Chapter 55: Ngu nhạc quyển văn (8)
Khán giả dưới đài đều là biểu tình mờ mịt, đều rơi xuống nước mắt, một bộ sống sót sau tai nạn.
Người chủ trì cũng gạt lệ mà nói: “Ta lần đầu tiên cảm nhận được chính mình cách địa ngục gần đến như vậy, cảm giác tìm được đường sống từ cõi chết thật sự là quá khó khăn mà.”
Lê Thanh: “…… Ta thật sự xướng đáng sợ như vậy sao ?” Loại này có thể so với một giọng ca công kích tinh thần, so với hồi sơ trung còn nghiêm trọng hơn a uy! ! _(:з)∠)_
“Tô Tuyết, ngươi cảm thấy ta xướng thế nào?” Lê Thanh dào dạt hy vọng mà nhìn về phía một người duy nhất không lộ vẻ thất thố.
Tô Tuyết bỗng ôn nhu mỉm cười, Lê Thanh tựa hồ như đều có thể nhìn đến trên người nàng đang phát ra thánh quang.
Tô Tuyết nói: “Còn có thể a, ta cảm thấy rằng ngươi xướng tốt lắm.” Vừa nói, nàng vừa tháo xuống tai nghe điện thoại đang mang ở bên tai.
Lê Thanh: “…… ! !” Van xin ngươi đừng như vậy QAQ
Người hát kế tiếp chính là nam chủ, tuy rằng nam chủ này ca xướng cũng có chút chỗ lạc nhịp thập phần rõ ràng, nhưng nhờ có giọng hát của Lê Thanh phụ trợ, tất cả mọi người cảm giác giọng hát của nam chủ tựa như một loại âm thanh tự nhiên.
Người cuối cùng lên đài chính là Tô Tuyết, kỳ thật rất nhiều nữ phối trong phim, các phương diện thiết định đều so với nữ chủ đều cao hơn vài phần, chính là bất hạnh không có quang hoàn mới bị quang mang của nữ chủ che lấp.
Mà Tô Tuyết cũng không sai biệt lắm, nàng kỳ thật là một người ca hát cùng diễn xuất đều rất lợi hại.
Tô Tuyết một mở miệng, Lê Thanh nhất thời cảm giác hai nam nhân phía đó cùng nàng vốn không chút cấp bậc, thật sự là rất dễ nghe, nàng nghe đến liền có chút chìm đắm trong giọng hát.
Cuối cùng, kết quả bỏ phiếu chính là Tô Tuyết đứng thứ nhất, nam chủ thứ hai, nam thứ đứng thứ ba, Lê Thanh đứng thứ tư…… Kỳ thật, nam chủ xướng cũng không hay hơn nam thứ, chính là bởi vì hắn xướng sau Lê Thanh, cho nên, chiếm chút tiện nghi.
Người chủ trì mang theo vài phần hưng phấn nói: “Kế tiếp chính là tiết mục mà mọi người chờ mong đã lâu – trừng phạt hoàn tiết, đồng học Lê Thanh.”
Lê Thanh: “A a a a ngươi nhanh công bố đi!” Thật sự là rất dày vò, loại này giống như cảm giác phải chịu hình.
Người chủ trì từ trong hộp rút ra một tờ giấy, đọc lên: “Ngươi có thể lựa chọn là một cái ôm công chúa mà ôm một người bất kỳ, đến khi tiếng đếm chấm dứt, hoặc là đi cầu độc mộc bên kia.”
Nam chủ nam thứ nghe vậy nhất thời thở phào một hơi, thiếu chút nữa chính là bọn họ đi tiếp thụ trừng phạt như vậy, may mắn Lê Thanh ca xướng quá khó nghe.
Lê Thanh quay đầu nhìn lại, quả nhiên bên kia đã mang đến một cái cái ao, mặt trên mắc một cây cầu độc mộc kịch- liệt- run- rẩy- xoay -tròn…… Đi lên đi tuyệt đối chỉ có rơi xuống, hơn nữa quỷ súc chính là, nước ao là nước thuốc nhuộm đủ loại màu sắc, nếu rơi xuống đi quả thực là nhân sinh có chỗ bẩn.
