Sau Khi Trọng Sinh Tôi Trở Thành NPC Thường Trú Trong Vô Hạn Lưu

Chương 24: Lại để nhờ đồ

Lâm Nhạc Du nhìn bóng dáng bà cụ rời đi, cảm thấy có khả năng……

Tống Doanh chắc là nhân vật cấp bậc BOSS phó bản, chẳng lẽ Tào Bắc không biết sao?

Tào Bắc luôn phản đối Tống Doanh, thực lực không đủ, chỉ có tự tin.

Lâm Nhạc Du ăn một miếng thịt bò, không hề rối rắm.

Cậu bỗng nhiên nghĩ tới Tiết Thụy chưa lấy túi đồ, đợi lát nữa trở về đặt lại kệ hàng, sau đó lấy một ít món thích ăn cất trong phòng.

Thời gian buổi tối trôi qua rất nhanh, Lâm Nhạc Du cơm nước xong trở lại quầy bán quà vặt, dọn dẹp sạch sẽ sau đó đi tắm, không bao lâu đồng hồ điểm 10 giờ tối.

Đang lúc Lâm Nhạc Du tính toán đi ngủ, nghe bên ngoài truyền đến giong nữ khóc la thê thảm. Cậu nhìn thoáng qua đồng hồ treo trên tường, 10 giờ 2 phút.

Lâm Nhạc Du chớp mắt, sắc mặt bình thường, không có đứng dậy, nhắm hai mắt lại chậm rãi ngủ, như chưa nghe được.

Ngủ một giấc đến hừng đông, Lâm Nhạc Du mở cửa hàng, hôm nay không có ra ngoài dạo, lúc mở cửa sắp 10 giờ.

Khách hàng đầu tiên tiến vào là Tiết Thụy.

Lâm Nhạc Du mở cửa nhìn thấy Tiết Thụy đứng bên ngoài, hình như đợi hồi lâu.

Tiết Thụy: “Chào sáng sớm, ông chủ Lâm.”

Trong lòng Lâm Nhạc Du cảm thấy quái dị, ở thế giới thực gọi hắn là ông chủ nhiều lần, hiện tại bản thân đã trở thành ông chủ trong miệng hắn.

“Chào, muốn mua cái gì tự chọn đi, đúng rồi…… đồ ăn hôm qua đã đặt lại kệ hàng.”

Tiết Thụy không có ý kiến: “Ừm.”

Lâm Nhạc Du nhìn hắn ngoan ngoãn vào tiệm lựa đồ ăn, trong lòng kinh ngạc. Tiết Thụy này đúng thật là ông chủ cậu biết nhưng có chút không thích hợp.

Bề ngoài biến về thời trẻ, trong lòng cũng đổi sao?

Tiết Thụy cầm đồ đến tính tiền, thuận miệng nói: “Ngày hôm qua đã chết bốn người.”

Lâm Nhạc Du chậm rì rì tính tiền, tùy ý lên tiếng.

Tiết Thụy: “Hai cô gái cho người khác vào chung phòng, không ngờ sắp đến 10 giờ, bị kẻ chiếm phòng đuổi ra ngoài.”

Lâm Nhạc Du: “Hả? Thật ư……”

Tiết Thụy: “Ừm…… Sau đó ở bên ngoài kêu gào, còn không ngừng đập cửa, phát hiện kẻ chiếm phòng không có ý định trả, mới tới phòng khác gõ cửa, có hai người hảo tâm mở cửa tiếp nhận.”

Lâm Nhạc Du: “Đúng là người tốt……”

Tiết Thụy: “Một buổi tối không có động tĩnh, kết quả sáng sớm tất cả bốn người đều đã chết, cửa phòng nửa mở ra, giống như có thứ gì lúc ra ngoài quên đóng cửa.”

“Tử trạng bốn người thê thảm, tứ chi nội tạng rơi rụng khắp nơi……”

Lâm Nhạc Du tính tiền, nội tâm không hề gợn sóng, Tiết Thụy nói đến đây, vừa vặn tính xong: “500.”

Tiết Thụy dừng một chút, lấy tiền đặt lên bàn: “Túi đồ ăn đặt nhờ, trước khi đóng cửa sẽ đến lấy.”

Lâm Nhạc Du: “Không thành vấn đề, nếu trước khi đóng cửa không tới, vậy trở thành phế thải.”

Tiết Thụy gật đầu, cầm vài món muốn đi, bỗng nhiên dừng lại nói: “Hôm nay cũng sập một phòng……”

Tiết Thụy nói câu này thật nhẹ, lầm bầm lầu bầu, lại giống như nói cho Lâm Nhạc Du nghe.