Phương Hồng Hoa trực tiếp ngồi liệt trên ghế.
“Dì không cần phủ nhận, nếu tôi đã có thể nói ra, thì chính là có chứng cứ, nhưng mà tôi tốt bụng lắm, nếu đã đoạn tuyệt quan hệ rồi, vậy cũng không muốn đưa ba ruột vào tù đâu, nhưng lại không nuốt được cục tức này, chỉ đành xin một bản quá trình viết tay thôi.”
“Yên tâm, tôi chỉ là đi đốt xuống cho mẹ, để bà ấy chết cũng được nhắm mắt.”
“Dì sẽ không ngay cả yêu cầu này cũng không đồng ý chứ! Hay là để tôi trực tiếp gửi chứng cứ đến đồn công an!” Chứng cứ tào lao, cô không có!
Cố Lê tiếp tục nghiêm trang nói phét.
Người cha cặn bã thật đúng là cặn bã, cũng đã có con với người khác rồi, Khương Quả lớn hơn cô hai tuổi, vậy mà còn đi đăng ký kết hôn với mẹ cô.
Cô tin tưởng nhân phẩm của mẹ mình, chắc chắn là Khương Bình đã lừa bà, có thể lấy được lợi ích gì đó, nếu không mẹ cô tuyệt đối sẽ không làm người phá hỏng gia đình người khác.
Hơn nữa lúc đó Khương Bình và Phương Hồng Hoa cũng chưa đăng ký, còn có khả năng là hai người cùng nhau liên thủ lừa gạt mẹ cô đấy!
Đúng là càng nghĩ càng tức mà!
“Nếu dì không đồng ý, vậy thì cái nhà này vẫn nên tan rã đi thôi, tiền và phiếu cho dì, giấy nhận tội giờ tôi sẽ gửi đến đồn công an, dì xem xem con trai dì có hận dì hay không! Công việc của người đàn ông của dì còn giữ được hay không? Dì có bị người khác chỉ trích sau lưng hay không? Lựa chọn như nào, tự dì cân nhắc đi!” Cố Lê chậm rãi nói, tay cũng đã đút vào túi, nhưng cô không hề lấy gì cả.
Khương Đào là con gái, Phương Hồng Hoa có lẽ còn có thể vứt bỏ, nhưng Khương Quả là mạng của bà ta, sai rồi, thậm chí còn quan trọng hơn cả mạng, bà ta nhất định sẽ đồng ý.
“Dì, dì viết!” Phương Hồng Hoa suýt thì cắn gãy cả răng hàm!
Chuyện của bà ta và Khương Bình, không ai hay biết, con nhỏ tốn cơm tốn gạo này có thể nói ra, chắc hẳn trong tay thật sự có chứng cứ, bà ta không dám đánh cuộc!
“Được, dì viết trước đi, tôi về phòng thu dọn, tí nữa tôi phải ra ngoài, dì nhanh lên chút!” Cố Lê cười nói.
Cái này mà đã không chịu nổi rồi?
Cô thậm chí còn nghi ngờ cái chết của mẹ liệu có liên quan đến Phương Hồng Hoa hay không.
Cố Lê về phòng, thay quần áo, chỉ là xem mấy bộ đồ này của nguyên chủ, không thể không phàn nàn thêm lần nữa, quá đáng thương!
“Lê Lê, dì viết xong rồi, con tới đọc xem!”
Ngoài cửa truyền tới tiếng của Phương Hồng Hoa, cô cũng vừa vặn thu dọn xong, nhanh chóng ra ngoài gấp không chờ nổi cầm được tờ giấy trên tay, sau khi đọc xong chỉ có thể nói một tiếng Khương Bình là bậc thầy quản lý thời gian nha!
“Sửa lại chỗ này, còn có chỗ này, sau đó ký tên ấn vân tay, tôi sẽ lấy giấy nhận tội ra!”
