Alpha Đỉnh Cấp Duy Nhất Tinh Tế

Chương 25: Chiến giáp cấp S

“Tiện thể cho ngài Lan Đế Tư thấy sức mạnh của bộ chiến giáp mới.”

Văn Hi lập tức phấn khởi. Với thể chất yếu ớt của cậu ấy thì không thể bộc lộ rõ giá trị sức mạnh ra được, nhưng cậu ấy là một trong số ít người sở hữu năng lực tinh thần cấp 2A. Bộ giáp chiến đấu này có thể bù đắp cho sự thiếu hụt sức mạnh cơ thể và khuếch đại sức mạnh của năng lực tinh thần cấp 2A, thật sự như được thiết kế riêng cho cậu ấy.

Lan Đế Tư nhìn Văn Hi hăng hái đi về phía bộ giáp màu đỏ đậm trên sân tập, cậu không có ý kiến gì.

Những người lính điều khiển giáp chiến đấu thông thường đều là những quân nhân có sức mạnh cơ bắp mạnh mẽ.

Dĩ nhiên, theo lời công tước Lạc Đặc, nếu một người ít kinh nghiệm chiến đấu như Văn Hi có thể sử dụng bộ giáp mới để thống trị trong đấu trường thì điều đó càng chứng minh sức mạnh của bộ giáp mới.

Công tước Lạc Đặc đã gọi người phụ trách cơ sở nghiên cứu vào một góc để tránh sự chú ý của Lan Đế Tư, ông ta thì thầm vài câu với anh ta. Người kia nhìn về phía con trai của công tước đang ngồi trong buồng lái, gật đầu hiểu ý, rồi rời đi.

Công tước Lạc Đặc lén nhìn về phía Lan Đế Tư và thầm thở dài. Để thực hiện cuộc hôn nhân này cho con trai, ông ta đã đưa ra cả những thành quả nghiên cứu quý giá, thật sự rất tốn công sức.



Tại căn cứ của nhóm tinh tặc Đoạn Phong.

Tiêu Táp đang một mình chỉnh sửa thiết bị mạng trong phòng.

Sau khi nhận được danh tính mới, Tiêu Táp nhanh chóng đăng ký một tài khoản tại Đấu Trường Thang Thiên với biệt danh là Alpha.

Màn hình chiếu nửa vòng nổi lên trước mắt anh, anh ngồi trên ghế sofa đơn da trong khoang ảo độc lập, một tay lười biếng chống cằm.

Hai miếng dán cảm ứng thần kinh được dán lên thái dương, anh im lặng chờ hệ thống xác thực lại cấp độ tinh thần, thời gian xác thực này có vẻ quá lâu.

10 phút trôi qua, dòng điện sinh học nhỏ bé chảy nhanh chóng nhưng không thể nhìn thấy bằng mắt thường, cuối cùng trên màn hình chiếu hiện lên một biểu tượng cấp S màu vàng.

Có vẻ như lần kiểm tra trước đó ra cấp C vì anh bị yếu đi bởi ánh nắng mặt trời.

Đôi mắt đen của Tiêu Táp phản chiếu ánh sáng vàng nhạt từ màn hình, anh nhướn mày, chạm vào tai trái của mình, một người đàn ông mặc áo khoác đen lập tức xuất hiện bên cạnh anh.

Người đàn ông đó chỉnh lại cổ áo, mỉm cười cúi chào:

“Chào buổi tối chủ nhân nhỏ yêu quý. Wow, nhìn xem đây là gì? Cuối cùng ngài cũng chịu thay thế thiết bị cũ kỹ rồi, giờ tôi có thể đứng mà nói chuyện với ngài.”

Tiêu Táp bất lực liếc nhìn anh ấy: “Anh vẫn nói nhiều như vậy sao? À, tôi khuyên anh nên gọi tên tôi.”

“Được rồi, Tiểu Táp.” Người đàn ông vỗ vai anh, anh ấy không trả lời câu trước mà chỉ chỉ vào biểu tượng S trên màn hình.

“Có vẻ như dữ liệu kiểm tra ở bệnh viện không chính xác, ngài có cần cập nhật thông tin cá nhân không? Tất nhiên nếu ngài muốn giấu kín thì tôi cũng có thể giữ bí mật.”

Tiêu Táp gật đầu: “Giấu kín.”

Không ngờ trí tuệ nhân tạo khá nhân văn.

Tiêu Táp hoàn thành bước xác thực cuối cùng với dữ liệu thông tin cấp C, anh chọn tạo hình nhân vật ảo mà anh thích nhất thời trung học - Kỵ Sĩ Bóng Tối và chính thức bước vào thế giới ảo toàn diện.

Trong đại sảnh có nhiều cổng phân loại với các lĩnh vực như quân sự, khoa học giáo dục, tình cảm, trò chơi, điện ảnh, tin tức xã hội,...

Vô số màn hình phát sóng lơ lửng trong không trung, trong đó nổi bật nhất là đấu trường Thang Thiên với biểu tượng kiếm và gươm, độ quan tâm gần như gấp hai lần tổng cộng các lĩnh vực khác.

