Cuộc Sống Bình Thường Của Cậu Con Nuôi Được Tái Sinh Vào Gia Đình Giàu Có

Chương 2: Quyết định sáng suốt

Vợ của Trịnh Ngọc Thành hiện giờ là cô chủ của nhà họ Hà, đang mang thai nên không trang điểm, trên khuôn mặt rạng rỡ của cô đã có chút dịu dàng của một người mẹ. Chồng của cô luôn hết lòng bảo vệ và chở che cho cô, kể cả tấm ảnh mà thợ săn ảnh chụp được thì cũng là hình ảnh cả hai vợ chồng ái ân bên bờ biển, khiến người khác hâm mộ không thôi.

Trời dần sẩm tối, những gợn sóng nhỏ dập dềnh. Những bụi cây bên bờ sông dần lay động, báo hiệu một cơn mưa to sắp ập tới.

Cậu vừa thả lỏng tay ra, tờ báo liền bị gió mạnh cuốn đi, bay lên không trung rồi rớt xuống mặt sông, trôi nổi theo gợn sóng trên mặt hồ.

Trần Văn Cảng không hề quan tâm đến nó.

Cậu đi lên cây cầu bỏ hoang đầy vết vẽ bậy rồi lấy một điếu thuốc lá đã nhàu nát từ trong túi ra, sau đó cậu tìm kiếm rất lâu mới tìm thấy chiếc bật lửa. Bàn tay gầy yếu đưa lên chắn gió cho ngọn lửa yếu ớt như sắp tàn lụi kia, rồi hút từng ngụm thuốc một.

Giống như giấy không thể gói được lửa, cậu và Trịnh Ngọc Thành đã bí mật yêu nhau hai năm, việc bị bại lộ trước mắt mọi người chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.

Khoảng thời đó là khoảng thời gian khó khăn đối với Trần Văn Cảng. Thứ nhất, cậu phải chịu đừng sự dèm pha và những lời sỉ nhục về cuộc tình của mình, nói cậu không biết tự lượng sức mình đòi trèo lên cao. Sau đấy, cậu lại tiếp tục bị nói là sao chép luận văn của người khác, phẩm chất không trong sạch, bỏ lỡ cơ hội được đi học tiếp.

Về chuyện này, Trịnh Ngọc Thành an ủi cậu: “Đừng lo lắng, mọi chuyện rồi sẽ được giải quyết. Lùi một vạn bước mà nói, những người khác kiếm bằng cấp là vì muốn có được một công việc lý tưởng, đâu như nhà chúng ta. Em và anh đều đang giữ chức ở công ty để rèn luyện, em lại làm việc xuất sắc như vậy, ba cũng rất tán thưởng em, chỉ cần một ngày công ty nhà anh còn tồn tại thì sợ gì không có kế sinh nhai?”

Nhưng Trần Văn Cảng thì không thể không bất an được.

Trịnh Ngọc Thành nói ra những lời này cũng không thể nói là không có lòng riêng. So với việc để Trần Văn Cảng ở trong tháp ngà thì anh ta lại càng muốn Trần Văn Cảng luôn ở bên cạnh mình, giúp anh ta phát triển công ty.

Dù Trần Văn Cảng có thật lòng với Trịnh Ngọc Thành đến đâu thì cũng không thể không thừa nhận rằng trong công việc, Trịnh Ngọc Thành thật sự không hề có chút năng lực nào. Ông Trịnh cũng không phải chỉ có một thằng con trai là anh ta, hơn nữa còn cả những chi khác trong họ nữa, cũng không thể coi là đèn đã cạn dầu.

Bọn họ đều như hổ rình mồi, Trịnh Ngọc Thành muốn đứng vững ở đây, muốn là người cười cuối cùng thì còn cần phải có người trợ giúp.

Thứ nhất, Trần Văn Cảng chắc chắn sẽ giúp anh ta.

Thứ hai, ông Trịnh cũng sẽ mang đến cho con trai một sự lựa chọn tốt hơn.

Ông ta đã sắp xếp một cuộc hôn nhân môn đăng hộ đối cho Trịnh Ngọc Thành.

Trịnh Ngọc Thành có bày tỏ sự tức giận về mối hôn sự này nhưng cuối cùng cũng không làm được gì ngoài việc chấp thuận. Trần Văn Cảnh đã đoán trước được rằng dù Trịnh Ngọc Thành có đồng ý hay không thì cũng phải kết hôn với cô con gái của nhà họ Hà.

Đây thực sự là một quyết định sáng suốt.