Thiên Hành Ký: Hệ Thống Tiên Đạo

Chương 16: Cuộc Chiến Cuối Cùng

Trong làn khói mờ ảo và tà khí nặng nề bao phủ không gian, Lăng Thiên đứng sừng sững, đối mặt với Quỷ Vương, một thực thể khổng lồ với đôi mắt đỏ rực và thân hình khủng khϊếp đang gầm rú. Khí thế của Quỷ Vương tạo ra áp lực ghê gớm, từng cơn sóng tà khí xoáy quanh hắn, đe dọa nuốt chửng bất cứ kẻ nào dám đến gần.

"Ngươi, kẻ nhỏ bé, nghĩ rằng có thể chống lại ta sao?" Quỷ Vương gầm lên, giọng nói vang dội như sấm sét. Cả không gian như chao đảo dưới sức mạnh của hắn, mặt đất dưới chân rung chuyển dữ dội. Những vết nứt lớn hơn xuất hiện khắp nơi, lửa địa ngục từ dưới lòng đất phun trào, tạo ra khung cảnh địa ngục trần gian.

Lăng Thiên siết chặt tay nắm thanh kiếm, ánh mắt kiên định. Hắn biết rằng cuộc đối đầu này không giống bất kỳ trận chiến nào trước đó. Đối diện với một sinh vật tà ác có sức mạnh vượt trội như Quỷ Vương, chỉ một sai lầm nhỏ cũng có thể trả giá bằng cả mạng sống.

Hồng Liên đứng cạnh Lăng Thiên, linh lực của nàng tỏa ra bao bọc xung quanh, tạo thành một lớp phòng thủ tạm thời trước áp lực từ tà khí. Nàng không nói gì, nhưng ánh mắt kiên quyết, không hề dao động. Minh Vũ và Bạch Thanh, dù đã kiệt sức sau trận chiến với Hắc Quỷ và đám linh hồn tà ác, cũng không lùi bước. Cả ba người đều biết rằng không có đường lui. Trận chiến này sẽ quyết định tất cả.

“Lăng Thiên,” Minh Vũ lên tiếng, giọng trầm nhưng kiên định. “Dù khó khăn thế nào, chúng ta vẫn sẽ sát cánh bên ngươi. Không có gì có thể ngăn cản chúng ta.”

Hồng Liên nhìn Lăng Thiên, đôi mắt sáng rực. "Đúng vậy. Cho dù Quỷ Vương có mạnh đến đâu, chúng ta cũng sẽ không từ bỏ."

"Ta sẽ không để các ngươi phải chiến đấu một mình," Lăng Thiên đáp lại, giọng nói mang đầy sự quyết tâm. Hắn nhìn lên, đôi mắt sáng rực như lửa. "Quỷ Vương, ngươi sẽ không có cơ hội!"

Quỷ Vương cười khẩy, tiếng cười đầy sự chế nhạo và tà ác. "Ngươi nghĩ rằng vài lời lẽ sáo rỗng có thể đánh bại ta sao? Ta là hiện thân của bóng tối và sự tuyệt vọng, là kẻ đã gieo rắc sự hủy diệt từ hàng ngàn năm qua. Các ngươi chỉ là những con sâu nhỏ bé, không hơn."

Cùng với tiếng gầm thét, Quỷ Vương vung tay, từ lòng bàn tay hắn, một luồng tà khí đen kịt lao tới Lăng Thiên với tốc độ kinh hoàng. Lăng Thiên nhanh chóng nhảy lùi, tránh né đòn tấn công. Nhưng luồng tà khí mạnh mẽ này vẫn gây ra một vụ nổ lớn, khiến mặt đất xung quanh nứt toác.

"Linh lực của hắn quá mạnh!" Minh Vũ hét lên khi chứng kiến sức tàn phá ghê gớm của đòn tấn công.

“Chúng ta cần phải tìm ra điểm yếu của hắn!” Hồng Liên nói nhanh. “Nếu cứ đánh trực diện, chúng ta sẽ không trụ vững lâu được.”

Lăng Thiên gật đầu, ánh mắt hắn dõi theo từng động thái của Quỷ Vương. Dù biết rằng không thể đánh bại hắn chỉ bằng sức mạnh, nhưng có lẽ một chiến lược đúng đắn có thể thay đổi cục diện. Hắn nhớ lại những gì mình từng học, những lời chỉ dẫn của sư phụ Vân Sơn.

"Quỷ Vương dựa vào tà khí để duy trì sức mạnh. Nếu ta có thể phá vỡ nguồn cung cấp tà khí của hắn..." Lăng Thiên tự nhủ, ánh mắt lóe lên tia sáng của sự quyết tâm.

Trong lúc đó, Quỷ Vương tiếp tục lao tới, mỗi bước chân của hắn đều tạo ra một cơn địa chấn nhỏ. "Chạy đi đâu, kẻ hèn nhát?"