Về phần cái ôm công chúa…… Lê Thanh đối ngoại quải của chính mình là thập phần vừa lòng, liền nói ngay: “Ta đây chọn cái ôm công chúa.”
Người chủ trì ngẩn người, sau đó cười nói: “Nếu ôm không nổi hoặc là nửa đường buông tay, thì vẫn phải đi cầu độc mộc nga.”
“Ta thực kiên định !” Lê Thanh vừa nói xong, vừa lập tức ôm lấy Tô Tuyết bên cạnh, động tác nhanh lại chuẩn xác, thoải mái tựa như nàng ôm không phải một người mà là một con búp bê.
Tô Tuyết bị nàng dọa đến kinh hách, sau đó trên mặt xuất hiện vài tia đỏ ửng, nhìn qua có điểm ngượng ngùng.
Người chủ trì chấn kinh rồi, “Rốt cuộc là Tô Tuyết rất nhẹ hay là khí lực của ngươi quá…… Không, ta cảm thấy rằng quả quyết là vế sau, xem ra ngươi có thể giúp cho nền « cử tạ sự nghiệp » của nước nhà mà làm ra cống hiến.”
Lê Thanh: “…… Uy! !”
Kế tiếp chính là hoàn tiết, giải câu đố.
Người chủ trì lấy ra một tờ giấy: “Sau đây là vấn đề thứ nhất, diễn viên phim đam mẽo nổi tiếng nhất nước ta là ai.” [1]
* [1] diễn cái phiến đích diễn viên (演钙片的演员)
Lê Thanh: “……” Trời à a, tiết mục của các ngươi, chừng mực cũng quá lớn đi! Loại này cũng có thể quang minh chính đại lấy ra hỏi nữa sao, chẳng lẽ đây là chuyện thực quang vinh sao ? !
Xuất hồ ý liêu chính là, vị nam chủ -vẫn nói chính mình là thẳng nam – cư nhiên giành trước trả lời. Ánh mắt Lê Thanh nhìn đến hắn nhất thời thay đổi.
Nam chủ chú ý tới ánh mắt Lê Thanh, nhất thời nổi giận, ” Ngươi vì sao lại nhìn ta như vậy ?”
“Không có không có……” Lê Thanh vội dời đi tầm mắt, chính là hình tượng của vị nam chủ này trong lòng nàng đã……
” Vấn đề thứ hai, diễn viên bách hợp nổi tiếng nhất nước ta là ai.”
Lê Thanh: “……” Ta chịu đủ rồi……
Tô Tuyết cũng bình tĩnh trả lời vấn đề của người chủ trì, một bộ xử sự bất kinh, nhân tiện nhắc tới, hiện tại Lê Thanh vẫn còn đang ôm nàng.
Lê Thanh: “……” Tô Tuyết, ta tuyệt không muốn biết vì cái gì ngươi sẽ minh bạch loại này.
“Vấn đề thứ ba, cho hàm số y=f(x) xác định tại 【0, 2】, tìm tập xác định của hàm số f(|2x-1|).”
Lê Thanh: “Uy!” Vấn đề này đột nhiên rất đứng đắn đi! Rõ ràng cảm giác trước lúc xuyên qua, nàng đã ôn tập qua, nhưng hiện tại nàng cư nhiên lập tức không nghĩ ra được đáp án.
Nam thứ tích cực nhấc tay trả lời vấn đề này, không nghĩ tới hắn cư nhiên lại là một nhân vật thuộc hàng học bá [2].
* [2] học bá (学霸). Thành tích học tập đứng đầu lớp.
