúng…. Em liếʍ ta thật sướиɠ…. Tiểu Ái… A… . .
.”
Nghe được Lạc Tư thỏa mãn rêи ɾỉ, trên khuôn mặt
tuấn mĩ hiện lên *** rõ ràng, nhìn Lạc Tư sảng khoái như vậy, Thiên Ái
càng thêm hăng say liếʍ hút. Một bên Lý Ân đang chạy nước rút, nhìn bộ dạng
Thiên Ái mυ'ŧ côn th*t Lạc Tư thập phần *** đãng, giống như máy tăng nhanh tốc độ
đâm vào mật huyệt chặt nóng, mật huyệt bị trừu sáp cực độ mẫn cảm không chịu nổi
cường liệt kí©ɧ ŧɧí©ɧ như vậy, bắt đầu điên cuồng đè ép côn th*t. côn th*t
trong lúc ra vào mang theo đại lượng dịch thể không thể khống chế chảy ra, ***
mị vang thành tiếng phốc xuy phốc xuy. Nghe được thanh âm đầy ***, Thiên
Ái cảm giác mình càng thêm nóng, hơi nhúc nhích thân thể, vô thức run lên!
“Tiểu Ái….. A aaa…. Bắn cho em…. muốn
rút ra không? Ân? Bắn ở bên trong, ân?”
Không muốn Lạc Tư rút ra, Thiên Ái muốn nếm thử
vị đạo của hai người, lắc đầu. Lạc Tư thấy bộ dạng nhu nhược *** đãng của Thiên
Ái như thế, lập tức bắn trong miệng cậu. Lạc Tư bắn xong, đem côn th*t có chút
mềm xuống rút ra, Lý Ân thấy Thiên Ái *** đãng nuốt dịch thể xuống, khóe miệng
đỏ tươi còn dính chút bạch dịch, cảnh tượng ma mị như vậy làm Lý Ân khắc chế
không được nhanh hơn tốc độ, lập tức nghe thấy tiếng Lý Ân ồ ồ thở dốc,
“Ái Ái… Bắn cho em…. em phải nuốt hết đó…. a aaa …. Ái Ái…. thật
chặt…. a a…”
Dịch thể nóng rực của Lý Ân bắn vào trong tràng
nội mẫn cảm, “A a~~~ Lý…. nóng quá…. bắn…. em…. a a…. Lạc….
A~~ Ân…. ân…”
Thú ái – chương 15