Trần Phong quay người, vẻ mặt lạnh lùng nhìn Thời Vị: "Cậu tỏ thái độ gì vậy? Cậu muốn đổi vai liền có thể đổi vai sao? Quá coi thường đoàn làm phim rồi!"
Thời Vị nhún nhẹ vai, thản nhiên nói: "Nếu các người không muốn,vậy tôi sẽ không thử nữa. Tôi còn tưởng rằng diễn viên các người chọn không phải người trong nội bộ, nên sẽ không sợ người khác muốn thử vai nữa cơ đấy.”
Phương pháp kɧıêυ ҡɧí©ɧ có thực sự hữu dụng không?
Có ích!
Thời Vị vừa rồi còn tưởng Trần Phong ngay thẳng, nếu không sao lại cảm ơn Hứa Hi Thụy tìm hắn thử vai trước mặt mọi người.
Chàng trai ngay thẳng Trần Phong vỗ bàn, nói: "Ý của cậu là, cậu diễn tốt hơn Hứa Hi Thụy?”
“Đúng vậy.”
Thái độ coi thường của Thời Vị lúc này khiến các nhà sáng lập cũng không biết nên tức giận hay nên cười hắn không biết tự lượng sức mình, chỉ có Hứa Hi Thụy trừng mắt nhìn cậu nhân lúc những người khác không chú ý.
Phòng ở phía bên kia.
Quý Hàn Xuyên khoanh hai tay, hứng thú nhìn chằm chằm Thời Vị trên màn hình.
Tên ngu ngốc này rốt cuộc còn có bao nhiêu bộ mặt đây?
Hôm qua Thời Vị còn buồn bã nói rằng cậu rất đau lòng vì không thể nhìn thấy Quý Hàn Xuyên, nhưng hôm nay cậu lại đến phim trường quậy phá như một tên yêu tinh.
Mới sáng nay, tên ngốc đó đã gửi cho anh một tin nhắn thoại.
Giọng vừa mềm vừa dẻo: "Chào buổi sáng ông xã, anh dậy chưa? Em đã đánh mất một thứ rất quan trọng!"
Anh có chút tò mò, lòng từ bi trỗi dậy, chuẩn bị trả lời thì lại nghe giọng cậu vang lên.
“Trái tim em đã để quên ở chỗ anh, chồng yêu có thể giúp em giữ nó được không?”
Quý Hàn Xuyên lần đầu tiên hiểu được được chiến tranh lạnh là như thế nào.
Phó đạo diễn đang định đá ngôi sao nhỏ ngốc nghếch này ra ngoài, giọng nói của Trương Tử Tường lại đột nhiên vang lên trong tai nghe: "Để cậu ta thử xem."
Phó đạo diễn đành phải nói: "Vậy để cậu thử xem, đưa lời thoại cho Thời Vị, xem cậu có thể làm được gì trong một phút!"
Trương Tử Tường quay đầu nhìn Quý Hàn Xuyên mỉm cười, "Sao? Cậu có hứng thú với ngôi sao trẻ tuổi này à?”
“Không có. " Quý Hàn Xuyên bình tĩnh uống trà, vẻ mặt “Tôi chẳng liên quan gì với cậu ta cả.”
Trương Tử Tường:”... Chẳng phải cậu còn bảo tôi cho cậu ta cơ hội sao?”
"Lâu rồi mới gặp được một cậu thanh niên thú vị như vậy." Trương Tử Tường ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm màn hình, "Giọng điệu tự tin ra phết, chỉ là không biết thực lực có được như thế hay không..."
Một phút trôi qua.
"Bắt đầu đi." Phó đạo diễn tức giận nói.
Tạch!
Thời Vị đột nhiên quỳ xuống hướng về phía phó đạo diễn.
Phó đạo diễn:“... Dù biết mình sai cũng không cần hành đại lễ như vậy chứ!”
Nhưng khoảnh khắc tiếp theo, ông ta nhận ra người sai chính là mình, bởi vì Thời Vị đang nhập vai vào vở kịch này.
Thời Vị dùng ánh mắt bình tĩnh kiên định nhìn phó đạo diễn: "Thánh thượng thật nực cười, thiên hạ loạn lạc, tướng quân không gánh nổi, máu chảy đầu rời!"
Phó đạo diễn bị ánh mắt của cậu nhìn đến lạnh cả sống lưng, đây là cảnh Sở Thanh không đành lòng nhìn tướng quân Hạ Minh bị gian thần hãm hại, xúi giục nổi dậy.
Sở Thanh liều mạng nói ra những lời này, cho nên hắn sẽ không ngừng chiến đấu cho đến chết.
Là một trung thần, hắn phải thuyết phục Hạ Minh, cũng trung nghĩa như vậy, nổi dậy, nội tâm Sở Thanh phải chịu dày bò, hai mắt rưng rưng nước mắt, lại quật cường không chịu rơi xuống.