Lê Thanh cắn chặt răng, hiện tại cũng chỉ có một mình nàng chưa trả lời được vấn đề nào, đừng mãi trầm luân giống như trò đếm ngược thê thảm trước đó a _(:з)∠)_
“Vấn đề thứ tư, ba 'kim' kêu 'hâm', ba 'thủy' kêu 'miểu', ba 'người' kêu 'chúng', như vậy, ba 'quỷ' gọi là gì ?” [ 3]
*[ 3] Các bạn xem sơ đồ sau cho dễ. (Editor)
金(kim) –>鑫 (hâm)
水(thủy) –>淼(miểu)
人(nhân) –>众(chúng)
鬼(quỷ) –> ?
Lê Thanh ngẩn người, vấn đề này không phải là nghĩ một chút là ra sao ! Nàng khinh khinh tùng tùng cũng có thể nhắm mắt đoán ra đáp án, vì thế Lê Thanh lập tức cướp lời mà đáp: “Đáp án là « cứu mạng ».”
Người chủ trì tiếc nuối nhìn đến Lê Thanh, “Sai rồi.”
Lê Thanh trợn tròn mắt, “Cái gì, đáp án rõ ràng là cái này a……” Rốt cuộc là không đúng chỗ nào _(:з)∠)_
Tô Tuyết nói: “Ta không nghĩ đáp án này sai, đáp án hẳn là « không có chữ này ».”
Lê Thanh: “……” Khoan đã nào, đáp án này cũng quá tuỳ tiện đi ∑(っ °Д °;)っ
Người chủ trì vỗ tay nói: “Chúc mừng, ngươi đáp đúng rồi.”
Lê Thanh: “Uy……” Lê Thanh không biết chính mình nên khóc hay là nên cười……
“Vấn đề thứ năm, nhà tài trợ tiết mục của chúng ta, cuồng huyễn toan toan nhũ, tên đầy đủ là gì ?” Người chủ trì nói: “Người trả lời được vấn đề này sẽ được tặng mười hũ « cuồng huyễn toan toan nhũ », cuồng huyễn toan toan nhũ, sự lựa chọn tốt nhất của mọi nhà.” [4]
*[4] cuồng huyễn toan toan nhũ (狂炫酸酸乳)
Toan nhũ (酸乳) là sữa chua. Nhưng mà cứ toan toan nhũ (酸酸乳) nghe sẽ rất 'ê ẩm' đây.
Lê Thanh quả thực vô lực, như vậy quang minh chính đại chèn vào quảng cáo a, Lê Thanh cơ hồ là hết thuốc chữa mà nói: “Là « cuồng bá khốc huyễn điếu tạc thiên toan toan nhũ » phải không?”
“Chúc mừng, ngươi đáp đúng rồi.” Người chủ trì tươi cười thập phần sáng lạn, “Sau khi tiết mục chấm dứt, đừng quên mang về mười hũ « toan toan nhũ» kia a.”
Lê Thanh cả người đều ngây dại, “…… Ta đáp đúng rồi ?”
“Đúng vậy a.” Người chủ trì nói: “Nhìn ngươi này ngốc dạng, chẳng lẽ ngươi là đoán mò ?”
Lê Thanh vội lắc lắc đầu, nhãn hàng này cũng quá độc và lạ, lão bản công ty rốt cuộc là đã nghĩ như thế nào, vô pháp nhìn thẳng a. Bất quá tốt xấu, nàng cũng đoán mò được một câu, chỉ cần chém gió [5] thêm vài câu nữa, nói không chừng có thể thoát khỏi vận mệnh « thánh đội sổ ». [6]
*[5] chém gió. Nguyên tác : gia bả kính thuyết (加把劲说)
*[6] thánh đội sổ. Nguyên tác : đảo sổ đệ nhất (倒数第一)
“Vấn đề thứ sáu, dụng cụ nghiên phát mới nhất của nước ta, nhưng duy trì cho nam nam nữ nữ đồng tính sinh tử, gọi là gì?”
Tô Tuyết tự hỏi, hồi đáp: “Là xxxxx đi?”
Người chủ trì nói: “Đúng vậy, xem ra Tô Tuyết ngươi tri thức thực uyên bác a.”
