Phó đạo diễn yêu cầu Thời Vị chọn đại một bộ cổ trang, nghĩ rằng có thể tùy ý đối phó với cậu là được.
Thời Vị chọn một bộ trang phục có chút hoa lệ mặc vào, sau khi phó đạo diễn nói "bắt đầu", sắc mặt của cậu dần thay đổi.
Chiếc áo choàng rộng rãi tao nhã quấn lấy thân hình mảnh khảnh của Thời Vị, càng tôn lên khuôn mặt trắng trẻo và đôi môi đỏ mọng của cậu, nhưng trong đôi mắt cậu lại tràn ngập sự điên cuồng, như một ngọn lửa nhảy múa, trông thật quyến rũ và mê hoặc người khác.
“Hạ tướng quân, rốt cuộc ngươi cũng đã rơi vào tay ta.” Cậu hơi nâng cằm, dáng vẻ yếu đuối vừa rồi hoàn toàn biến mất, mặt tối bị đè nén trong lòng từ từ lộ ra móng vuốt.
Phó đạo diễn sửng sốt, bị người bên cạnh đẩy một cái mới giật mình tỉnh lại, ông ta có chút cứng đờ đọc lời thoại: "Lương Phương, nếu ngươi làm như vậy, chính là đang phụ lòng nhân dân thiên hạ."
Nghe vậy, Thời Vị nghiêng đầu cười nhẹ, sau đó không tự chủ được nữa mà bật cười thành tiếng.
Sau khi cười xong, khóe mắt hắn rưng rưng ngấn lệ, vẻ mặt có chút buồn bã nhìn phó đạo diễn nói: "Vậy thì sao?"
Phó đạo diễn đột nhiên cảm thấy sống lưng lạnh buốt, ngay cả Trần Phong ngồi bên cạnh Hứa Hi Thụy cũng không khỏi bất ngờ.
Đây mới chính là Lương Phương chúng ta muốn!
Cảnh diễn của Lương Phương không nhiều lắm, là một nhân vật nhỏ nhưng lại vô cùng phức tạp, bọn họ thử rất nhiều diễn viên, không phải ngoại hình không ổn thì cũng là diễn xuất quá kém, ban đầu họ định sẽ xóa bỏ nhân vật nếu không tìm ra diễn viên. Tuy việc này sẽ khiến câu chuyện thiếu hương vị, nhưng ít nhất sẽ không vì một diễn viên thất bại mà ảnh hưởng cả bộ phim.
Nhưng hiện tại không cần phải xóa bỏ nhân vật nữa, Lương Phương đã tới rồi!
“Cậu chờ ở đây trước, tôi đi gọi điện thoại." Phó đạo diễn vội vàng để lại một câu, liền ra ngoài gọi điện thoại cho Trương Tử Tường.
Thời Vị :“???”
Có phải sắp mang đến cho tôi mấy quả quýt nữa không?
Hứa Hi Thụy khó hiểu kéo Trần Phong bên cạnh, nhỏ giọng nói: "Anh Phong, phó đạo diễn đây là có ý gì ?”
Trần Phong có chút hưng phấn, "Thụy Thụy, cảm ơn cậu đã giới thiệu Thời Vị tới thử vai nhé, vai Lương Phương chúng ta tìm được rồi.”
Hứa Hi Thụy khó tin hỏi lại: "... Cái gì?”
Hứa Hi Thụy là muốn làm mất mặt Thời Vị, chứ không phải là muốn mời cậu đóng phim!
Thời Vị liếc nhìn khuôn mặt nhăn nhó của Hứa Hi Thụy mà muốn bật cười thành tiếng.
Ha ha ha, Hứa Hi Thụy, chờ một chút tôi còn muốn chơi khăm anh nữa đây!
Có gan thì tìm Quý Hàn Xuyên tới đánh tôi đi!
……
Đạo diễn Trương chậm rãi nói kế hoạch tuyên truyền của mình, Quý Hàn Xuyên ngồi bên cạnh cậu có chút không yên lòng lật kịch bản.
Anh hiếm khi cáu kỉnh như vậy, việc kế hoạch ly hôn bị gián đoạn thực sự khiến anh khó chịu.
Nếu như có thể bất hiếu, hai năm trước anh đã không lựa chọn kết hôn.
“Hàn Xuyên, cậu thấy thế nào?”
Quý Hàn Xuyên còn chưa trả lời, điện thoại di động bỗng nhiên vang lên, Trương Tử Tường cũng không kiêng dè hắn lập tức bắt máy: "Hả? Cậu nói cái gì? Tìm được Lương Phương rồi? Không phải là đang gạt tôi đấy chứ?"
Cúp điện thoại, Trương Tử Tường nhìn về phía Quý Hàn Xuyên: "Thế nào, có muốn đi xem chứ? Cậu còn nhớ vai diễn Lương Phương mà lúc trước tôi nhắc tới không? Hình như tìm được người thích hợp rồi."
