Chương 13
CHƯƠNG 13Bị đùa bỡn như vậy, Thiên Ái toàn thân xụi lơ
trên người Lý Ân, tứ chi đều bị hai người khống chế, hai tay bị ngậm mυ'ŧ, hai
chân bị cường ngạnh tách mở, tựa trên bắp đùi thon dài của Lý Ân, bởi vì đang ở
trong nước, bị từng đợt sóng nước vỗ về kí©ɧ ŧɧí©ɧ, lúc chìm lúc nổi, Thiên Ái
đã sảng đến toàn thân phát run, run rẩy vì kɧoáı ©ảʍ liên tục kéo dài, cũng sắp
không thể thừa nhận nữa rồi!
“A a…. Lý…. từ bỏ…. em… lại muốn…
A a….”
Lạc Tư vẫn nghe được đôi môi đỏ mọng mê người của
Thiên Ái phun ra đều là tên của Lý Ân, có chút bất mãn, ngón tay tăng thêm lực
đạo kéo núʍ ѵú non mềm đã biến thành màu đỏ sẫm, lại hung hăng bắn trở về,
buông tha đôi bàn tay đang bị liếʍ, quàng hai tay Thiên Ái lên vai mình,
“Tiểu Ái, không nên chỉ gọi tên Lý, cũng gọi tên của ta, nếu không…. đầu
vυ' khả ái của em sẽ bị ta chơi hỏng!”
Nghe được Lạc Tư trẻ con nói, Thiên Ái thở dốc,
trong ngực lại nổi lên cảm giác ngọt ngào, “Ân…. Lạc…. Không nên…
Không nên cố sức…. kéo như vậy…. … A a…. Đi… A a ~~~~ Ân a… . . .
Ưm….”
Núʍ ѵú bị Lạc Tư ác ý đùa bỡn phát sinh từng đợt
đau đớn hòa lẫn kɧoáı ©ảʍ, song song địa phương tối mẫn cảm dưới hạ thân lại bị
Lý Ân vừa thô bạo vừa ngọt ngào âu yếm, chịu không nổi kí©ɧ ŧɧí©ɧ liên tục như
vậy, Thiên Ái lung tung rêи ɾỉ, lần nữa tới cao trào.
Chỉ trong vòng một thời gian ngắn, Thiên Ái đã
không khắc chế được cao trào hai lần, toàn thân vô lực, hư nhuyễn nói, ” Từ
bỏ…. Lý… Lạc…. Em mệt quá…. Mệt quá … . . .”
Hai người nghe được Thiên Ái mệt mỏi nói, lập tức
ngừng lại động tác âu yếm trên tay, Lý Ân ôm lấy Thiên Ái, dùng nước ấm đem dịch
thể trên người cậu thanh lý sạch sẽ, “Ái Ái… Không được…. Em còn phải
thỏa mãn anh cùng Lạc mới có thể ngủ…. Như thế này không tốt lắm, chúng ta
lên giường tiếp tục!”
“Tiếp tục? Tiếp tục cái gì? Nam nhân cùng
nam nhân trong lúc đó làm thế nào… . . .?”
Nghe được Thiên Ái nghi hoặc hỏi, hai người chỉ
thần bí cười cười, nghĩ đến việc sắp được làm, trong ngực đều mang theo hưng phấn
cùng chờ mong, Lý Ân ôm Thiên Ái, Lạc Tư giúp cậu lau khô thân thể, sau đó Lý
Ân ôm cậu ra khỏi phòng tắm, đặt cậu lên đệm giường mềm mại, hai người một trái
một phải ngồi hai bên cậu.
Hai người trao đổi ánh mắt một chút, quyết định
để Lạc Tư bắt đầu trước. Lạc Tư hung hăng ôm trụ Thiên Ái vẫn còn chưa rõ ràng
tình huống, thỏa thích chơi đùa đôi môi phấn nộn của Thiên Ái, hai tay cũng
không rảnh rỗi, vuốt ve đầu nhũ đã có chút đỏ tươi, làm chúng nó càng thêm kiều
diễm đứng thẳng trên ***g ngực trắng nõn.
