Chapter 51: Ngu nhạc quyển văn (4)
Rất nhanh, bộ phim thần tượng này đã được chiếu trên TV, bởi vì Tô Tuyết góp vốn, làm rất nhiều tuyên truyền, hơn nữa A Đạo cũng quả thật có điểm danh khí, mặt khác, diễn viên trong phim liền ngay cả người qua đường đều nhìn ra là soái ca mỹ nữ, cho nên, tập thứ nhất còn chưa chiếu trên mạng đã xuất hiện không ít bàn tán.
Còn có người đồn đãi rằng nữ chủ và nam chủ phim giả tình thật [1], hiện tại đang yêu nhau a, còn có tin tức nam thứ bị nam chủ ấu đả, loạn thất bát tao vân vân.
* [1] phim giả tình thật. Nguyên tác : nhân hí sinh tình (因戏生情)
Nam chủ còn công khai thanh minh rằng chính mình cùng nữ chủ một chút quan hệ cũng không có, lại còn chỉ trích A Đạo là một đạo diễn không có trách nhiệm.
A Đạo đối này làm ra phản kháng, nói diễn viên đóng nam chủ này mới là không có đạo đức nghề nghiệp, làm hại hắn không thể không đem nguyên bản một bộ phim BG vườn trường đổi thành phim bách hợp.
Mọi người thế mới biết, trong bộ phim vườn trường này, cư nhiên tính thủ hướng của nữ chủ đều đã cải biến……
Hiện tại, Lê Thanh cuối cùng đã có chút tiền gởi ngân hàng, mua laptop mới, đem cái máy tính cũ đi chôn, xem như để cho nó cùng nguyên chủ đoàn tụ dưới lòng đất.
Ở trên bút ký bản, tùy tiện nhìn đến một chút hình ảnh tuyên truyền, Lê Thanh biểu tình đều biến thành (⊙_⊙)
Nội dung là: vị nữ chủ « mặc giáo phục, thanh xuân tịnh lệ » không cẩn thận ngã xuống từ trên vách núi, nữ thứ vội vàng bắt lấy tay nàng, tầm mắt hai người nhất thời giao nhau, kế tiếp chính là 《hôi cô nương bá thượng bạch phú mĩ 》bộ phim thần tượng vườn trường võ hiệp đầu tiên ở « Z quốc », khởi chiếu từ ngày X tháng X.
Lê Thanh: “…… A, giống như tu sỉ play a.” Gọi là « phim thần tượng vườn trường võ hiệp » thật sự có được không đây, hơn nữa tên này sửa thế nào cũng cảm giác có chỗ không ổn a.
Phim truyền hình còn chưa kịp phát sóng, A Đạo liền cấp Lê Thanh tìm một công tác khác, nói là vì cảm tạ Lê Thanh trước đó đã tạo linh cảm cho hắn.
Phân công tác này chính là sắm một vai phổ biến trong phim cổ trang cẩu huyết – một ma ma bốn mươi tuổi……
Lê Thanh sắc mặt tái nhợt nhìn đến X tỷ, “X tỷ, ta thật sự phải diễn vai ma ma này sao……”
“Dù sao ngươi coi như là chuyển từ minh tinh phim thần tượng sang phát triển bằng thực lực đi.” X tỷ ngữ trọng tâm trường mà nói. [2]
* [2] ngữ trọng tâm trường (语重心长). Lời nói thấm thía; lời nói thành khẩn; ẩn ý sâu xa;
“Ta vẫn không cho rằng minh tinh phim thần tượng sẽ đảm đương nổi một vai thực lực như vậy đâu ! !”
“Kỳ thật là A Đạo có không ít nhân mạch [3] ở trong giới giải trí này, cự tuyệt hắn đối với sự phát triển của ngươi rất bất lợi.” X tỷ thở dài, “Không sao cả, tuy rằng vai diễn này chỉ là một ma ma, nhưng nàng là một nhân vật phản diện có không ít đất diễn ở trong phim, ngươi cũng có thể nhân cơ hội này mà tôi luyện tôi luyện chính mình đi.”
* [3] nhân mạch (人脉). Mối quan hệ, quen biết.