Một giọng nói ngọt ngào vang lên bên tai anh: “Chào mừng bạn đến với đấu trường Thang Thiên, vì bạn đăng nhập lần đầu và chưa có thành tích lịch sử nên bạn hãy chọn tham gia phòng ngẫu nhiên cho người mới.”

Tiêu Táp nhìn hai cánh cửa bên cạnh, trên đó viết “Cuộc thi sơ tuyển” và “Thách thức xếp hạng Thang Thiên”, tiếc là hai cánh cửa này bị khóa, anh không thể vào, chỉ còn cách bước vào phòng người chơi mới.

Để công bằng, phòng mới chỉ ghép cặp với đối thủ có điểm số dưới 100, càng gần thời gian đăng ký, càng có khả năng gặp cùng một phòng.

“Phòng này là phòng tự do, không cấm sử dụng chiến giáp, bạn có thể tự do lựa chọn giáp phù hợp với cấp độ của bạn, hoặc có thể hợp tác chiến đấu với tinh thần thể của bạn.”

Tiêu Táp lướt qua quy tắc, anh không có tinh thần thể nên tùy ý chọn một bộ giáp chiến đấu màu đen đơn giản.

Nhưng không may, Tiêu Táp là một tân binh quá mới, khi vào phòng điều khiển giáp, anh mới nhớ ra hệ thống điều khiển giáp ở khu vực này hoàn toàn khác với khu vực của mình, thậm chí ngôn ngữ của nút điều khiển cũng quá khó đối với anh.

Tiêu Táp không chú ý đến đối thủ đang một bộ giáp màu đỏ đậm có kiểu dáng cực kỳ đẹp, cao khoảng ba mét đã đứng sẵn trong phòng.

Anh vẫn mải mê thử điều khiển bộ giáp màu đen vài lần, bộ giáp vốn đứng thẳng lập tức bắt đầu làm động tác ngồi dậy tại chỗ.

Người trong bộ giáp đỏ bên kia chính là Văn Hi, cậu ấy đang cẩn thận quan sát đối thủ, suýt nữa thì bật cười.

Thật may mắn cho cậu ấy, trận chiến đầu tiên đã gặp một tân binh!

Trong phòng thí nghiệm của cơ sở nghiên cứu, công tước Lạc Đặc đang xem trực tiếp trên màn hình, cười nói với Lan Đế Tư: “Văn Hi thật may mắn, đối phương là một tân binh không biết điều khiển giáp.”

Lan Đế Tư bình tĩnh nhìn màn hình: “Tiếc là như vậy thì thử nghiệm sẽ mất đi ý nghĩa.”

Chỉ có cậu là đang mong chờ thử nghiệm sức mạnh của giáp thôi nhỉ? Công tước Lạc Đặc bất đắc dĩ lắc đầu.

“Ê, anh đứng nổi không? Chiến đấu mà không đứng dậy được thì sao chiến đấu.” Văn Hi không kiên nhẫn nói.

Những thứ thuộc hệ thống khác nhau hoàn toàn không thể tương tác, thật tệ…

Tiêu Táp “hừ” một tiếng, ngượng ngùng gãi mũi, có vẻ như sau này mình cần tìm cách vào một học viện giáp để học lại.

“Thôi, cũng không nhất thiết phải dùng cái này.”

Tiêu Táp quyết định từ bỏ bộ giáp, chui ra khỏi buồng lái - anh là một alpha đỉnh cấp, anh có thể chiến đấu bằng sức mạnh của bản thân, cần chi mấy thứ rườm rà kia!

Dưới ánh mắt ngạc nhiên của mọi người, một người mặc trang phục kỵ sĩ khoác chiếc áo choàng đen, đội mặt nạ, cứng đầu lao vào chiến đấu bằng “cơ thể” của mình.

“Trời ơi! Trong phòng người chơi mới có một kẻ kỳ quặc! Mau xem nào!!!”

“Dùng cơ thể đánh giáp, anh ta điên rồi hay tôi điên rồi?”

“À, đây là muốn thua luôn phải không?”

Một số người chơi tình cờ chú ý đến phòng phát trực tiếp này, lập tức kéo vào xem, số lượng người theo dõi tăng vọt.

【Tiểu Táp, khoan đã, dữ liệu của giáp đối diện có vấn đề.】

Giọng nói của Heino bất ngờ vang lên bên tai Tiêu Táp, anh chớp mắt, hỏi: “Ý anh là gì? Đối diện hack game à? Làm sao anh biết được?”

Heino tự tin nói: “Tất cả nơi có cổng kết nối mạng đều là tai mắt của tôi. Có cần tôi báo cáo không?”

Tiêu Táp: “…” Cảm giác như AI thông minh này không bình thường.

“Hiện tại không cần.” Tiêu Táp nheo mắt nhìn đối thủ qua chiếc mặt nạ kỵ sĩ.

Ngay cả phòng người chơi mới cũng phải hack, thật gà!

Nhưng bộ giáp cao ba mét này nhìn có vẻ khá mạnh. Trận đấu này cũng không tồi.

Anh nắm chặt cổ tay phải, xoay khớp tay, ngẩng cao đầu, nhẹ nhàng cười: “Đúng lúc thử sức mạnh.”