"Tôi có kỹ năng trong lĩnh vực này." Bạch Dịch giải thích ngắn gọn rồi nói thêm, "Có lẽ bà Meijie đã ra lệnh nhốt chồng mình dưới tầng hầm và không ai được phép mang đồ ăn cho ông ấy. Charles chắc đã đói đến phát điên rồi, cào vào tường nhưng bà Meijie không hề đồng cảm với ông ấy, cuối cùng ông ấy vẫn bị chết đói”.
"Nếu là thật, này cũng quá tàn nhẫn. Sao bà ấy lại có thể bỏ đói chồng mình đến chết? Đây là loại hận thù gì vậy?"
Trình Tri Sơ vẻ mặt không thể tin nổi, cậu khó có thể tưởng tượng được lại có người vợ làm ra chuyện tàn nhẫn như vậy với chồng mình.
“Bà ta bỏ đói chồng đến chết, giấu xác sau bức tranh sơn dầu sau khi chồng qua đời, vẫn như cũ sống ngày đêm với bà trong phòng ngủ chính này. Làm được chuyện như vậy, có lẽ bà Meijie thần kinh cũng không bình thường."
Bạch Dịch cười nhạt, bàn tay đang kiểm tra thi thể bỗng nhiên dừng lại, sau đó anh từ dưới quần áo của thi thể rút ra một cuốn sổ, nói: “Ở đây có thứ gì đó.”
Cuốn sổ được giấu cùng với thi thể, Trình Tri Sơ cầm lấy nó cảm thấy hơi không khỏe, nhưng Bạch Dịch kiểm tra thi thể cũng không có nói gì, cho nên cậu cũng không có tư cách kén chọn.
Cậu cầm tờ giấy trong tay, nhìn lướt qua trang bìa, sau đó trên mặt lộ ra biểu cảm khó tả: “Bà Meijie quả nhiên không bình thường… Đây là nhật ký của bà ấy. Bà ấy thế mà lại đem nhật ký của mình để chung với thi thể của chồng bà ấy."
Nghe nói có một cuốn nhật ký, Lộ Văn Tĩnh và Nhậm Tuyết mỗi người cầm manh mối rồi đi về phía Trình Tri Sơ, Lộ Văn Tĩnh tìm thấy một mảnh giấy giống như một bản báo cáo, trong khi Nhậm Tuyết mang theo một hộp trang sức, bởi vì cuốn nhật ký dày hơn, một vài người đã kiểm tra hai mục này trước.
Mảnh giấy mà Lộ Văn Tĩnh tìm thấy là báo cáo khám nghiệm tử thi, Trình Tri Sơ sau khi đọc nó xác nhận rằng nó thuộc về người chủ thứ hai, báo cáo đề cập rằng cơ thể của anh ta đã bị mất một nửa bàn chân và một nửa đầu, điều này cũng chứng tỏ rằng họ vừa mới gặp phải hồn ma là chủ nhân thứ hai.
Sau đó bọn họ mở hộp trang sức ra, ánh mắt không khỏi bị thu hút - đó là một chiếc vòng cổ ngọc lục bảo cực kỳ tinh xảo, những viên đá quý lộng lẫy nhu hòa lấp lánh, trong bóng tối tản ra vầng sáng động lòng người, xinh đẹp mà thuần khiết, một vẻ đẹp tuyệt mỹ, vừa thấy liền biết nó chắc chắn rất có giá trị.
Trình Tri Sơ đọc thông tin trên chiếc vòng cổ.
[Tên vật phẩm: Vòng cổ.]
[Loại vật phẩm: đạo cụ phó bản.]
[có thể hay không mang ra ngoài phó bản: Không.]
[Mô tả: Một chiếc vòng cổ quý giá, lợi ích của nó hiện tại vẫn chưa rõ ràng.]
"Đáng tiếc không thể mang ra ngoài..." Nhậm Tuyết có chút thất vọng nói, đem sợi dây chuyền để trở lại hộp trang sức.
Vương Kiến Minh nhân cơ hội này thổ lộ nói: "Chiếc vòng cổ này thật sự rất hợp với em. Sau này anh nhất định sẽ chăm chỉ kiếm tiền mua cho em một chiếc tương tự!"
Nhậm Tuyết không nói gì, nhưng hiển nhiên là nàng có chút cao hứng, Lộ Văn Tĩnh tựa hồ rất có hứng thú với chiếc vòng cổ, nhưng bọn họ lại không dám tùy tiện đeo, dù sao có vết xe đổ của Trình Tri Sơ, nếu cầm vào không chừng lại thu hút thứ gì tới.
Vương Kiến Minh xung phong cất hộp trang sức vào trong ba lô, để sau này có chuyện gì xảy ra Nhậm Tuyết sẽ không phải khổ sở, anh cũng thu thập báo cáo, bóng ma liên quan đến báo cáo đã bị loại bỏ, chắc chắn sẽ không có chuyện gì xảy ra.
"Tiếp theo là cuốn nhật ký này..."
Trình Tri Sơ đưa mắt nhìn cuốn nhật ký, hít một hơi thật sâu rồi mở ra. Nhưng sau khi mở ra, họ phát hiện hầu hết các trang đều dính máu hoặc bị dính vào nhau, nội dung phía sau cũng bị xé ra, lật qua chỉ thấy được vài trang.
"..."
Trình Tri Sơ đọc trang đầu tiên, không khỏi im lặng vài giây, vẻ mặt phức tạp nói: “Tôi nghĩ đại khái tôi có thể hiểu được phu nhân Meijie tại sao lại làm như vậy.”
"Charles thực sự đã bị bà Meijie gϊếŧ, không chỉ ông ta mà bà Meijie còn gϊếŧ một người giúp việc. Người giúp việc này tên là Mary. Cô ta và Charles là bạn thuở nhỏ. Sau đó Charles đã giới thiệu cô đến dinh thự để làm việc với tư cách là một người giúp việc.”
"Charles căn bản không yêu Meijie. Ông ấy chỉ tham lam địa vị của gia đình Sorcha. Người mà ông ấy thực sự yêu chính là Mary, người thương thời thơ ấu của ông ấy. Không lâu sau khi Mary đến dinh thự, hai người họ đã cùng nhau phản bội Meijie."
-----------
Nhật Ký của Bạch Dịch:
Trước đây tôi cũng từng nghĩ đến vấn đề phản bội, tôi tưởng tượng sau khi tôi và Tri Sơ ở bên nhau, nếu một ngày em ấy yêu người khác, tôi sẽ làm thế nào?
Nhưng tôi không có được đáp án. Chỉ giả định này thôi cũng đủ khiến tôi phát điên, tiếp tục nghĩ về nó sẽ chỉ khiến tâm hồn tôi càng suy sụp hơn.
Tôi băn khoăn chuyện này rất lâu, cố gắng đưa ra kết luận nhưng lại không thể, điều đó khiến tôi càng thêm nôn nóng, giống như không có được đáp án, ý tưởng khủng khϊếp này chắc chắn sẽ đến.
Sự lo lắng này tiếp tục cho đến khi tôi chợt nhận ra một vấn đề mới.
Tri Sơ không có ở bên tôi, em ấy thậm chí còn không biết tôi là ai.
Tôi trở nên hậm hực.
Tác giả có lời muốn nói: Tâm lý của Bạch Dịch giống như cặp vợ chồng trong ảo tưởng trăm năm sau này sẽ như thế nào, kết quả xảy ra bất đồng và vợ chồng bắt đầu đánh nhau.