“X tỷ, ta đã hiểu……” Lê Thanh khóc không ra nước mắt mà gật gật đầu, kỳ thật A Đạo là cùng nàng có cừu oán đi! ! Cư nhiên giới thiệu loại vai này cho nàng! !
Bộ phim cổ trang này tên là 《 quý phi thượng vị sử 》, nói về nữ chủ như thế nào từ một giới cung nữ bò lên đến vị trí quý phi, lại như thế nào bởi vì niên lão sắc suy [4] nên bị Hoàng Thượng chán ghét mà vứt bỏ, cuối cùng nàng hạ độc gϊếŧ chết Hoàng Thượng, chính mình cũng mỉm cười nơi cửu tuyền.
* [4] niên lão sắc suy (年老色衰). Bởi vì già rồi nên nhan sắc giảm sút, không còn như trước.
Lê Thanh vào vai chính là nha hoàn của hoàng hậu -ma ma X, ma ma X nguyên bản bởi vì ý tứ của hoàng hậu vẫn âm thầm hãm hại nữ chủ, nhưng nàng cũng không ngờ rằng bị vị nữ chủ « trí mưu thiện lương » sở thuyết phục, cuối cùng vào một lần đã vạch trần những chuyện ác lén lút của hoàng hậu, cùng hoàng hậu cùng nhau 'ăn hành'.
Lê Thanh thật tâm muốn phun ra, vì cái gì chỉ là một vai ma ma mà nàng cũng nhìn ra bách hợp a! ! Quả nhiên nàng đã bị A Đạo tẩy não mà……
Tuy rằng nói vai diễn đã được định ra rồi, nhưng Lê Thanh vẫn muốn đi cùng đạo diễn của phim 《 quý phi thượng vị sử 》này- đạo diễn Lý Đạo – nhìn một chút mới có thể xác định vị trí này.
Vào ngày gặp mặt, Lê Thanh liền bởi vì muộn thiếu chút nữa không vượt qua, vì thế Lý Đạo sắc mặt thập phần khó coi, không hờn giận nói: “Ngày đầu tiên liền muộn, ta xem ngươi thật sự là một chút rèn luyện hàng ngày cũng không có, bất quá chỉ mới đóng một bộ phim thần tượng liền kiêu ngạo như thế, hiện tại thật sự là thế phong nhật hạ [5], mấy người mới đều là như vậy……”
* [5] thế phong nhật hạ (世风日下). Thói đời bạc bẽo; Khắc nghiệt thặc.
“A a a a thực xin lỗi! ! Tha thứ cho ta đi!” Lê Thanh thiếu chút nữa cấp Lý Đạo quỳ xuống.
“Ta thấy đoàn làm phim chúng ta vẫn nên đổi người đi.” Lý Đạo nói.
“Cái gì đổi người?” Tô Tuyết từ phía sau đi đến, mỉm cười vỗ vỗ bả vai của Lê Thanh, “Thật khéo a, ngươi cư nhiên lại đến đây, lẽ nào bộ phim này ngươi cũng muốn diễn?”
Lý Đạo sắc mặt cứng đờ, phải biết rằng bộ phim này cũng do nhà Tô Tuyết đầu tư, nàng cũng không thể đắc tội Tô Tuyết a, “Đúng vậy, nàng là người mới, diễn vai ma ma X, Tô Tuyết, các ngươi nhận thức sao ?”
“Chúng ta là bằng hữu a.” Tô Tuyết lập tức đem Lê Thanh kéo đến trong lòng chính mình, mỉm cười nhìn đến Lý Đạo.
“Ta đây sẽ không quấy rầy các ngươi nói chuyện, ha ha ha.” Lý Đạo mang theo cứng ngắc tươi cười, xoay người rời khỏi.
Thấy Lý Đạo không đổi người, Lê Thanh cuối cùng là nhẹ nhàng thở ra, tuy rằng nàng không muốn diễn một lão ma ma bốn mươi tuổi, bất quá cứ như vậy mà bỏ lỡ một cơ hội thật là làm cho người ta rất đau lòng.
“Lúc nãy thật sự là cám ơn ngươi.” Lê Thanh phát ra từ nội tâm mà đối Tô Tuyết nói.
