Đại Tiểu Thư Đến Từ Địa Phủ, Hàng Đêm Có Quỷ Tới Gõ Cửa

Chương 24 - 2: Giàu Công Đức

Ngày thứ hai, khắp nơi bên ngoài đều truyền tai nhau tin tức: kẻ ám sát tam hoàng tử đã bị bắt, nhưng giữa đêm đã chết ở thiên lao, Triều Linh đế tức giận, hạ lệnh cho phủ kinh triệu tra rõ việc này.

Còn thương thế của tam hoàng tử thế nào, bên ngoài không ai đoán chắc.

Liễu thị đến Lũng Yên uyển thăm Mạnh Như Yên, thấy trạng thái của nàng khá tốt, mới yên tâm.

“Yên nhi, tối qua nương nghĩ tới nghĩ lui, luôn cảm thấy lo lắng cho chân của tam hoàng tử, không biết có cản trở việc sinh con nối dõi hay không…”

Mạnh Như Tuyết làm sao không hiểu suy nghĩ của Liễu thị: “Mẫu thân, hiện giờ con và tam hoàng tử chỉ mới là tri kỷ tốt với nhau mà thôi, vẫn chưa đến mức kia.”

“Đợi con thể hiện xuất sắc ở tiệc thưởng thu, lỡ như tam hoàng tử thật sự có chuyện, con cũng còn các lựa chọn khác, người cứ yên tâm đi.”

Mạnh Như Yên rất tự tin, dung mạo của nàng ở kinh thành này thuộc hàng thượng thừa, tài học cao hơn người khác không ít. Dù không gả được vào hoàng thất, vẫn dư sức trở thành đương gia chủ mẫu của các thế gia nhà cao cửa rộng khác.

Thấy Mạnh Như Yên biết tính toán như vậy, Liễu thị âm thầm yên tâm.

Không thể trách bà yêu thương Yên nhi hơn, thật sự là Yên nhi rất biết cách khiến bà hài lòng, lúc nào cũng suy nghĩ rất chu toàn.

Tiểu thư thế gia hội họp, ai cũng sẽ cực lực đầu tư cho thứ khoác lên người mình. Liễu thị cố ý tìm tú nương cho Mạnh Như Yên, nguyên liệu may là gấm Tứ Xuyên loại tốt. Bộ váy mới được may theo kiểu dáng đang lưu hành nhất hiện nay, làm tôn lên dáng người uyển chuyển, duyên dáng. Nhưng gấm Tứ Xuyên loại có tốt mấy, chỉ cần đặt ở trước gấm đặc ban Tứ Xuyên, đều trở nên ảm đạm không ánh sáng.

Từ đây đến tiệc thưởng thu, chỉ còn hai ngày.

Trong mắt Mạnh Như Yên lóe lên một tia mưu kế.

Mạnh Như Yên thay vào bộ xiêm y chuẩn bị để mặc tham gia tiệc thưởng thu, rồi sau đó để Đông Mai đến hộp trang sức của mình chọn ra hai cây trâm có kiểu dáng tươi đẹp cùng một đôi bông tai, đi đến Bạch Tuyết uyển.



Mạnh Như Tuyết vui vẻ nhận lấy quà Mạnh Như Yên đưa tới, sau đó mới nhận ra hôm nay tỷ tỷ nhà mình mặc đồ vô cùng lóa mắt, nàng vô cùng hâm mộ.

“Tuyết nhi, đây là bộ xiêm y mới mà mẫu thân đã chuẩn bị cho tỷ, để tỷ mặc tham gia tiệc thưởng thu. Từ trước đến nay muội luôn là người có mắt thẩm mỹ nhất, muội nhìn xem, trông có ổn không?”

“Hơn cả ổn luôn, đây là gấm Tứ Xuyên được làm ra bởi thương đội phía tây của nhà chúng ta đó ư?” Mạnh Như Tuyết vô cùng yêu thích các kiểu chất liệu.

Ánh mắt của Mạnh Như Yên trở nên buồn bã: “Haiz, chất liệu có tốt cỡ nào cũng chỉ là hàng thường so với gấm đặc cấp Tứ Xuyên mà thôi.”

“Đại tỷ tỷ nhất định sẽ là tiêu điểm trong buổi tiệc thưởng thu sắp tới.”

Mạnh Như Yên lại tự than một tiếng: “Thôi, dù sao tỷ cũng chỉ là đi theo đại tỷ tỷ đến mà thôi, tỷ ấy được nổi bật, thì cũng là chuyện tốt cho phủ tướng quân của chúng ta.”

“Nó được nổi bật thì tốt gì chứ!” Mạnh Như Tuyết tưởng tượng đến viễn cảnh gấm đặc cấp Tứ Xuyên được khoác lên người Mạnh Vãn Thu, liền vô cùng cáu: “Tỷ tỷ, tỷ xinh đẹp hơn Mạnh Vãn Thu, học thức cũng hơn nó, dựa vào cái gì phải để nó chèn ép trên đầu!”