Tô Tuyết mỉm cười nói: “Cũng không hẳn, chính là mấy ngày hôm trước vừa mới thấy được tin tức mà thôi.” Kỳ thật thương trường nhà nàng sẽ tiến cử dụng cụ này →_→
Lê Thanh diện vô biểu tình mà tự hỏi, này chính là nỗi bi ai của người xuyên qua sao, nàng vốn ngây thơ trong sáng, hoàn toàn không biết sự đời a! Cư nhiên lại hỏi đến vấn đề đồng tính sinh tử, vô pháp thổ tào……
“Vấn đề thứ bảy, nhà tài trợ tiết mục của chúng ta, cuồng huyễn toan toan nhũ, một lọ giá là bao nhiêu ? cuồng huyễn toan toan nhũ, « toan toan nhũ » dễ uống nhất « x quốc ».”
Nam chủ không cần nghĩ ngợi liền nói: “Ba nhuyễn muội tệ!”
Người chủ trì kinh ngạc nói: “Xem ra xx chính là một fan trung thành của « cuồng huyễn toan toan nhũ » chúng ta a.”
Lê Thanh: “……” Đây là lần thứ hai chèn quảng cáo uy!
“Vấn đề thứ tám, trong bộ phim 《 hôi cô nương giang thượng bạch phú mĩ》mà các ngươi đang quay, người ngay từ đầu được nữ chủ dìu đỡ- lão thái thái. Bao nhiêu tuổi ?”
Lê Thanh: “……” Nếu nhớ không lầm, tên là 《 hôi cô nương bá thượng bạch phú mĩ 》 a, tùy tiện đọc sai tên phim như vậy, có phải không đây. [7]
*[7] hôi cô nương giang thượng bạch phú mĩ (灰姑娘杠上白富美): cô bé lọ lem đánh đòn bạch phú mĩ
hôi cô nương bá thượng bạch phú mĩ (灰姑娘霸上白富美): cô bé lọ lem ăn hϊếp bạch phú mĩ
Bất quá vấn đề này thật đúng là đem mọi người làm khó, những đoạn nhắc tới tuổi của lão thái thái kia đã được lược bớt, muốn nhớ rõ thật đúng là khó khăn.
“Tám mươi hai tuổi.” Nam thứ đột nhiên dùng ngữ khí thập phần kiên định mà nói.
“Đúng rồi, chúc mừng ngươi .” Người chủ trì nói: “Ngươi làm sao lại nhớ rõ như vậy ?”
Khuôn mặt nam thứ nhất thời đen một nửa, “Bởi vì lúc ấy không có diễn viên đóng thế thích hợp, là ta đi sắm vai lão thái thái đó……”
Người chủ trì: “…… Ngươi thật là thanh niên cứng mà.” [8]
*[8] thanh niên cứng. Nguyên tác : man bính (蛮拼)
“Sau đây chính là vấn đề cuối cùng, 'băng' biến thành thủy, phương pháp nhanh nhất là gì ?”
Lê Thanh lại hoài nghi câu này chính là đố mẹo, chính là lần trước đã đáp sai rồi, lúc này hẳn là: “Đặt ở trên lửa mà nướng?” Hiện tại cũng chỉ có một mình nàng mới chỉ đáp đúng một câu, vấn đề này nếu lại trả lời không đúng chính là nhân sinh bi kịch.
“Sai rồi, thực tiếc nuối a.” Người chủ trì thở dài.
“Đáp án là xóa đi hai dấu chấm của chữ băng.” Nam thứ hồi đáp. [9]
*[9] 冰(băng) –>水(thủy) (Editor)
Người chủ trì cười nói: ” Chúc mừng, ngươi đáp đúng rồi, tất cả tiết mục của chúng ta rốt cục cũng đã kết thúc, kế tiếp chỉ còn là tiết mục trừng phạt.”
Lê Thanh: “……” Trời à, đây rõ ràng là đãi ngộ khác biệt ! !
“Lúc này, trừng phạt cũng có hai cái có thể lựa chọn, một là ôm Tô Tuyết đi cầu độc mộc, hai là cõng Tô Tuyết phàn nham [10], đồng học Lê Thanh lựa chọn cái nào đây?” Người chủ trì lại dùng loại biểu tình vô hại mà nói ra mấy lời đáng sợ như vậy.
