Nếu là người khác thì đã vô cùng vui vẻ, nhưng Cô Lê lại không phải!
Không gian của cô có thịt mỡ, nhưng không có lòng lợn, chế độ cài đặt lúc đầu của cô không đổi được nữa, tất cả lợn đều là sau khi xử lý, cho dù gϊếŧ ngay, thì những thứ như lòng lợn cũng sẽ trực tiếp xử lý rồi.
Lúc này không phải luống cuống rồi ư!
Cho nên không thể không tới xưởng chế biến thịt một chuyến.
“Chú Hồ, cháu cần một bộ lòng lợn, nếu có chân giò, đuôi và xương to thì cũng cho cháu một ít!” Lúc Cố Lê nói thì hai mắt cũng đang tỏa sáng.
Lông mày của lão Hồ nhíu dữ dội.
Cô nhóc này trông cũng không phải là người thiếu tiền, sao lại thích ăn những thứ cho không, khả năng người ta đều ghét bỏ này chứ!
“Cái này dễ kiếm, giờ chú đi lấy cho cháu ngay, đều tính cho cháu 1 hào một cân, không cần phiếu, được không?”
“Quá được luôn, cảm ơn chú Hồ!”
“Con bé này!”
Cuối cùng Cố Lê dùng 5 tệ mua được một sọt đầy tròn 50 cân lòng lợn, còn được tặng kèm 2 miếng xương bay.
Cố Lê rất hài lòng, tạm biệt lão Hồ, tăng tốc vội về nhà.
Những thứ này cô định trực tiếp làm thành món kho, một nồi đưa ra, số lượng lớn, mọi người có thể thoải mái ăn no.
Có điều những món khác nên có thì một chút cũng không thể thiếu.
Dù sao thì người của niên đại này có ấn tượng không tốt với lòng lợn, luôn cảm thấy là vô cùng nghèo mới đi mua thứ này để ăn.
Cho nên món đặc sắc này cô sẽ để ở cuối cùng.
Trong lòng đang tính toán thực đơn, phát hiện còn thiếu mấy con cá.
Nhưng cái này cô đúng là không biết đi đâu để kiếm, cái này thật sự phải giao cho Sở Vân Triệt rồi.
Nếu thật sự không được, thì trong nhà vẫn còn cá khô!
Lúc về đến nhà, thời gian vẫn còn kịp, cô lấy hết lòng lợn ra ngâm trong chậu lớn trước.
Rồi bắt đầu chuẩn bị nấu cơm trưa!
Cố Lê định làm mì cán tay thịt lợn.
Trộn bột xong để nghỉ, rồi bắt đầu thái thịt, trực tiếp lấy một miếng thịt ba chỉ ngon từ không gian.
Thái thành từng lát mỏng, cắt một ít hành và gừng ngâm vào nước xong thì ướp một chút.
Lúc này lại tới cán sợi mì.
Toàn bộ đều chuẩn bị xong xuôi thì bắc nồi bắt đầu xào thịt.
Sau khi mỡ trong miếng thịt ra hết thì đổ thêm nước, nước sôi thì cho sợi mì vào là xong.
Cố Lê còn chần một ít cải thìa.
Xanh xanh biếc biếc đặt trên mặt một bát tô lớn đặc biệt đẹp mắt.
Cố Lê đều là canh giờ nấu cơm, bảo đảm sau khi Sở Vân Triệt trở về có thể ăn ngay.
Đó, vừa vào cửa đã bắt kịp rồi! Trong tay còn xách một con gà.
Trên bàn cơm, Cố Lê nhắc tới chuyện cá, Sở Vân Triệt cũng đã đồng ý.
“Vợ, bọn họ đều hâm mộ anh đấy!”
“Hâm mộ cái gì?” Cố Lê khó hiểu.
“Hâm mộ vợ anh không chỉ xinh đẹp, mà nấu ăn còn ngon!”
“Hử, ai nói?”
“Lưu Phong, hiện tại hai Trung đoàn đều biết hết rồi!”
“Người đàn ông của chị dâu Triệu? Đoàn trưởng Trung đoàn 2?”
“Ừ!”
Cố Lê phì một tiếng bật cười, “Anh nói với anh ấy?”
“Anh nói sự thật, những cái khác là anh ấy tự thêm mắm dặm muối, nhưng anh cảm thấy nói rất hay, nên không có phủ nhận! Dù sao ngày mai tay nghề của em cũng sẽ được không ít người nếm thử, tự nhiên sẽ biết mọi lời nói đều không phải là giả dối!” Sở Vân Triệt hiếm khi nói nhiều như vậy.
Cố Lê cảm thấy giữa cánh đàn ông có đôi khi thật đúng là ấu trĩ mà!
“Được, được! Đồng chí Sở Vân Triệt, chiều nay trở về giao cho anh một nhiệm vụ, xử lý sạch sẽ cái chậu kia, em dạy cho anh cách làm, có thể hoàn thành không?” Cố Lê chỉ chỉ chậu gỗ.
“Bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ!” Sở Vân Triệt âm thanh vang vọng trả lời!
Cố Lê: “......” Không cần thiết phải vậy.
Cố Lê chia công việc này xong, bản thân đã thoải mái hơn nhiều.
Buổi chiều sau khi Sở Vân Triệt đi, cô liền vào phòng chế thuốc trong không gian, chuẩn bị điều chế bột cầm máu và rượu thuốc tan máu bầm.
Cái này nếu như hiệu quả sử dụng tốt, vậy tiếp theo cô đã có thể làm thuốc viên gửi về cho người nhà ở thủ đô rồi.
