[Xuyên Nhanh] Pháo Hôi Công Nghịch Tập Chỉ Nam

Chương 9: Cướp Kịch Bản Của Chính Thụ

Hầu kết Sở Vân Từ khẽ động, nói: "Vậy, vậy anh muốn thế nào?"

Hạ Cần nói: "Thiếu nợ trả tiền, đó là chuyện đương nhiên."

Sở Vân Từ bình tĩnh vân vê đầu ngón tay, nhíu mày, nói: "Anh nói trị giá sáu mươi vạn thì là sáu mươi vạn?"

Ánh mắt Hạ Cần lưu chuyển: "Có thể mời người giám định. Tôi tìm người hay cậu tìm người?"

Sở Vân Từ cười khẽ một tiếng, nói: "Không cần phiền phức như vậy."

Hạ Cần nhìn về phía hắn.

Sở Vân Từ dùng đầu lưỡi đỉnh đỉnh hàm răng, nói: "Bây giờ anh cởϊ qυầи áo ra, tôi mang đi."

"Xoảng." Trong góc không biết cái ly của ai lăn xuống đất.

Mặc Tang trừng to mắt, không dám nói gì.

Không khí hoàn toàn yên tĩnh.

001 thật sự nhịn không được: "Ký chủ, ngươi muốn làm gì?"

Hạ Cần có cảm giác hít thở không thông, giống như bị thứ gì đó chặn họng.

Sở Vân Từ ra mặt vì Mặc Tang.

Ý nghĩ này một khi xuất hiện, cơn ghen tị liền giống như cỏ nước, quấn chặt lấy hắn, trói buộc hắn, khiến hắn không tài nào thở được.

Em thích cậu ta đến vậy sao?

Thích đến mức không tiếc nhục nhã tôi?

Sở Vân Từ nhướng mày, nói: "Không muốn?"

Hạ Cần im lặng không lên tiếng, chỉ yên lặng nhìn hắn.

Hồi lâu, đầu ngón tay Hạ Cần rung động, ngón tay dán lên nút áo.

Một, hai, ba.……

Sở Vân Từ bắt được tay hắn.

"Đủ rồi," Hắn nói, "làm vậy đủ rồi, tôi tin những gì anh nói."

Sở Vân Từ dùng ngón cái lặng lẽ vuốt ve cổ tay Hạ Cần, nói: "Có điều, anh phải thả em ấy đi, tôi có thể trả thay em ấy. Chia theo kỳ, nếu không được cũng không sao, dù gì tôi cũng chẳng có tiền."

Trên đời này người có thể nói không có tiền đúng lý hợp tình như vậy cũng không nhiều.

Hạ Cần rũ mắt, không nhìn ra tâm tình, nói: "Được. Sáu mươi vạn kia, cậu định chia bao lâu?"

Sở Vân Từ nghĩ nghĩ, nói: "30 năm, thế nào?"

"Khụ khụ" Có người nghe vậy, thiếu chút nữa bị sặc nước miếng của chính mình.

Hạ Cần liếc mắt nhìn người nọ, lại nhìn về phía Sở Vân Từ nói: "30 năm, vậy lãi suất tính ra sao?"

Sở Vân Từ nghĩ thầm, anh là đến làm ăn với tôi hả, hắn híp híp mắt, không nói chuyện.

Hạ Cần nở nụ cười, nói: "Như vậy đi, cậu làm thư ký của tôi, lương ba vạn một tháng, thưởng cuối năm mười vạn, một năm sau xóa sạch nợ. Thế nào?"

001: "Ký chủ, ngươi không được đồng ý!!! đây là kịch bản của chính thụ !!!"

Ánh mắt Sở Vân Từ quét qua áo sơ mi ướt đẫm của Hạ Cần, liếʍ liếʍ đôi môi khô ráo, nói: "Được, không thành vấn đề."

Ngươi nói không được đồng ý ta liền không đồng ý, vậy ta đây chẳng phải rất mất mặt?