"Này ai dạy cô kẻ mắt thế hả! Mi giả là dán như thế này sao! Oh my god, lông mi của cô đã đủ dài rồi, không cần dán nữa đâu!"
"Chị gái ơi! Miếng dán mí mắt này của chị dán hết che phủ cả mí mắt vốn có rồi kìa! Mí mắt đẹp và rõ như thế này mà chị còn bày đặt chi vậy!"
"Ai bảo cô đánh phấn tạo khối theo kiểu này thế! Cô tưởng mình đang vẽ tranh trừu tượng đó à!"
Mười lăm phút trôi qua, sau khi nhìn thấy khuôn mặt bị bao phủ bởi lớp trang điểm lập thể méo mó hiện ra trước mắt mình, người đại diện An suýt chút nữa chịu không nổi mà ngất xỉu.
Đánh khối hai bên mặt thêm chỗ sống mũi ngay cả hốc mắt cũng có nữa, trời ơi! Đường Hân đây là đang cosplay tượng thạch cao trong bảo tàng à!
Nhìn khuôn mặt góc cạnh cứng đờ như được đẽo gọt bằng rìu của cô gái trước mắt, người đại diện An nhắm mắt lại không muốn nhìn nữa.
Thật sự là quá đau mắt! Sao lại có người có thể trang điểm cho khuôn mặt vốn xinh đẹp thành ra như thế này chứ! Tay cô gái này là cái móng heo sao, dù cho vẽ bừa cũng chẳng thể đến nông nỗi thành ra nát nhừ thế này được!
Đường Hân ngắm nghía mặt mình trong gương cảm thấy khá là hài lòng, bởi vì sau khi trang điểm cô đã thu nhỏ được đường nét khuôn mặt mình một vòng, sống mũi cũng được tạo khối trông cao và thẳng hơn, thật sự cô thấy tay nghề trang điểm của mình cũng không tệ lắm.
Nếu không phải sáng nay thời gian không đủ thì cô chắc chắn còn sẽ tỉ mỉ trang điểm cho toàn bộ gương mặt của mình, do gấp rút nên rốt cuộc cô chỉ kịp đánh kem nền rồi kẻ lông mày và tô son thôi, bây giờ sau khi trang điểm hoàn tất toàn bộ cô thấy nhan sắc của mình đúng là đẹp tuyệt vời.
"Thế nào hả, kỹ năng trang điểm của tôi cũng không tệ lắm chứ", Đường Hân hơi tiến lại gần người đại diện đứng bên cạnh, chớp hai hàng mi dày rậm trên đôi mắt to của mình.
Người đại diện An hít hà, cả gương mặt như muốn tê liệt thì thào: "...... Làm ơn tránh xa tôi ra một chút."
Anh cứng nhắc nở nụ cười gượng gạo, cố gắng nói một cách thật uyển chuyển: "Cách trang điểm của cô ừm… Phải nói là không gian tiến bộ còn rất lớn, dù sao cô cứ ngoan ngoãn nghe lời tôi, chăm chỉ luyện tập là tốt rồi."
Đường Hân nhìn biểu cảm cứng nhắc của anh ta, trong lòng tò mò liền trực tiếp mở ra kỹ năng đặc biệt của mình.
[Trời ơi cô gái này làm cái gì thế chứ! Trang điểm thành ra khủng khϊếp như thế này có thể đi trừ tà được rồi đó!]
[Không được, tuyệt đối không thể để cô ấy trang điểm kiểu khó coi như vậy mà tham gia chương trình gameshow kia!]
[Cũng phải tìm cách giúp cô ấy nâng cao thẩm mỹ lên, chứ mức thẩm mỹ thấp thế này thì làm sao chấp nhận được đây!]
[Trước kia cô ấy dù sao cũng là một cô chủ nhà giàu mà, sao phong cách thẩm mỹ lại tệ như thế kia chứ.]
Đường Hân nghe thấy tiếng lòng của người đại diện An chê bai thẩm mỹ của mình, trong lòng thấy khó chịu vô cùng.
Thẩm mỹ của cô thì làm sao chứ, cô thấy khá tốt kia mà, dù kiểu trang điểm hiện tại chưa được xem là đặc biệt đẹp đẽ thì cũng không tệ, dù sao đây cũng là lần đầu tiên cô tự mình trang điểm hết toàn bộ mặt mày.
Trong lúc Đường Hân còn đang âm thầm chống chế thì đột nhiên có tiếng chuông cửa vang lên bên ngoài, Đường Hân vội vàng đứng dậy kêu lên: "Đồ ăn tôi kêu bên ngoài đến rồi, tôi đã đặt rất nhiều món ăn đó, nếu không bận anh ở lại cùng ăn trưa luôn đi."