*[10] phàn nham (攀岩). Leo núi.
Lê Thanh quay đầu nhìn nhìn, nơi sân trong không biết khi nào thì lại xuất hiện một mặt tường phàn nham chuyên dụng khổng lồ, nhìn qua đại khái là cao hai mươi thước, trên mặt đất bên cạnh đang bày ra chiếc cầu độc mộc đang không ngừng đung đưa……
“Ta chọn phàn nham.” Lê Thanh quyết đoán chọn này, cái kia cầu độc mộc nhìn thế nào cũng không phải là nhân loại có thể đi qua mà.
Lê Thanh đem Tô Tuyết cõng ở trên lưng, trên người hai người cột chắc dây thừng, Lê Thanh liền một hơi hướng bên trên mà trèo lên.
Người chủ trì mới vừa mở miệng nói: “Hai mươi thước rất khó leo…… Eh! ! Lê Thanh cư nhiên đã trèo lên trên được ! !”
Lê Thanh xoa xoa mồ hôi trên trán, đối khai quải của nàng mà nói, độ cao hai mươi thước cũng không tính là gì.
Tô Tuyết trái lại là một bộ kinh hồn vị định, sắc mặt đều trắng không ít, ngay cả tâm muốn bóp chết Lê Thanh đều có.
Nhìn đến Lê Thanh cùng Tô Tuyết bình yên vô sự leo xuống dưới, ánh mắt người chủ trì đều mơ hồ, “Không nghĩ tới ngươi thật đúng là một cao thủ a.”
Nam chủ nhất thời kéo lại nam thứ, thấp giọng nói: “Nữ nhân này thật âm hiểm, cố ý ngay cả đề mục đơn giản [11] như vậy cũng trả lời không được, nàng nhất định là muốn chiếm hết nổi bật, chúng ta cũng không thể để cho nàng đắc ý!”
*[11] đơn giản. Nguyên tác : nhược trí (弱智)
Nam thứ: “…… Vậy ngươi phải làm thế nào?”
“Như vậy, tiếp theo, chúng ta liền cố ý thua.” Nam chủ tự cho là thực cơ trí kỳ thật thực xuẩn mà đề nghị như vậy.
Nam thứ gật gật đầu, “Vậy cứ thế mà làm.”
Tiếp theo chính là tiết mục cuối cùng.
Tiết mục này là do người chủ trì tùy cơ lựa chọn một đoạn ngắn bất kỳ trong phim truyền hình, sau đó, một tổ tuyển thủ liền căn cứ vào đoạn phim này mà diễn trò, hạng mục lúc này thật là để cho khán giả bỏ phiếu để bầu chọn. [12]
*[12] bỏ phiếu để bầu chọn. Nguyên tác : quan chúng đầu phiếu lai bài danh (观众投票来排名)
Lê Thanh cùng Tô Tuyết bốc được chính là một phân cảnh thực bình thường- nam chủ và nam thứ vì nữ chủ mà cãi nhau, diễn cũng coi như là vô công vô quá. [13]
*[13] vô công vô quá (无功无过). Không có gì đáng bàn.
Kế tiếp nam chủ bốc được chính là cái đoạn 'kiểm phì tạo ' kia.
Hai người diện vô biểu tình mà nhìn nhau đọc thoại, hiệu quả quả thực vô cùng thê thảm, làm cho người ta hoài nghi bọn họ có phải hay không đi cửa sau mà vào đoàn làm phim.
Người chủ trì nhịn không được hỏi: ” Diễn xuất của các ngươi hôm nay xem ra giống như không thể phát huy a.”
Nam chủ đã sớm nghĩ ra lời giải thích hoàn hảo, “Thân là một thẳng nam có tiết tháo, ta đối mại hủ luôn luôn diễn không nổi.”
Nam thứ cũng nói: “Ta một mực nghĩ xem 'kiểm phì tạo' rốt cuộc là ý tứ gì…… Không có chuyên tâm.”
