Thiếu Gia Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn Mất Trí Nhớ Rồi!

Chương 13: Thận trọng (3)

Quý Tinh Nhiên không dám ném bóng ra xa, mặc dù cậu thực sự muốn làm như vậy.

Cậu cúi đầu nhìn vào đôi mắt sáng long lanh của Quả Dừa. Samoyed đang lè lưỡi, nghiêng cái đầu đầy lông trắng tinh của mình, như thể đang tò mò trước hành động của cậu.

Quả Dừa không hiểu sự phức tạp của con người, nó chỉ đơn giản chỉ là muốn chơi đùa, chờ đợi quả bóng được ném ra để tiếp tục cuộc vui với "người bạn mới" xinh xắn này của nó thôi.

Cảm giác yêu mến tràn ngập trong lòng Quý Tinh Nhiên khi nhìn thấy biểu cảm ngây ngô của Quả Dừa, nó khiến cậu gần như không thể kìm được mà muốn ôm chầm lấy con chó to lớn đáng yêu này và hôn nó một cái.

Cuối cùng, cậu tự kiềm chế được sự xúc động, ngồi xuống cạnh Quả Dừa. Nhẹ nhàng đặt quả bóng bên cạnh chân nó rồi lặng lẽ đưa tay chạm vào bộ lông mềm mượt của vật nhỏ khi nó không để ý.

Cảm giác ấy thật ấm áp và dễ chịu.

Ban đầu, Quý Tinh Nhiên chỉ định chạm nhẹ vào Quả Dừa rồi buông ra, nhưng cảm giác ấm áp và sự hoài niệm khiến cậu không thể rời tay ngay lập tức. Quả Dừa phản ứng rất nhanh, tưởng rằng Quý Tinh Nhiên đang chơi đùa với nó liền vui vẻ giơ chân lên chạm lại.

Khóe miệng Quý Tinh Nhiên vô thức nhếch lên một chút, tạo nên nụ cười nhẹ nhàng.

Lộ Quy Chu quan sát toàn bộ những hành động nhỏ của Quý Tinh Nhiên, đôi mắt sâu thẳm thoáng hiện lên chút ý cười. Cậu nhóc này dù sao cũng không phải lớn tuổi gì, cuối cùng giờ phút này, trên khuôn mặt cậu cũng đã xuất hiện chút sức sống trẻ trung mà một chàng trai trẻ nên có.

Tuy nhiên, Quý Tinh Nhiên rất sợ người khác chú ý tới những hành động nhỏ của mình. Cậu không dám chơi đùa với Quả Dừa quá lâu, nhanh chóng bóp nhẹ chân nó lần cuối rồi đứng dậy, tiến về phía bàn ăn.

Quả Dừa không hiểu tại sao Quý Tinh Nhiên lại ngừng chơi, liền nhanh chóng nhặt quả bóng rồi chạy theo sau.

Quý Tinh Nhiên liếc mắt xuống, thấy Quả Dừa bám theo mình thì cũng không hề dừng bước.

Lộ Quy Chu cuối cùng không thể nhịn được nữa, liền nói: “Quả Dừa muốn chơi với em.”

Quý Tinh Nhiên dừng chân, quay đầu nhìn Lộ Quy Chu, cố gắng đọc được cảm xúc từ biểu tình trên khuôn mặt của người đàn ông trước mặt. Tuy nhiên, gương mặt của Lộ Quy Chu vẫn giữ vẻ lạnh lùng, không có biểu cảm rõ ràng.

Quý Tinh Nhiên không biết phải hiểu thế nào. Liệu có phải Lộ Quy Chu đang khuyến khích cậu chơi với Quả Dừa? Hay ngược lại, không thích việc cậu chạm vào thú cưng của mình? Hay là anh ấy không thoải mái khi Quả Dừa đứng quá gần cậu?