Tác dụng của giấy nhận tội này đã không lớn nữa, hàng xóm đều đã biết, nhân chứng vật chứng cô đều có, công an có lẽ cũng nhanh chóng tra được, mưu sát nếu vẫn là chuyện nhà, vậy cần công an làm gì!
Ngay từ đầu cô chính là vì chứng cứ Khương Bình và Phương Hồng Hoa nɠɵạı ŧìиɧ.
Nếu bọn họ không chính miệng thừa nhận, trôi qua nhiều năm vậy rồi, trừ phi làm xét nghiệm ADN, nhưng trước mắt kỹ thuật này vẫn chưa có, phải đến thập niên 80 cơ!
“Cho con!” Phương Hồng Hoa đích thân đưa cho Cố Lê, “Lúc nào thì con đi đốt cho mẹ con?”
“Lúc dọn ra khỏi căn nhà này, dì muốn đi cùng tôi à? Dập đầu tạ tội với mẹ tôi? Dì cầm lấy giấy nhận tội đi! Kiểm tra xem, tôi ra ngoài đây!” Nói xong liền đi.
Phương Hồng Hoa nhìn bóng lưng của cô, hận không thể dùng ánh mắt gϊếŧ cô.
Dập đầu tạ tội, bà ta thậm chí còn muốn đào mồ của Cố Yên đấy.
Sau khi rời đi, Cô Lê liền đi mua báo của hôm nay trước, hiệu suất của tòa soạn vẫn khá cáo, cô đã nhìn thấy chứng nhận cắt đứt quan hệ, ném vào không gian làm chứng cứ, lại tranh thủ không có ai lấy ra một cân kẹo sữa Thỏ Trắng.
Không thể không khen không gian rất thông minh, tự động bổ sung một lô hàng hóa của thời đại này.
Sau đó cầm tờ đơn liên danh chứng minh nhận tội đã viết sẵn từ trước đến nhà thím Phương.
Hôm qua thím Phương đã giúp cô một việc lớn, cầm chút đồ cảm ơn thím ấy, thuận tiện lại nhờ thím ấy giúp một việc nữa.
“Thím Phương có nhà không ạ?” Thanh âm của Cố Lê mang theo chút rụt rè gọi.
Hình tượng vẫn phải duy trì một chút.
“Đây đây, ai đấy? Mau vào đi!” Thím Phương vừa nói vừa ra cửa, “Ôi trời, nhóc Lê, sao vậy, có phải bọn họ lại bắt nạt cháu rồi không, đi, lần này thím buộc phải động thủ mới được!”
Nói rồi liền kéo Cố Lê đi ra ngoài, Cố Lê thực sự không ngờ lại nhiệt tình như vậy!
“Thím ơi, thím nhất định phải giúp cháu, giấy nhận tội viết hôm qua, bị dì Phương lừa mất rồi, đều tại cháu khờ!”
“Gì?” Lửa giận của thím Phương lập tức bùng lên!
“Thím đừng gấp, vẫn còn có cách khắc phục, bây giờ giấy nhận tội kia đã bị bà ta xé rồi, nhưng cháu đã viết một đơn liên danh, thím có thể nhờ hàng xóm hôm qua nhìn thấy giấy nhận tội, giúp đỡ ấn dấu vân tay được không ạ? Cháu quyết định báo công an rồi, bọn họ khinh người quá đáng!”
Haizz! Hai hôm nay thật phí nước mắt mà!
Thím Phương biết chữ, sau khi đọc xong thì cảm thấy chuyện này nhằm nhò gì, nhờ bọn họ cùng đến đồn công an làm nhân chứng bọn họ cũng bằng lòng, lập tức đồng ý.
“Cái này đến lúc đó chúng ta cho mỗi nhà một ít, cũng không thể làm phiền người ta không công được!” Cố Lê lắc lắc kẹo sữa Thỏ Trắng trên tay.
Thím Phương không từ chối, thím có thể không cần, nhưng bắt người tay ngắn, cho rồi dễ được việc.
