Bi Kịch Của Đóa Trà Mi

Chương 9: Tự nguyện sa vào bẫy

Tuấn là một đối tác quan trọng của công ty, giám đốc tập đoàn địa ốc K&Cy chuyên về các dự án bất động sản cao cấp. Ngay lần đầu anh đến công ty để bàn về dự án xây dựng chung cư tại khu đô thị mới đang được chính phủ triển khai đấu thầu vào ba tháng tới. Trong lúc thảo luận với Thành cùng ban lãnh đạo, khi đi ngang qua phòng kế toán Tuấn tình cờ nhìn thấy Ngọc Lam đang làm việc cùng đồng nghiệp.

Trong ánh sáng mờ ảo của văn phòng, những tia nắng cuối ngày len qua cửa sổ, làm nổi bật từng đường nét xinh đẹp trên khuôn mặt Ngọc Lam. Tuấn không thể rời mắt khỏi cô. Trái tim anh đập loạn nhịp, và một ý nghĩ bất chợt lóe lên trong đầu anh: "Cô ấy là người mà mình phải chinh phục." Từ đó, Tuấn bắt đầu tìm cách tiếp cận Ngọc Lam. Anh gửi hoa đến công ty, mời cô đi ăn tối, và tỏ ra rất quan tâm đến cô. Ngọc Lam, dù không có tình cảm với Tuấn, vẫn lịch sự đáp lại vì không muốn làm mất lòng đối tác quan trọng của công ty.

Đóa hoa rực rỡ của Tuấn quá phô trương, người đàn ông ngồi trong phòng riêng, từ cửa kính một chiều, anh nhìn thấy tất thảy. Sự náo nhiệt của đám nhân viên, sự ngượng ngùng của cô gái trẻ. Ánh mắt người đàn ông trầm xuống, sự lạnh lẽo vô hình quấn lấy lý trí của một người đàn ông trưởng thành. Lẽ ra anh phải nhận thấy ánh mắt bất thường của tên giám đốc trẻ kia dành cho cô. Anh biết rằng nếu Ngọc Lam có thể lôi kéo Tuấn ký hợp đồng, công ty sẽ thu được lợi nhuận lớn nhưng Ngọc Lam là người của anh.

Buổi tối hôm ấy, tại căn biệt thự ven biển của Thành, ánh trăng sáng soi rọi qua cửa sổ, tiếng sóng vỗ nhẹ ngoài khung cửa kính. Ngọc Lam mặc chiếc váy đỏ quyến rũ, ngồi bên giường Thành, nhìn người đàn ông đang mân mê ly rượu trong tay. Ánh mắt anh lấp lánh vừa dịu dàng vừa sâu thẳm.

Thành hớp một ngụm rượu, ôm eo cô, mớm dòng rượu đỏ nồng nàn vào môi cô, giọng anh trầm ấm:

"Lam, em biết không? Trong mắt anh, em là người phụ nữ xinh đẹp nhất công ty."

Ngọc Lam nuốt xuống ngụm rượu, đỏ mặt ngại ngùng.

Giọng anh vẫn nhẹ nhàng nhưng đầy trêu chọc: "Anh biết em là đóa hoa của công ty luôn được nhiều người theo đuổi. Cả giám đốc Tuấn mới đến công ty bàn hợp đồng, chỉ gặp em một lần đã công khai theo đuổi em."

Ngọc Lam ngỡ ngàng, cô hốt hoảng nhìn Thành, ánh mắt đầy lo lắng: "Anh Thành, em không có thích anh ta. Nhưng em biết anh ta là giám đốc phụ trách dự án mới lần này, nếu em có thể giúp được gì cho anh... em..."

Thành nhẹ nhàng ôm cô vào lòng, giọng an ủi: "Đừng lo, anh không trách em. Còn biết ơn em đã nghĩ đến anh và công ty của anh. Em biết không, Tuấn là đối tác rất quan trọng của công ty. Nhưng Tuấn - anh ta là kẻ trăng hoa, anh không muốn em bị tổn thương."

Ngọc Lam nhìn Thành, ánh mắt cô đầy lo lắng. Cô không biết phải tin vào điều gì nữa. Một phần trong cô muốn tin rằng Thành thực sự quan tâm đến cô, rằng anh không muốn cô phải hy sinh bản thân vì công việc. Nhưng một phần khác lại nhắc nhở cô rằng Thành là người đàn ông của quyền lực và toan tính, không dễ dàng để lộ cảm xúc thật.

Ngọc Lam mỉm cười nhìn người đàn ông đang ôm mình, giọng nhỏ nhẹ nhưng lại đầy oan ức:

"Anh nói thật lòng chứ? Anh không muốn em làm thế… vì anh lo cho em, hay vì anh sợ em sẽ làm hỏng dự án của anh?"

Thành cúi xuống nhìn cô gái, ánh mắt cô lấp lánh trong vắt như ánh trăng non, anh khẽ hôn lên mi mắt cô, rồi vuốt ve đuôi mắt cô gái trẻ như đang vuốt lông chú mèo nhỏ. Giọng anh trầm lắng, chậm rãi:

"Lam, có lẽ em nghĩ anh là người như thế nào. Anh biết em thông minh, em có thể làm được nhiều thứ. Nhưng anh không muốn em phải đánh đổi bản thân vì bất cứ điều gì. Dự án này quan trọng, nhưng không quan trọng bằng em."

