Chương 12
CHƯƠNG 12Nghĩ thông suốt,
Thiên Ái vươn tay ôm lấy Lý Ân, “Em muốn tắm, hai người giúp em tẩy, nhưng
không được phép động tay động chân! Biết chưa?”
Tuy rằng lời
Thiên Ái nói giống như mệnh lệnh nữ vương thế nhưng ngữ khí cũng ngọt không gì
sánh được, hai người càng vui vẻ chịu đựng cười cười. Lạc Tư đem Thiên Ái bế
lên, chậm rãi đi tới phòng tắm, Lý Ân cũng theo vào. Lúc ba người vào phòng tắm,
Lý Ân đem hắc y trên người cởi ra, để lộ thân thể xích͙ ɭõa thon dài rắn chắc,
còn có… . . . Vật lớn không thể bỏ qua giữa hai chân.
Thấy thứ tượng
trưng nam tính của Lý Ân, Thiên Ái có chút xấu hổ chôn trên người Lạc Tư, hai
người thấy hành động khả ái của cậu, hiểu ý cười, Lý Ân ôn nhu nhìn Thiên Ái
nói: “Tới, Ái Ái, anh giúp em cởϊ qυầи áo!”
Thiên Ái gật đầu,
đứng giữa hai người, tuy rằng là chính cậu nói hai người giúp mình tắm nhưng đối
mặt với loại tình huống này Thiên Ái vẫn có chút xấu hổ, chỉ là cũng không phản
kháng, để mặc Lý Ân giúp mình cởi đồng phục, Lạc Tư đứng bên cạnh lúc này cũng
tự mình thoát y.
Đợi đến lúc ba
người đều trơn bóng, hai người họ ánh mắt càng không chút kiêng kị, ánh mắt
nóng rực nhìn thân thể Thiên Ái, da thịt trắng nõn non mềm nhàn nhạt ửng hồng
càng có vẻ mềm mại động nhân, mái tóc dài đen nhánh, tư thái mị nhân, thân thể nhỏ
nhắn xinh xắn có chút gầy yếu, đôi mắt to đen láy như biết nói, còn có đôi môi
non mềm hai người đã nếm qua một lần, tư vị rất tốt đẹp, làm hai người thỏa mãn
cực kỳ!
Nhìn du͙© vọиɠ
phấn nộn giữa hai chân cậu, màu sắc rất nhạt, hai người phán đoán, Thiên Ái nhất
định vẫn còn là xử nam, ha hả… Thực sự là khiến kẻ khác chờ mong nha!
Thiên Ái tiếp
nhận ánh mắt lửa nóng của hai người, có chút ngượng ngùng, “Các anh đừng
có nhìn nữa… Đáng ghét… Em đi tắm trước…. không để ý tới các anh!”
Thiên Ái nói xong,
đỏ mặt nhảy vào bể tắm, hai người bèn nhìn nhau cười, đều vì thấy vợ hồn nhiên
động nhân mà vui vẻ.
Thiên Ái một
mình ngâm trong bể tắm, bởi vì vừa thấy hai người kia lõa thể, nửa người dưới
chưa bao giờ có phản ứng lại chậm rãi rục rịch, Thiên Ái xấu hổ đè xuống, không
muốn bị họ phát hiện ra du͙© vọиɠ của mình.
Bỗng nhiên, một
bàn tay to bắt được bàn tay đang đè xuống phân thân của Thiên Ái, “Gì đây?
Ái Ái đang tự an ủi sao? Để anh giúp em có được không a?”
Lý Ân xấu xa
nói, từ đằng sau ôm lấy Thiên Ái vào lòng, Lạc Tư ngồi trước mặt Thiên Ái, cũng
ôm lấy cậu, hình thành tư thế Thiên Ái bị hai người vây vào giữa.
“Đừng….
Không nên…. Không cần… A a…. Đừng mà…. Ân a…. Không được!”
