Giọng nói bên tai nghe thấy câu hỏi của anh thì im phăng phắc. Hình như nó cũng không muốn trả lời anh, nhưng vì quá ưu tú nên cuối cùng vẫn không nhịn được mà trả lời:
[Cái cảm ứng này, khụ, người hướng dẫn đương nhiên là ưu tú nhất rồi! Chỉ cần có tôi ở đây, tôi có thể cho cậu hướng dẫn toàn diện nhất khi cậu tiến vào mỗi Thế giới nuốt chửng! Sau khi cấp bậc của cậu tăng lên, cậu cũng có thể mở khóa nhiều tài liệu chi tiết hơn. Thậm chí sẽ giành được sự giúp đỡ từ một người hướng dẫn!]
Cho nên trước đó cậu bảo tôi im miệng đúng là không biết điều gì hết!
Người hướng dẫn đang chờ đợi sự phấn khích và cảm kích của tên nhân loại này, nhưng ai dè lại nghe thấy một câu hỏi bất ngờ:
“Ô, thế thì, sự giúp đỡ của mày là miễn phí à?”
Người dẫn đường: [!]
“Tao sẽ thay bằng một câu hỏi khác vậy,” Trần Thị Kim nhìn chung quanh, dường như đang tìm kiếm thứ gì: “Kể từ khi vào Vùng đất lưu vong này mày bắt đầu quấn lấy tao, mày có thể lấy được bao nhiêu năng lượng từ tao thế?”
[%¥#@&*!]
Trần Thị Kim không nhận được câu trả lời, chỉ nghe thấy một âm thanh quái dị như bị mắc kẹt. Hiển nhiên là “người dẫn đường” đáng muốn câm miệng giả chết, Thế nhưng thanh niên mặc đồ đen lại bật cười, không người nào có thể im lặng với anh được cả. Kể cả quái vật.
“Người dẫn đường, trả lời tao đi chứ.”
Khi sáu chữ này được nói ra, Trần Thị Kim đột nhiên cảm giác cổ họng mình đau nhói. Đồng thời, anh cảm giác được sức mạnh trong cơ thể mình đang bị tiêu hao với một tốc độ đáng sợ sau khi thốt ra sáu chữ này.
Sau đó anh hiểu ra, anh đã hỏi một vấn đề rất nguy hiểm.
Một vấn đề mà có lẽ chưa có ai từng hỏi.
Một vấn đề sẽ không có nhân loại biết được đáp án.
[Bíp —— Bíp bíp bíp —— Xẹt xẹt xẹt xẹt bíp —]
[Nhân loại ngu xuẩn kia! Bây giờ trả lời vấn đề của cậu nè.
Mỗi lần cậu sử dụng năng lượng, lấy được năng lượng, thì người hướng dẫn sẽ rút ra một nửa làm giá phải trả!]
[Mà hiện giờ, đã đến lúc cậu phải trả mức giá tương ứng.]
[Kiểm tra đo lường trị giá năng lượng hiện tại của Trần Thị Kim: N