Lăng Thiên nhanh chóng xoay người, vung kiếm chặn đứng đòn tấn công của Quỷ Vương. Một tiếng vang lớn phát ra khi thanh kiếm của hắn chạm vào bàn tay đen kịt của kẻ thù. Sức mạnh từ đòn đánh khiến Lăng Thiên lùi lại vài bước, nhưng hắn vẫn giữ vững được tư thế.

Bên cạnh hắn, Minh Vũ và Bạch Thanh cùng lao lên, phối hợp chặt chẽ với nhau. Minh Vũ sử dụng tốc độ để tấn công từ hai bên, trong khi Bạch Thanh phát huy sức mạnh của những đòn đánh cận chiến đầy uy lực. Hồng Liên thì đứng từ xa, dùng linh lực tạo ra những đòn phép thuật mạnh mẽ, cắt qua lớp tà khí bao bọc quanh Quỷ Vương.

“Ta đã chờ đợi ngày này quá lâu,” Quỷ Vương gầm lên. “Ngày mà những kẻ tu đạo các ngươi sẽ bị hủy diệt hoàn toàn!”

Lăng Thiên, dù bị áp lực từ sức mạnh khủng khϊếp của Quỷ Vương, vẫn không lùi bước. “Đừng mơ tưởng đến việc hủy diệt chúng ta, Quỷ Vương! Ngày hôm nay sẽ là ngày kết thúc của ngươi!”

Trong một giây bất cẩn, Quỷ Vương lộ ra một điểm yếu nhỏ khi hắn chuyển hướng tấn công. Lăng Thiên không bỏ lỡ cơ hội này, hắn vận dụng toàn bộ linh lực, lao thẳng về phía kẻ thù, tung ra một đòn quyết định. Thanh kiếm của hắn chém mạnh vào một trong những điểm quan trọng trên thân thể khổng lồ của Quỷ Vương.

"Graah!" Quỷ Vương hét lên trong đau đớn khi bị trúng đòn. Làn da đen kịt của hắn bắt đầu nứt toác, tà khí rỉ ra từ vết thương. Ánh sáng bùng lên từ nơi Lăng Thiên tấn công, phá vỡ lớp phòng thủ mạnh mẽ của Quỷ Vương.

"Giờ là cơ hội!" Lăng Thiên hét lên. "Tất cả cùng tấn công!"

Không đợi thêm giây phút nào, Minh Vũ, Bạch Thanh và Hồng Liên cùng lao lên, phối hợp cùng Lăng Thiên để dồn ép Quỷ Vương. Những đòn tấn công liên tiếp nhắm vào các điểm yếu trên cơ thể hắn. Từng đòn đánh mang theo sức mạnh và ý chí kiên cường, mỗi cú chém đều khiến lớp tà khí xung quanh Quỷ Vương dần yếu đi.

"Không! Ta không thể thua dưới tay các ngươi!" Quỷ Vương gào lên, toàn bộ thân thể hắn bắt đầu rung chuyển dữ dội. Tà khí từ khắp nơi dồn lại, bao quanh hắn như một cơn bão hắc ám, nhưng sức mạnh này đã không còn tuyệt đối như trước. Cơ thể khổng lồ của hắn bắt đầu tan biến dần trong ánh sáng.

Lăng Thiên, Minh Vũ, Bạch Thanh và Hồng Liên không ngừng tấn công. Sức mạnh của niềm tin và sự đoàn kết đã đánh bại bóng tối. Khi đòn cuối cùng của Lăng Thiên chém xuống, Quỷ Vương gầm lên một tiếng cuối cùng trước khi tan biến hoàn toàn, tà khí bị cuốn đi, trả lại không gian cho ánh sáng mặt trời rực rỡ.

Cả nhóm thở phào nhẹ nhõm, cơ thể họ rã rời sau trận chiến khốc liệt. Họ đã chiến thắng, nhưng không hề tự mãn. Lăng Thiên nhìn về phía xa, nơi từng có sự hiện diện của Quỷ Vương.

"Chúng ta đã kết thúc hắn... nhưng cuộc hành trình còn dài," Lăng Thiên nói, giọng trầm ngâm.

Hồng Liên gật đầu. "Hắc Sát Giáo không chỉ có mỗi Quỷ Vương. Có thể còn những kẻ khác mạnh hơn đang chờ đợi."

Minh Vũ cười nhẹ. "Nhưng dù sao, chúng ta cũng đã tiến thêm một bước lớn. Từ giờ trở đi, không có gì có thể ngăn cản chúng ta."

Bạch Thanh quay sang nhìn Lăng Thiên, ánh mắt lấp lánh niềm tin. "Chúng ta sẽ tiếp tục chiến đấu, vì một thế giới không còn bóng tối."

Lăng Thiên gật đầu, nắm chặt thanh kiếm trong tay. Hắn biết rằng hành trình phía trước sẽ còn rất nhiều thử thách, nhưng hắn không hề sợ hãi. Bóng tối đã từng bao trùm, nhưng ánh sáng từ niềm tin và ý chí sẽ mãi mãi soi sáng con đường