Thiên Ái vẫn tưởng
muốn cự tuyệt lời đề nghị mê người của Lý Ân thế nhưng Lý Ân cũng chẳng để ý tới
điều đó, nhẹ nhàng khẳng cắn vành tai trắng noãn, cảm giác tê dại truyền tới từ
vành tai làm Thiên Ái như bị sét đánh mất hết khí lực, hoàn toàn xụi lơ trên
người Lý Ân, hai tay bị Lạc Tư ngồi đằng trước cầm lên, từng ngón tay mảnh khảnh
bị ngậm lấy, cảm giác ẩm ướt tê dại truyền tới khi đầu lưỡi lướt qua ngón tay đều
nhất nhất bị Thiên Ái tiếp thu.
“Đừng…
Các anh đã đáp ứng… em… không thể… động tay…động chân… A a… Đừng….
muốn…buông ra…. A a ~~~”
Thiên Ái mơ mơ
màng màng nhớ tới lời mình đã giao hẹn lúc trước, có chút tức giận lên án nhưng
hai người đang cao hứng kia đâu thèm để ý nhiều như vậy. Lý Ân hàm đầy ***
khẳng cắn lỗ tai Thiên Ái, thỉnh thoảng còn cố ý mυ'ŧ thành tiếng, âm hưởng vang
lên bên tai làm Thiên Ái xấu hổ không chịu được. Hai tay Lý Ân nắm lấy côn th*t
hồng nhạt đã hoàn toàn đứng thẳng triệt động lên xuống, ý đồ làm Thiên Ái sảng
đến mất hồn, Lạc Tư ở một bên chậm rãi mυ'ŧ liếʍ ngón tay Thiên Ái, hai tay bắt
đầu lai vãng lên vuốt ve núʍ ѵú béo nộn, động tác của hai người đều mang theo kỹ
xảo thành thục cao siêu, một xử nam như Thiên Ái làm sao có thể chống lại thế
tiến công mãnh liệt như vậy của hai người, rất nhanh đã thét chói tai bắn ra bạch
dịch.
“Nhanh như
vậy? Lần đầu tiên sao? Ái Ái…. . . . Sơ tinh của em thật ngọt… Lạc, em cũng
tới nếm thử hahaha….”
Lý Ân cố ý trêu
tức nói, giơ tay phải từ trong nước ra, ở trước đôi mắt phủ sương mù của Thiên
Ái tự liếʍ tay mình, cố ý để Thiên Ái nhìn thấy dịch thể chính cậu vừa bắn ra,
còn nổi ý xấu nói Lạc Tư cũng tới nếm thử. Đương nhiên, thập phần minh bạch
trong đầu Lý Ân đang nghĩ cái gì, Lạc Tư cũng phối hợp vươn ngón tay dính dính
chút chất lỏng trên tay Lý Ân, dùng đôi môi hình dạng hoàn mỹ nhấm nháp mật dịch
của Tiểu Ái.
Bởi vì lần đầu
tiên trải qua cao trào, Thiên Ái hoàn toàn không biết chuyện gì đang xảy ra, thấy
hành động trao đổi dịch thể của hai người, côn th*t phấn nộn lại lần thứ hai đứng
thẳng lên, cảm giác chính mình rất *** đãng, Thiên Ái xấu hổ rêи ɾỉ, “Đừng….
A a…. Em như vậy…. quá *** đãng….. Đừng…. Các anh…. không nên chán
ghét em…. A a…. Lý….. Đừng thế nữa… A a… . . .”
Một tay của Lý
Ân vẫn còn ở trong nước, lập tức cảm nhận được Thiên Ái lại hưng phấn, càng
thêm tà mị ở trên côn th*t ma sát, thỉnh thoảng còn dùng đầu ngón tay không ngừng
trêu đùa lỗ nhỏ đang rơi lệ, tay còn lại đùa bỡn thưởng thức hai viên thịt cầu
nho nhỏ khả ái, thỉnh thoảng còn dùng lòng bàn tay nắm trọn lấy thịt cầu nhu lộng.
Thú ái – chương 13