"Thánh thượng buồn cười, thiên hạ hỗn loạn, tướng quân không gánh nổi, máu chảy đầu rời!"
"Thánh thượng buồn cười, thiên hạ hỗn loạn, tướng quân không gánh nổi, máu chảy đầu rơi!"
"Thánh thượng buồn cười, thiên hạ hỗn loạn, tướng quân không gánh nổi, máu chảy đầu rơi!"
Từ lúc bắt đầu kiên định, dần biến thành tuyệt vọng.
Nước mắt vẫn rơi, Sở Thanh trong mắt tràn đầy bi thương, nói xong một câu cuối, hắn cũng quỳ xuống trước tướng quân, thật lâu không thể đứng vững…
Cùng một câu nói, những cảm xúc khác nhau, được kiểm soát tỉ mỉ.
Bầu không khí trong phòng cũng trở nên tuyệt vọng. Phó đạo diễn không hề nhận ra mình đang đắm chìm trong vở kịch, thậm chí còn quên nói.
Thời Vị nhanh nhẹn đứng dậy, lấy tay áo lau nước mắt, nỗi buồn vừa rồi cũng hoàn toàn biến mất, trên khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp không còn chút kịch tính nào.
Mọi người: Đột nhiên cảm thấy Thời Vị giống tra nam tán tỉnh người khác xong liền chạy, làm sao bây giờ!
Hứa Hi Thụy đố kỵ nhìn chằm chằm Thời Vị, nhưng trong lòng bắt đầu hoảng sợ.
Thời Vị diễn xuất giỏi như vậy từ khi nào?
Anh ta nhìn về phía Trần Phong, sụp đổ phát hiện Trần Phong vẫn còn ngây ngốc nhìn Thời Vị.
Chẳng lẽ vai diễn này thật sự sẽ bị cướp đi sao?
Trần Phong tiết lộ bí mật cho Hứa Hi Thụy, Quý Hàn Xuyên sẽ đóng vai tướng quân Hạ Minh, đây chính là cơ hội tốt để Quý Hàn Xuyên thân thiết với anh ta, Hứa Hi Thụy tuyệt đối không thể để cho Thời Vị cướp đi vai diễn này!
Thời Vị hỏi mọi người: "Mọi người cảm thấy thế nào?”
Phó đạo diễn liếc mắt nhìn Hứa Hi Thụy, trong lòng rối rắm.
Muốn Thời Vị đóng Lương Phương, cũng muốn cậu ta đóng Sở Thanh thì phải làm sao?
Một người có thể đóng hai vai được không!?
“Đủ rồi.” Trương Tử Tường bỗng nhiên mở cửa đi vào, nghiêm túc nhìn Thời Vị: “Cậu không thể diễn vai Sở Thanh được.”
Thời Vị khẽ nhíu mày, "Đạo diễn Trương, ông có ý gì?”
Trong lòng Hứa Hi Thụy đã hoan hô nhảy nhót.
Đáng đời! Tiểu Thời cho rằng diễn tốt trước mặt người như phó đạo diễn là được sao? Người quyết định chân chính là đạo diễn Trương!
Trương Tử Tường nói: "Trông cậu đẹp quá.”
Thời Vị :? ? ?
Mọi người :? ? ?
Trương Tử Tường nghiêm mặt nói: "Sở Thanh là người hầu trung thành nhất của tướng quân, vai diễn này không cần vẻ ngoài có ngoạn mục như vậy. Nói thật, nếu cậu mộc mạc một chút, tôi còn có thể cân nhắc cậu vào vai diễn này.”
Hứa Hi Thụy: ”... Ý là tôi không đẹp bằng Thời Vị nên mới được đảm nhận vai này sao?”
Tinh thần anh ta sụp đổ, âm thầm nắm chặt nắm đấm.
Khi anh ta còn nhỏ cũng như vậy, mọi người chỉ khen ngợi Thời Vị đẹp trai, họ thậm chí còn không thèm liếc nhìn anh ta!
“Ồ, lớn lên thành thế này cũng đâu phải tại tôi muốn." Thời Vị tươi cười càng ngày càng rạng rỡ, rất Versailles, "Đạo diễn Trương thật biết nói, có thể khen tôi thêm vài câu không?”
“Ha ha ha." Trương Tử Tường bị cậu chọc cười, kéo tay Thời Vị đi ra ngoài: "Đi theo tôi, tôi thấy cậu diễn Lương Phương rất khá, chuẩn bị cho cậu thêm mấy cảnh.”
Phó đạo diễn và những người khác đều sửng sốt.
Bọn họ theo Trương Tử Tường lâu như vậy, người để đạo diễn Trương chủ động thêm cảnh, trước giờ chỉ có mỗi Quý Hàn Xuyên …