Ngọc Lam cảm thấy trái tim mình như bị bóp nghẹt. Cô xúc động, dù tình yêu này sai trái nhưng người đàn ông luôn ở bên cô, bảo vệ và tôn trọng cô.

"Anh thật sự yêu em."

Lời nói của Thành ngọt ngào, cô như ong thợ tự nguyện sa vào hủ mật, nguyện sa vào lời thì thầm âu yếm của anh.

Ngọc Lam gật đầu, dù trong lòng không còn băn khoăn lại càng muốn giúp Thành, cô càng muốn là người phụ nữ có giá trị với Thành. Cô bắt đầu dành nhiều thời gian hơn cho Tuấn, trò chuyện và cười đùa như một người bạn thân thiết. Tuấn, vốn đã bị thu hút bởi Ngọc Lam, càng muốn có được cô. Anh thường xuyên mời cô đi ăn tối, đi xem phim, và thậm chí là đi mua sắm. Ngọc Lam, dù chưa đồng ý lời tỏ tình của Tuấn, nhưng vẫn đồng ý đi cùng anh ta. Cô hy vọng rằng mình có thể giữ được mối quan hệ tốt đẹp mập mờ này mà không cần đi quá xa. Đồng thời cô cũng muốn xác thực cảm xúc của người đàn ông kia. Cô chỉ là người yêu trong bóng tối của anh, nhưng anh sẽ ghen tuông khi thấy cô đi với người khác chứ. Sẽ công khai ra mặt bảo vệ cô như những lời thì thầm ngọt ngào lúc trên giường chứ.

Cuối cùng, công ty Tuấn cũng ký hợp đồng với công ty cô. Dự án xây dựng chung cư bắt đầu được triển khai, sẽ nhanh chóng mang lại lợi nhuận lớn cho công ty.

Sau khi ký hợp đồng thành công với công ty, Tuấn càng theo đuổi Ngọc Lam một cách nhiệt tình.

Buổi chiều sau khi cô tan ca, Tuấn mời Ngọc Lam đi mua sắm tại một trung tâm thương mại sang trọng. Cô đồng ý, nghĩ rằng đây là cơ hội thích hợp, hợp đồng đã ký rồi, cô sẽ tìm cớ khéo léo từ chối anh. Khi Ngọc Lam và Tuấn đang dạo quanh các cửa hàng, bất ngờ một người phụ nữ xinh đẹp xuất hiện, ánh mắt đầy giận dữ. Cô ta có lẽ là một trong những người bạn gái của Tuấn, các mối quan hệ tình cảm vốn được anh ta sắp xếp rất kỹ càng, không ngờ lại bị phát hiện. Người phụ nữ tiến thẳng đến Ngọc Lam, giọng đầy cay đắng: "Cô là ai? Sao lại đi chung với bạn trai tôi?"

Ngọc Lam hoảng hốt, cố gắng giải thích: "Chị hiểu lầm rồi, tôi và anh Tuấn chỉ là đối tác làm ăn thôi."

Nhưng người phụ nữ kia không chịu nghe, cô ta hét lên: "Đừng có giả vờ! Tôi biết hết rồi!" Rồi cô ta lao vào tấn công Ngọc Lam. Cuộc ẩu đả xảy ra ngay giữa trung tâm thương mại, khiến mọi người xung quanh đổ dồn ánh nhìn.

Tuấn cố gắng can ngăn, nhưng mọi chuyện đã quá muộn. Ngọc Lam bị người phụ nữ đánh tơi tả, mặt mày bầm dập. Cô cảm thấy xấu hổ và đau đớn, không chỉ vì những vết thương trên cơ thể mà còn vì sự thật phũ phàng về Tuấn. Lời cảnh cáo của Thành khi nói Tuấn là một kẻ trăng hoa.

Chiếc váy trắng dính vết cà phê loang lổ khi người phụ nữ quơ tay cầm lấy cốc cà phê của tiếp thị thương mại đứng gần đó tạt vào cô, nó như vết sẹo in hằn lên da thịt Ngọc Lam. Cô lê từng bước về nhà trong tiếng cười chế nhạo vẫn đang văng vẳng của mọi người từ trung tâm thương mại.

Một tiếng chuông reo, cô mở điện thoại, hình ảnh náo loạn ở trung tâm lúc nãy đập vào mắt cô. Đó là đoạn video vị giám đốc trẻ bị đánh ghen không rõ người qua đường nào đã quay lan truyền khắp mạng xã hội. Ngọc Lam nhìn video của người đàn ông gửi đến mà run rẩy. Cô sợ hãi ngày mai khi đi làm đồng nghiệp sẽ bàn tán xôn xao, cô sẽ trở thành tâm điểm của những câu chuyện phiếm. Bọn họ nhỏ tiếng thì thầm, những tiếng cười khúc khích vang lên lạnh lùng như ma quỷ vây lấy cô. Ánh mắt dò xét của mọi người như dao cứa vào lưng cô.

"Xem kìa, tưởng là bạn gái đại gia ai ngờ chỉ là "bé ba" của người ta. Nghe nói cô ta còn định leo lên giường của giám đốc mình nữa…"

Ngọc Lam cảm thấy mình như bị cả thế giới quay lưng. Cô không biết phải đối mặt với đồng nghiệp như thế nào, và càng không biết phải giải thích ra sao với Thành - người đàn ông mà cô yêu say đắm. Người đã gửi đoạn video này cho cô