"Đương nhiên tôi nhớ." Qúy Hàn Xuyên gật đầu.
Ban đầu lúc xem kịch bản, anh đã cảm thấy nhân vật Lương Phương này rất thú vị, đáng tiếc đạo diễn Trương vẫn mãi không tìm được diễn viên thích hợp, còn định xóa nhân vật này.
Qúy Hàn Xuyên cũng trở nên hứng thú, "Vậy tôi đi xem với thầy đi."
Hai người đến gần phòng họp, phó đạo diễn vội vã đi về phía bọn họ: "Tìm được Lương Phương rồi, là một diễn viên trẻ tuổi tên Thời Vị, mau đi xem!"
Quý Hàn Xuyên: “...”
Sao có thể trùng hợp như vậy chứ ?
“Sao vậy? "Trương Tử Tường phát hiện sắc mặt Quý Hàn Xuyên có chút lạ.
Sau đó mới nhớ tới, Quý Hàn Xuyên làm việc xưa nay vẫn rất khiêm tốn, trước khi có thông báo chính thức, có lẽ cậu ấy không muốn bị những diễn viên trẻ đó nhìn thấy rồi bàn tán.
“Không sao, tôi cũng không định đi vào, chúng ta qua phòng bên cạnh, ở đó có màn hình giám sát, có thể nhìn thấy tình huống thử vai của bọn họ.”
Qúy Hàn Xuyên chấp nhận sự sắp xếp này, anh cũng muốn nhìn xem Thời Vị bình thường sẽ trông như thế nào.
Trên màn hình lớn chỉ mỗi mình Thời Vị, khuôn mặt trắng trẻo, đẹp trai, tư thế thẳng tắp như một cây tre.
Trương Tử Tường nhịn không được "Chậc chậc" hai tiếng: "Ngoại hình đạt tiêu chuẩn, nhưng không biết diễn xuất thế nào.”
Phó đạo diễn dựa theo sắp xếp của Trương Tử Tường, lại để Thời Vị thử một phân cảnh khác.
Thời Vị vẫn chắc chắn nắm chắc được vai diễn của nhân vật Lương Phương trong tay, không chỉ có Trương Tử Tường, ngay cả Quý Hàn Xuyên cũng không thể rời mắt khỏi màn hình.
Tên nhóc ngu ngốc này, lại biết diễn sao?
“Được! Chính là cậu ta!”
Ngay khi Trương Tử Tường chuẩn bị quyết định, Thời Vị trên màn hình bỗng nhiên lộ ra một nụ cười xấu xa.
“Phó đạo diễn, nếu có thể, tôi muốn thử vai nam thứ 3 một chút được không?”
“Cậu còn muốn thử vai nam số 3 à ?”
Phó đạo diễn có chút không vui.
Ông ta chưa từng gặp qua người trẻ tuổi nào kiêu ngạo như vậy, lại ngay trước mặt ông đòi hỏi!
Thật sự cho rằng diễn tốt vai Lương Phương, là có thể diễn tròn những nhân vật khác sao?
Phàm là có uống rượu có thêm mồi nhắm cũng không thể không tỉnh táo như vậy!
“Vai nam thứ 3 là người hầu của nam chính, vai diễn này chúng tôi đã tìm được diễn viên rồi.“ Phó đạo diễn nói: "Cậu đã xem kịch bản của Sở Thanh chưa?”
Thời Vị thẳng lưng, trên gương mặt nở nụ cười, trong mắt hiện lên một tia tinh nghịch: "Tôi chưa hề xem qua."
“Ha!" Phó đạo diễn giống như bị chọc cười: " Chưa xem qua mà cậu dám nói muốn thử vai?”
Thời Vị nói: "Cho tôi một phút là được.”
Cho ông đây một phút, ông đây sẽ cướp vai nam thứ 3 mà Hứa Hi Thụy vẫn luôn tự hào!
Hứa Hi Thụy, lát nữa anh lo lắng đến mức khóc đi!
Một phút !?
Những người có mặt không khỏi nhếch mép cười.
Xem ra, hai năm nay những tin tức xấu về Thời Vị cũng không hoàn toàn là giả, với tính cách như vậy sao có thể lăn lộn trong giới giải trí?
Hứa Hi Thụy không khỏi khẩn trương, nhịn không được lôi kéo Trần Phong ngồi bên cạnh, hốc mắt đỏ lên: "Anh Trần Phong, tôi nên làm gì bây giờ …”
Trần Phong là một trong những con chó liếʍ của hải vương, làm sao có thể để Hứa Hi Thụy chịu uất ức, hắn ta lập tức nắm lấy tay Hứa Hi Thụy trấn an.