Bổn Cung Chỉ Nghĩ Làm Ruộng

Chương 10

Chữ viết mạnh mẽ mang theo vài phần thanh tú, giống như chữ viết của nàng.

"A, tờ giấy hoa này ở đây, khó trách nương nương tìm lâu như vậy cũng không thấy."

Tạ Sáng cau mày nói: "Ta tìm tờ giấy hoa này làm gì?"

"Đương nhiên là bởi vì người thích nha nương nương không nhớ sao? Đây là cung yến ba năm trước tại Bách Hoa Cung Yến. nương nương biểu diễn khúc Thu Trì Nguyệt đứng đầu, cho nên mới có được giấy hoa tiên này."

“Đây là tiên…… Ngự tứ tiên hoa?”

“Đúng đúng, lúc ấy nha, khúc nhạc bắn ra xong, toàn bộ trường ninh điện đều im ắng. Vẫn là Hoàng Thượng vỗ tay đầu tiên, lập tức đề cho người mười cái tự. Nương nương thích, liền tự mình viết ra.”

Bích Hà nở nụ cười, nhưng vừa nói, sắc mặt tối sầm lại, "Nương nương thật sự không nhớ được cái gì sao……”

Cô thực sự không nhớ nhiều lắm.

Tạ Sáng cố gắng nhớ lại nội dung trong sách, hình như cũng có một đoạn như vậy, nhưng lúc đó nàng lại không để ý lắm.

Chỉ nhớ hình như năm đó sau khi tham gia Bách Hoa Cung Yến không bao lâu, Tạ gia trưởng nữ tiến cung trở thành Hiền phi, từ đó thịnh sủng không ngừng.

Nhưng mặc kệ như thế nào, nàng chắc chắn một điều rằng chữ viết của Hiền phi và nàng giống hệt nhau.

Cũng cùng nàng giống nhau như đúc. Về phần là trùng hợp hay là cái gì khác, Tạ Sáng nhất thời có chút hồ đồ.

Nàng ngáp một cái, đem hoa tiên cất lại vào bảng chữ mẫu , “Bổn cung cảm thấy có chút mệt mỏi, nên tạm thời không luyện chữ nữa...

Bích Hà che miệng cười, sau đó đỡ Tạ Sáng nói: "vâng, vậy nô tỳ hầu hạ nương nương nghỉ ngơi.”

Giờ Tý đã qua, Triều Hoa Cung mới tắt nến, Có lẽ vì hôm nay quá căng thẳng nên Tạ Sáng sớm chìm vào giấc ngủ.

Chỉ là đêm nay, nàng ngủ thật sự không yên ổn, nửa tỉnh nửa mơ, luôn nghe thấy một giọng nói mơ hồ hét lên,: Sáng Sáng…… Sáng Sáng……

——

"Nương nương, nương nương~"

Bên ngoài sắc trời hơi sáng, tạ Sáng liền mơ mơ màng màng nghe được có người gọi nương nương. Nàng trở mình, lăn đến mép giường, trong miệng lẩm bẩm, “Cái gì nương nương, ta là Tạ Sáng.”

Người đứng bên giường ngây thơ cười: “Đúng đúng là Tạ Sáng, nhưng Tạ Sáng chính là nương nương nha.”

? !

Tạ Sáng đột nhiên mở to mắt, có chút sửng sốt khi nhìn thấy trên đỉnh lều có con phượng hoàng đỏ đang bay có chút ngây người.

Có lẽ nàng buồn ngủ đến mức suýt quên mất mình vẫn đang sống trong quyển sách. hiện tại, là một Hiền phi kiêu ngạo.

“Nương nương, nửa canh giờ nữa, các chủ nhân của các cung điện đều sẽ tới đây, nô tỳ hầu hạ người tắm rửa trang điểm.”

Bích Hà vừa vén rèm giường vừa nói: “Tháng sau chính là Bách Hoa Cung Yến mỗi năm một lần, nương nương hôm qua phân phó chủ tử các cung hôm nay đến đây thương nghị việc này. Nếu là có cái gì không nghĩ ra, nhớ không rõ, liền bỏ qua, nhưng vạn lần không thể để lộ chân tướng.”

Lại là Bách Hoa Cung Yến?

Hàng năm vào ngày mồng 3 tháng 8 Đại Chu triều đều tổ chức yến tiệc trong cung, vương công đại thần và gia quyến cùng thưởng bách hoa

Trên thực tế, hoàng đế bỏ tiền ra chiêu đãi mọi người ăn uống, để hoàng đế và các quan đại thần cùng nhau vui vẻ, thiên hạ được thái bình.

Nếu có điều gì đặc biệt thì đó chính là tất cả các quan gia nữ tử chưa xuất các đều sẽ thể hiện tài năng của mình trong bữa tiệc. Sau đó, sẽ nhận được hai câu tiên ngữ và viết chúng vào tờ giấy hoa.

Vì vậy, sau bữa tiệc Bách Hoa hàng năm, luôn có một vài cặp đôi mới ở thiếu kinh. Nói cách khác, bữa tiệc Bách Hoa Cung Yến này là một bữa tiệc hẹn hò chính thức quy mô lớn.

Và bữa tiệc ở Bạch Hoa Cung Yến vào mùa hè năm Chiêu Ninh thứ mười hai chẳng phải là nơi tình yêu giữa nam chính và nữ chính bắt đầu trong sách sao?