“Chúng ta coi như là người quen, chỉ là giúp một chút, không tính cái gì.” Tô Tuyết buông lỏng tay ra, diện vô biểu tình mà nói: “Bất quá đến lúc đó ngươi nếu diễn không tốt, ta sẽ thuận theo đạo diễn, đem ngươi đổi người.”
“Chuyện này…… Ha ha ha ha……” Lê Thanh cũng không biết chính mình rốt cuộc có thể diễn nổi vai lão ma ma này hay không a…… Rốt cuộc phải diễn sao đây, nàng phải lấy Dung ma ma làm chuẩn sao.
Diễn vai Hoàng Thượng chính là diễn viên nổi danh nhất giới giải trí- Chương Lương Công, hắn đại khái ba mươi tuổi, vẫn thường diễn loại vai hoàng đế này, lớn lên thập phần đứng đắn, nói năng thận trọng.
Mà nhân vật phản diện *oss Hoàng hậu nương nương là do Hậu Diệu diễn, Hậu Diệu mấy năm nay đã đóng qua không ít phim điện ảnh cùng truyền hình, tuy rằng tuổi cũng trên bốn mươi, nhưng nhờ cách trang diện nên vẫn là mỹ nhân, nàng vẫn thường cười khanh khách, nhìn qua vẻ như rất dễ ở chung.
Mấy vai khác, chính là quý nhân X, phi X, nha hoàn X, dù sao Lê Thanh cảm thấy rằng vô luận là ai cũng đều không có xúi quẩy như nàng đây.
Đi đến phim trường, một nữ hài tử trẻ tuổi xinh đẹp đến cùng Lê Thanh chào hỏi, Lê Thanh tinh mắt nhìn ra nàng chính là thiếu nữ khổ bức ngày đó ở phim thần tượng casting không qua, còn vô duyên vô cớ bị Tô Tuyết đánh một bạt tai.
Khổ bức thiếu nữ hiển nhiên cũng nhận ra Lê Thanh là ai, cười tự giới thiệu nói: “A, chúng ta lại gặp mặt a, ngươi còn nhớ ta không ?”
Lê Thanh: “…… Ách, ta vẫn còn nhớ ha ha ha ha.”
“Ta đây tên là gì?”
“Tên của ngươi không phải là tên đó sao ha ha ha ha ha ha.” Lê Thanh tự mình xấu hổ mà cười vài tiếng, cuối cùng đành phải thở dài, “Được rồi, ta xác thực không nhớ rõ tên ngươi.”
“Tên của ta là Đường Liễu Liễu, ngươi lần này cần phải nhớ kỹ a.” Đường Liễu Liễu ở mặt ngoài cười đến dương quang sáng lạn, trong lòng thì đã sớm nổi cơn thịnh nộ, phải biết rằng lần trước Lê Thanh này nhìn qua diễn xuất rất lạn lại thông qua casting, điều này đã khiến nàng bị đả kích rất lớn, Đường Liễu Liễu thậm chí cảm giác Lê Thanh so với Tô Tuyết còn đáng ghét hơn.
“Ừ ân.” Lê Thanh không chút để ý mà gật gật đầu.
“Lúc này ngươi tới đây là diễn vai gì a?” Đường Liễu Liễu nhìn như tùy ý hỏi, “Ta diễn chính là Thục phi, đất diễn không nhiều lắm, khẳng định so ra kém ngươi đi.”
Lê Thanh cười khổ, đất diễn của ma ma X so với Thục phi quả là nhiều hơn, nhưng……”Ta diễn chính là ma ma X……”
Đường Liễu Liễu cả kinh, mở to hai mắt mà nhìn đến Lê Thanh, “Như thế nào lại như vậy ! Ma ma X chính là đã hơn bốn mươi tuổi, bộ dáng Lê Thanh ngươi nhìn thế nào cũng chỉ mới mười bảy mười tám tuổi a.”
“Ta cũng không có biện pháp.” Lê Thanh nói: “Dù sao liền diễn như vậy đi.”
“Vậy cố lên đi.” Đường Liễu Liễu vỗ vỗ bả vai Lê Thanh, cảm giác chính mình rốt cục cũng xuất ra được một ngụm ác khí.