“Thím khóa cửa đã, việc này không nên chậm trễ, chúng ta đi ngay thôi!”
Cố Lê rất thích tính tình hấp ta hấp tấp của thím Phương, chờ đến lúc cô rời đi, nhất định phải chuẩn bị một phần quà cảm ơn cho thím ấy.
Hai người dùng hơn một tiếng thì đã lấy được hơn 30 dấu vân tay.
“Nhóc Lê, chỗ này đủ chưa?’
“Đủ rồi thím, cháu cảm ơn thím!”
“Có cần thím đến đồn công an cùng cháu không?”
“Không cần, thời gian không còn sớm nữa, chẳng phải thím vẫn cần nấu cơm sao? Cháu tự đi là được!” Cố Lê lấy một bọc điểm tâm từ trong túi ra bỏ vào lòng thím Phương rồi bỏ chạy.
“Ấy, con nhóc này……”
Thím Phương biêt cô nhóc muốn cảm ơn mình, nhưng trên tay nặng trĩu, lễ này cũng quá nặng rồi!
Cầm về nhà vừa nhìn, càng sợ hãi hơn, nghĩ rằng nhất định phải nấu nhiều một chút, bảo nhóc Lê tới nhà ăn cơm.
Cố Lê chạy đến cục công an, giao cả đơn liên danh và giấy nhận tội nɠɵạı ŧìиɧ mà Phương Hồng Hoa viết cho Tiếu Lộ.
“Công an Tiếu, làm phiền rồi!”
Tiếu Lộ thực sự không ngờ trong này còn có ẩn tình như vậy, hai hôm trước đăng báo thì hình như đã nghĩ thông rồi, chắc hẳn chị dâu đã sớm biết rồi nhỉ!
Chỉ là có thể nói người mà đoàn trưởng Sở nhìn trúng, đó chắc chắn có chỗ bất phàm!
“Chị dâu giao cho em đi! Có chuyện gì khác thì lại tới tìm em!”
“Được, cảm ơn, tạm biệt!”
Trên tay Cố Lê đang cầm chứng nhận Tiếu Lộ sẽ xử lý việc này, trước tiên đến nhà khác đã đặt sẵn thuê phòng trong ba ngày.
Sau khi vào phòng, cô trực tiếp đến không gian.
Haizz, lần giày vò này thật đúng là vừa mệt vừa đói.
Ăn một cái hamburger, uống một cốc coca, no rồi!
Đặt đồng hồ báo thức, buổi chiều còn phải làm việc lớn!
Cùng lúc đó.
Sở Vân Triệt đã kết thúc nhiệm vụ sớm hơn một ngày, đang ngựa không ngừng vó chạy về bộ đội.
Thời gian chung đυ.ng thực sự ngắn ngủi, nhưng anh vậy mà lại phát hiện mình mỗi ngày đều nhớ tới cô gái nhỏ.
Trùng hợp và chân trước vừa về đến văn phòng, chân sau đã nhận được một cuộc gọi.
“Đoàn trưởng Sở, em là Tiếu Lộ……”
Nghe Tiếu Lộ kể về việc mà Khương Lê, không đúng bây giờ là Cố Lê làm mấy hôm nay xong, càng tò mò về cô gái nhỏ hơn rồi!
Đặt điện thoại xuống, liền đến văn phòng của sư trưởng.
Bởi vì anh biết tại sao cô gái nhỏ bảo anh ngày thứ tư đánh báo cáo kết hôn rồi.
Nhưng nếu cô đã cắt đứt quan hệ rồi, vậy thì anh làm sớm một ngày cũng không sao hết!
Anh phát hiện mình có chút gấp không chờ nổi muốn đi tìm cô rồi!
“Sư trưởng Cố, cháu muốn nộp đơn báo cáo kết hôn, đây là tư liệu của hai bên! Khẩn cấp, tốt nhất là thông qua trong vòng ba ngày.”