Lý Ân đợi đến lúc Thiên Ái xụi lơ, chìm đắm
trong kɧoáı ©ảʍ, mới đem hai chân cậu mở rộng ra, gác lên vai để cậu đỡ khó chịu.
Giữa hai chân là côn th*t phấn nộn cùng thể mao nhàn nhạt thưa thớt, Lý Ân
không nhịn được cúi đầu xuống, dùng miệng ngậm lấy côn th*t còn chưa đứng thẳng.
Tại bên trong khoang miệng ướt nóng, côn th*t hồng nhạt mẫn cảm rất nhanh sung
huyết đứng dậy.
“Ngô… . . .Ân…. . . . Ưm… ư….”
Bởi vì môi bị Lạc Tư chiếm đóng, chỉ có thể phát
ra vài thanh âm rêи ɾỉ rời rạc, Thiên Ái cảm thụ được thân dưới mẫn cảm đang bị
Lý Ân ngậm lấy, nghĩ đến toàn bộ thân thể như không còn là của chính mình, dường
như đã bị hai người họ hoàn toàn khống chế. Cảm giác tê dại từ đầu nhũ tràn lên,
bên trong khoang miệng mỗi một chỗ đều bị Lạc Tư liếʍ qua, côn th*t mẫn cảm lại
bị Lý Ân dùng đầu lưỡi kĩ xảo cao siêu liếʍ lộng.
“Ô… A a… Không được…. Lý…. em…. a
a ~ không…. ..ha ~~ ha ~~ Xin lỗi… A a… . .”
Lạc Tư kết thúc nụ hôn sâu, bắt đầu tấn công xuống
cần cổ, nhất nhất để lại một loạt dấu vết đỏ thẫm, đợi đến lúc cần cổ đã hiện đầy
dấu vết mới chậm rãi dời xuống, ngậm lấy một bên đầu nhũ mĩ lệ đẹp đẽ, tà ác khẽ
cắn đầu nhũ bởi vì bị vuốt ve mà thập phần mẫn cảm, thỏa mãn nghe Thiên Ái lung
tung rêи ɾỉ, thân thể tuyết trắng giãy dụa, kiều mị đến tận xương.
Thiên Ái vô pháp khống chế ý muốn giải phóng dục
vọng, ở trong miệng Lý Ân bắn ra, ngực tràn đầy cảm giác xấu hổ cùng hổ thẹn,
cúi đầu vô lực thở hổn hển, Lý Ân cười cười, đem bạch trọc trong miệng nhả ra
tay, nhẹ nhàng chạm đến mật huyệt giữa hai cánh mông, Thiên Ái cảm giác được động
tác của Lý Ân, thân mình liền có chút cứng ngắc.
“Cảm giác được sao? Ái Ái, chỗ này của em sẽ
tiếp nhận bọn anh! Ha hả… . . .”
Thiên Ái nghĩ tới địa phương đáng xấu hổ đó,
không nhịn được nức nở, “Đừng… không nên…. rất bẩn…. không nên…. A
a…. . . . đừng….. Lý… Lạc…. dừng lại…. đừng…. A a… . . . ”
Lạc Tư ở phía sau cũng tiến tới hạ thân Thiên
Ái, hai người phối hợp cực kì ăn ý, cùng nhau âu yếm miệng huyệt khẩu, nương
theo mật dịch Thiên Ái vừa bắn ra, hai người một trái một phải khai phá tiểu
huyệt non nớt.
“Chúng ta sẽ không dừng lại, Tiểu Ái, chúng
ta không chỉ muốn xem, còn muốn ăn nó! Để cho chúng ta ăn no đi! Dùng cái miệng
nhỏ nhắn động nhân bên dưới của em!”
Biết ý tứ của Lạc Tư, hai người cùng vươn một
ngón tay, mềm nhẹ tham nhập mật huyệt đã mềm xuống, ngón tay hơi hơi giật giật,
lại thêm một ngón đi vào, rất nhanh, mật huyệt bắt đầu thích ứng đã bị ép buộc
nhét vào sáu ngón tay. Ngón tay hai người di động, lôi kéo ngược hướng nhau,
sáu ngón tay tục tĩu ở trong miệng huyệt tiến tiến xuất xuất, mang theo tiếng nước
ướŧ áŧ càng ngày càng lớn.
Thú ái – chương 14