“Được nha.” Khương Lạc Lạc chống cằm, mỉm cười nhìn anh, rồi giọng nói lại chuyển: “Nhưng trước tiên, anh phải đưa cho em liên hệ của đàn anh kia, em muốn xác nhận một chút.”
Thẩm Hoài Du ngập ngừng một lát: “Được, anh sẽ đưa thông tin liên hệ cho em.”
Đó là đàn anh của anh, một người trượng nghĩa, chắc chắn không phải loại người sẽ đoạt bạn gái của huynh đệ.
Khương Lạc Lạc gật đầu hài lòng, rồi nghiêng đầu tự hỏi. Nếu đã có thông tin liên lạc, vậy tụ tập có cần đi không?
Hệ thống nhanh chóng cung cấp cho Khương Lạc Lạc một loạt thông tin.
【 Không cần thiết, nguyên cốt truyện của nguyên chủ đây chỉ là nhân vật phụ thôi. 】
【 Tuy rằng bảo bảo phải đáp ứng Thẩm Hoài Du vì cốt truyện, nhưng ta cảm thấy có điều gì đó không ổn lắm. Cậu phải cẩn thận với tên cẩu nam nhân này, hắn có thể lợi dụng thân phận bạn trai để gây bất lợi đấy. 】
Cái gì là bất lợi?
Khương Lạc Lạc vẻ mặt mờ mịt, không biết có phải giống như cách cậu đã câu dẫn những nam nhân khác trước đây không?
【 Còn quá mức một chút. 】
Quá mức hơn nữa?
【******】
Hả? Sao cậu hoàn toàn không hiểu gì cả?
【 Bị che mất rồi, tính sau, một lát nữa cậu sẽ hiểu thôi. 】
Thẩm Hoài Du tiếp tục: “À đúng rồi, anh đã gọi cho em, sao em không nghe máy?”
Khương Lạc Lạc lúc này mới nhớ ra, điện thoại của mình hình như đang ở trên xe của Tạ Uyên.
Cậu bày lý do chính đáng nói với Thẩm Hoài Du: “Không thấy, anh mua cho em một cái đi, em cần ngay bây giờ.”
Ngoài cửa sổ, mưa vẫn đang rơi nặng hạt.
Thẩm Hoài Du gật đầu, nói: “Anh sẽ về sớm.”
Khương Lạc Lạc bận rộn cả ngày, điện thoại lại không ở bên mình, nên khi Thẩm Hoài Du ra ngoài, cậu đã nằm nghiêng trên sô pha và ngủ say.
Một giờ sau, Thẩm Hoài Du trở lại, ánh mắt rơi vào Khương Lạc Lạc, người đang ngủ ngon lành.
Thân hình nhỏ nhắn cuộn tròn trên sô pha, không hề phòng bị để chân trắng nõn lộ ra bên ngoài. Quần đùi bị vứt trên mặt đất, còn đôi dép thì treo lơ lửng bên cạnh.
Anh không dám tưởng tượng nếu là người khác đến đây thì sẽ xảy ra chuyện gì.
Anh cũng chỉ mong có thể làm bạn trai và chăm sóc cho cậu.
Tất nhiên, không có sự cho phép của Khương Lạc Lạc, anh không dám làm điều gì quá đáng, chỉ vội vàng đặt điện thoại lên bàn trà, rồi thật cẩn thận bế cậu dậy.
Khương Lạc Lạc ngủ rất nông, vừa được Thẩm Hoài Du bế lên đã tỉnh dậy.