“Khoan, đợi một chút, có thể cho chúng tôi đi vào cùng hay không?”
Lăng Tử Thác xoay người, ba người con trai nhìn hơn hai mươi tuổi sợ hãi nói, sắc mặt bọn họ tái nhợt, trên người lại bẩn thỉu không chịu nổi, xem ra là đói bụng đã lâu.
Ánh mắt của ba chàng trai kia chuyển tới trên người Lăng Tử Đồng, mắt đột nhiên mở to, kinh ngạc hỏi: “Cậu, cậu không phải là Lăng Tử Đồng sao?”
Lăng Tử Đồng nhíu mày: "Các người biết tôi?"
Thật sự đừng có trách cô đối với ba người không có chút ấn tượng nào, dù sao kiếp trước cùng kiếp này cộng lại đã hơn hai năm cô không có đến trường, làm sao có thể nhớ rõ những người này đây?
Ba người kia có chút lúng túng, chàng trai vừa mới mở miệng nói: “Chúng tôi cũng học đại học A, chúng tôi cũng giống cậu, học môn quan hệ xã hội.”
Nói đến đây, mặt chàng trai có chút đỏ: “Nhưng có thể cậu cũng không biết chúng tôi.”
Lăng Tử Đồng ở đại học A cũng là người phong lưu, nhất là vẻ mặt và dáng người của cô, thứ hai là bối cảnh thần bí của cô, mặc dù Lăng Tử Đồng đã tận lực phủ nhận chính mình cùng tổng tài Lăng thị Lăng Tử Thác không có bất kỳ mối quan hệ nào, nhưng bây giờ những học sinh này ai mà không có đầu óc? Nhìn ngày thường Lăng Tử Đồng tiêu xài hào phóng, liên hệ lại một chút, mọi người đều biết rõ, cho nên, toàn bộ học sinh ở đại học A hơn phân nửa đều biết Lăng Tử Đồng.
Một chàng trai khác chớp mắt một cái, lại nhắc nhở: “Tôi nhớ có một lần, cậu cùng bạn trai cậu ngồi ở phía sau chúng tôi.”
Nhắc tới Dương Lộ, sắc mặt Lăng Tử Đồng lạnh xuống, cô trộm nhìn lén mặt Lăng Tử Thác, nhìn thấy sắc mặt Lăng Tử Thác giống như bình thường, nhưng công tác chuẩn bị trong mắt như gió lốc đen kéo tới, làm cho người khác sợ hãi, Lăng Tử Đồng ôm chặt cánh tay Lăng Tử Thác, làm sáng tỏ nói: “Hắn chỉ là bạn trai trên danh nghĩa, hơn nữa đã sớm chia tay.”
Đúng vậy, hai năm trước thì đã chia tay.
Tâm tình u ám cuối cùng cũng tiêu tán một chút, Lăng Tử Thác lạnh lùng liếc nhìn ba người kia một cái, dắt Lăng Tử Đồng vào cửa.
Mấy người chú Cung cũng đi theo vào.
Ba người kia hai mặt nhìn nhau, có chút mất tự nhiên.
Nếu là trước khi mạt thế đến, bọn họ nhất định quay đầu đi. nhưng bây giờ bất cứ lúc nào cũng có thây ma ẩn hiện, mặt mũi quan trọng hay mạng quan trọng, trong lòng người người liền rõ ràng.
Ba người nhìn nhau, cuối cùng vẫn kiên trì vào cửa.
Nếu để cho Lăng Tử Thác khó xử mấy đứa trẻ, anh cũng không làm được, cho nên, bên này Lăng Tử Thác chỉ làm như không nhìn thấy ba người, từng người thu dọn đồ đạc.
Quán lẩu, tất nhiên nhiều nhất chính là rau dưa, thịt, cùng với các loại hải sản.
Lăng Tử Đồng kéo Lăng Tử Thác trực tiếp bỏ lại mọi người ở đằng sau đi vào kho hàng, Lăng Tử Thác quan sát trước sau một chút, không có thây ma, lúc này mới nói: “Đồng Đồng thích cái gì liền thu cái đó.”
"Ân."
Bên trong kho còn có rất nhiều thịt, mặc dù đã cúp điện, nhìn ở dưới đất đầy nước, băng giống như mới tan không bao lâu, thịt không có hư, cô lần lượt chạm vào thịt dê, thịt bò, thịt heo bị thu vào hơn phân nửa, còn có một chút cá biển đông lạnh dễ hư cùng với một chút thịt được Lăng Tử Thác dùng túi ni-lông giả bộ đựng lên, chuẩn bị đem về buổi tối ăn.
Mới vừa thu thập xong, bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng thét chói tai.
"Cứu mạng!"