Vì thế đương nhiên, nam chủ và nam thứ cùng tiến nhập tiết mục trừng phạt.
Ngay lúc nam chủ chờ người chủ trì đối hắn đưa ra hai loại trừng phạt để lựa chọn, người chủ trì mang theo tươi cười thiên sứ mà cho hai người mỗi người một cái khố chữ “T”.
Nam chủ nhìn đến cái khố chữ “T” hoa văn da báo trong tay, vừa sợ vừa giận mà nói: “Đây là…..”
“Đội ở trên đầu a.” Người chủ trì cười nói: “Đây chính là trừng phạt.”
Nam thứ nhìn đến cái « khố chữ “T” tim bay cẩm hường » [14] trong tay, đã tiếp cận bờ vực suy sụp.
*[14] Nguyên tác : phấn sắc đào tâm đinh tự khố粉色桃心丁字裤. Nền hồng nhạt, in họa tiết hình trái tim màu đỏ.
******
Lúc này tiết mục hoàn mĩ kết thúc, mọi người cũng đều thu thập mấy thứ này nọ mà chuẩn bị trở về, nam chủ phẫn hận ở trong toilet rửa mặt, cảm giác sâu sắc chính mình bị vũ nhục.
“Cư nhiên bảo ta đội cái loại ác tha này, người chủ trì nhất định là cố ý ! !”
Đúng lúc này, cửa đột nhiên bị đóng sầm, nam chính từ trong kính nhìn thấy người đến là nam thứ.
Nhớ tới nam thứ vừa rồi phải đội khố chữ “T” phấn hồng sắc đào tâm, nam chủ hiếm khi thấy sinh ra cảm giác chột dạ, “Thực xin lỗi a, lần này là ta tính sai rồi…… Bất quá chính yếu vẫn là người chủ trì kia không tốt!”
“Ta biết.” Nam thứ diện vô biểu tình mà nói.
“Ngươi biết liền thật tốt quá, mọi người vẫn là bằng hữu mà.” Nam chủ cao hứng nói.
“Nhưng ta biết cũng không đại biểu ta có thể tha thứ cho ngươi.” Nam thứ nói.
Nam chủ nổi giận: “Ai muốn ngươi tha thứ a, ta so với ngươi nhưng hồng hơn.”
Nam thứ cười lạnh nói: “Nếu ta đem sự tình ngươi làm ở đoàn làm phim nói cho truyền thông, ngươi cho là mấy phấn ti của ngươi sẽ không từ 'phấn' biến thành 'hắc' sao ?” [15]
* [15] Chơi chữ.
phấn ti (粉丝) là fan.
phấn (粉): trắng ; hắc (黑): đen.
Từ FC biến thành Anti-fan.
“Chuyện gì?” Nam chủ ánh mắt nhất thời trở nên mơ hồ, “Ta một người trụ hảo hảo, nào có sự tình gì ?”
Nam thứ chính là nhìn đến hắn, một câu cũng không nói, nam chủ nhất thời chột dạ mà quỳ xuống, bi thống nói: “Ngươi muốn bao nhiêu tiền ta đều cho ngươi, chỉ cần ngươi đừng nói ra mà.”
” Ta không cần tiền.” Nam thứ ôm ngực nói: “Ta chỉ muốn ngươi 'kiểm phì tạo' thì tốt rồi.”
Nam chủ: “…… Eh? !”
******
Nói đến tiết mục cuối cùng thì chính là ba tháng sau, nam chủ và nam thứ đi ra ngoại quốc lĩnh chứng.
Sau đó, hai người tiếp thụ phỏng vấn đều nói là tiết mục này đã thành toàn cho bọn họ, từ đó về sau, tiết mục tống nghệ này cũng được người ta gọi là tiết mục « đồng * hữu tương thân».[16]
*[16] đồng * hữu tương thân (同 * 友相亲)
hữu (友) là bạn.
đồng hữu (同友) là bạn bè.
Dấu “*” chắc là…
Thôi đừng nói nữa… (Editor)