Việc cô muốn làm, thì tất nhiên phải có kế hoạch!
Tốc độ dòng chảy thời gian của không gian vừa vặn chậm bằng một nửa so với bên ngoài, hai tiếng trong không gian là 1 tiếng ở bên ngoài.
Điều này vừa hay cho Cố Lê ăn gian được nhiều thời gian để làm việc, học tập, rèn luyện hơn.
Rất nhiều thói quen kiếp trước, cô đều đang duy trì.
Nhìn thấy gần đến giờ rồi, cô cũng ra khỏi không gian.
Thuận tiện còn lấy một miếng vải cotton màu xám ra, cô dự định may mấy chiếc qυầи ɭóŧ cho Sở Vân Triệt, luôn cảm thấy quần anh đang mặc bây giờ không thoải mái.
Người đàn ông của mình vẫn phải tự mình bận tâm lo nghĩ nha!
Cô từng học một số cách may quần áo, sau khi làm quen với máy may trong nhà, cảm thấy may qυầи ɭóŧ vẫn rất đơn giản, cô cũng hiểu rõ kích cỡ của Sở Vân Triệt.
Vì thế liền bắt đầu may.
Trong không gian có qυầи ɭóŧ, còn là của CK, cho nên cô trực tiếp lấy làm mẫu.
Hơn một tiếng đã may xong 5 chiếc qυầи ɭóŧ tứ giác, sau đó đúng là càng may càng thuận tay!
Quyết định tối nay cho anh mặc thử xem, nhất định thoải mái hơn loại anh đang mặc nhiều!
Cất tác phẩm của mình đi, Cố Lê vui sướиɠ đi nấu bữa tối!
Sở Vân Triệt trở về xách theo một cái thùng, bên trong vậy mà lại là hai con cá trắm cỏ lớn.
Wow, canh cá ớt cay ngày mai có thể sẵn sàng rồi!
Bữa tối hai người ăn đơn giản chút, sau khi ăn xong thì bắt đầu xử lý lòng lợn.
Sở Vân Triệt đúng là làm cái gì cũng giỏi! Tốc độ còn nhanh!
Sau khi Cố Lê dạy một lần thì đi chuẩn bị gói gia vị, chờ cô làm xong, Sở Vân Triệt cũng xử lý gần xong rồi!
Còn dùng lửa thui sạch lông trên chân giò một lần nữa rồi cạo sạch.
Nhìn một chậu lớn lòng lợn sạch sẽ không còn mùi hôi, Cố Lê rất hài lòng.
“Chồng ơi, anh không hỏi em mua những thứ này làm gì sao? Anh cũng không hỏi xem ngày mai em dự định nấu món gì hả?”
“Vợ, em muốn làm gì thì cứ làm, anh đều ủng hộ em, về phần em nấu món gì, dù sao nấu món nào cũng ngon hết, có gì mà phải hỏi chứ!”
“Anh thật đúng là có lòng tin với vợ anh nha!”
“Chắc chắn rồi!”
“Được, nể tình anh tin tưởng em như vậy, em nhất định phải làm lòng lợn này để những người đó ăn rồi liền khó quên!” Cố Lê hất hất cằm nhỏ tự tin nói.
“Được! Vợ lợi hại nhất!”
“Anh cũng lợi hại nha, xử lý sạch sẽ như vậy!” Nói xong thì hôn chụt một cái khen thưởng Sở Vân Triệt.
“Vợ ơi, không đủ!”
“Mang lòng lợn này vào bếp đậy lại trước đã! Sau đó đun nước tắm rửa, em có quà tặng cho anh!”
Sở Vân Triệt nghe xong lập tức hành động, là cái kiểu gấp gấp gáp gáp đó, Cố Lê không nhịn được cười ngả người nghiêng!
Người đàn ông này đúng là thú vị quá đi!
Sau khi hai người tắm rửa xong lên giường, Cố Lê lấy qυầи ɭóŧ tứ giác ra.
“Thay vào thử xem, em làm cho anh đấy! Sẽ thoải mái hơn loại anh đang mặc!” Cố Lê lấy một cái bày ra.
Sở Vân Triệt nhíu mày, chưa hiểu!
“Qυầи ɭóŧ?”
“Đúng vậy! Qυầи ɭóŧ tứ giác, mau thay vào!”
Sở Vân Triệt cũng không ngại ngùng, trực tiếp cởi luôn!
Sau đó Cố Lê trực tiếp che mắt lại, “Anh, sao anh lại……”
“Vợ yêu, em lại không phải chưa từng nhìn, nó thấy em thì đã muốn rồi! Hay là em sờ trước một chút!”
“Sở Vân Triệt! Anh là cái đồ không đứng đắn!”
“Vợ yêu, em vẫn là làm cho nó xuống trước rồi anh lại thử, nếu không thử cũng không ra hiệu có có phải không, hửm?”
Sau đó Cố Lê thức suốt đêm cũng chưa làm cho xuống được, kế tiếp thì đã thϊếp đi rồi!
Sau khi Sở Vân Triệt giúp Cố Lê tắm rửa sạch sẽ, liền mặc qυầи ɭóŧ tứ giác vào, quả thực dễ mặc hơn cái hiện tại của anh.
Không tránh khỏi ở trong lòng lại bắt đầu tò mò về vợ.
Cố Lê hoàn toàn không biết, ngày hôm sau lúc nhìn thấy anh mặc trên người, cảm thấy không tồi, cũng không hỏi nữa, sợ lại bị ấn về ổ chăn, người đàn ông này, không trêu chọc được!