Mạnh Như Tuyết đảo mắt một vòng, sau đó nói với Mạnh Như Yên: “Tỷ tỷ, muội có cách khiến nó không mặc được bộ xiêm y kia.”

“Cách gì?”

Mạnh Như Tuyết cười thần bí: “Chờ đến lúc đó, tỷ sẽ biết.”

Mạnh Như Yên nán lại trong Bạch Tuyết uyển một chốc liền rời đi. Lát sau, Bích Đào đến Bạch Tuyết uyển một chuyến, không bao lâu cũng trở ra.

Vẻ mặt của Bích Đào vô cùng hoảng sợ. Đông Mai đứng chờ sẵn ở gần hoa viên, dẫn người đến Lũng Yên uyển.

Chuyện mà tam tiểu thư kêu nàng làm, nàng thật sự lo âu. Nhưng tam tiểu thư đã nói, nếu nàng không nghe lời, sẽ cho người đánh chết nàng.

Nàng thật sự sợ hãi.

“Làm sao vậy? Bích Đào?” Mạnh Như Tuyết thản nhiên hỏi: “Tam tiểu thư tìm ngươi có chuyện gì?”

Tam tiểu thư đã nói nàng không được cho bất luận kẻ nào biết được, nhưng từ trước đến nay quan hệ giữa tam tiểu thư và nhị tiểu thư không tệ, nàng lại đang muốn chuyển sang làm việc cho bên nhị tiểu thư.

Suy nghĩ một hồi, nàng không màng lời dặn dò của tam tiểu thư, nói ra mưu kế của tam tiểu thư cho Mạnh Như Yên nghe.

“Nhị tiểu thư, nô tỳ thật sự không biết nên làm như thế nào. Kia chính là xiêm y do lục hoàng tử đưa tới. Nếu nô tỳ dám phá hư, các nàng bên kia chắc chắn sẽ không tha cho nô tỳ.” Bích Đào nói xong lập tức bật khóc.

“Xin nhị tiểu thư hãy chỉ đường dẫn lối cho Bích Đào.” Bích Đào dập đầu bùng bụp.

Mạnh Như Yên tự mình nâng nàng ấy dậy: “Ai, muội muội nàng cũng là hồ đồ, ta hiểu ngươi cảm thấy khó xử.”

Sau đó Mạnh Như Yên tựa hồ như nghĩ đến cái gì, nói: “Thôi, nếu ngươi không làm theo lời của muội muội, dựa theo tính cách của muội ấy, nhất định sẽ quậy không ngưng, ta cũng không khuyên được.”

“Ngươi cứ nghe theo lời của tam tiểu thư đi. Đợi qua tiệc thưởng thu, ta sẽ đưa ngươi đến bên cạnh của ta. Dù sao Thu Hoàng cũng sắp đến tuổi gả đi rồi, ngươi đến thay vị trí của nàng ấy đi.”

“Đến lúc đó, ngươi chính là người của Lũng Yên uyển ta, ta đoán tỷ ấy cũng không dám đến bắt ngươi như thế nào được.”

Nụ cười của Mạnh Như Yên vô cùng dịu dàng, khiến người khác bất giác muốn tiến đến gần.

Bích Đào không ngờ nhị tiểu thư sẽ chủ động nói đến chuyện để mình đến bên cạnh nàng ấy, trái tim đập nhanh thình thịch.

“Nhị tiểu thư, người thật sự muốn ta đến bên cạnh của người sao?”

“Tất nhiên, chờ Thu Hoàng kết hôn, bên cạnh của ta thiếu một nha hoàn. Ngươi đã chiếu cố mẫu thân vô cùng thỏa đáng, trong phủ này ngoại trừ ngươi ra, ta không chọn được ai thích hợp hơn nữa.”

Nhận được lời xác nhận của Mạnh Như Yên, Bích Đào vô cùng cảm kích.

Trong cái phủ này, quả nhiên người hiền lành lương thiện nhất vẫn là nhị tiểu thư.

Để được đi theo bên cạnh nhị tiểu thư, nàng chấp nhận trả bất cứ giá nào!

...

Chớp mắt, ngày tổ chức tiệc thưởng thu đã đến.

Mạnh Vãn Thu ghi nhớ chuyện của tiểu thư phủ Dương Bình hầu, cố ý xác nhận với Âu Dương Ngọc Tình thêm lần cuối, Triệu Linh Nhi đã nhận được thiệp mời chưa.

[Ta làm việc, ngươi cứ yên lòng đi.] Âu Dương Ngọc Tình nói chuyện vô cùng đảm bảo.