Một đám thành viên của câu lạc bộ CSS cũng vui vẻ bảo nhau.Đối với bọn họ mà nói, chuyện này thật sự chẳng phải chuyện gì to tát.
Cùng lầm thì bảo những người tới sau cùng rời đi, với mặt mũi của bọn họ, có một vài yêu cầu vẫn có thể nói ra khỏi miệng.
Chẳng qua, đối mặt với vấn đề này, Lâm Phàm hơi cẩn thận. Trong mắt anh, những thành viên của câu lạc bộ siêu xe này cũng được.
Tình cảnh của bữa tiệc thế này cũng là do chiếc siêu xe cấp thần của anh gây nên, do đó chủ nhân là Đồng thiếu có hơi khó chịu.
Lâm Phàm nhìn biệt thự ở phía xa xa một cái, trong lòng hơi động.
Dù sao anh cũng đã nhận được biệt thự này, chi bằng tiện tay giải quyết vấn đề nhỏ của Đồng thiếu.
Cũng xem như trả ơn cho đám người Đồng thiếu.
Nghĩ tới đây, Lâm Phàm mở miệng hỏi: "Hay là
đổi một nơi khác đi, đến chỗ tôi không? Chỗ tôi cách đây không xa."
Nghe vậy, tất cả mọi người đều trở nên hứng thú.
Đồng thiếu là một người cẩn thận, anh ta trực tiếp hỏi: "Lâm Phàm, chỗ anh có lớn không?"
Lâm Phàm chỉ ngón tay về phía căn biệt thự lớn ở đằng xa: "Mọi người nhìn xem chỗ đó có lớn không? Nếu như căn biệt thự đó lớn, có thể chứa được nhiều người như vậy đúng chứ?"
Lâm Phàm vừa dứt lời, tất cả mọi người vẫn chưa phản ứng kịp.
Bọn họ còn tưởng Lâm Phàm nói là biệt thự của anh không lớn hơn bao nhiêu so với căn biệt thự lớn kia.
Giang Trạch ngẩng đầu quan sát biệt thự ở xa xa một lần nữa, ước lượng một chút rồi đáp.
"Nếu như lớn bằng căn biệt thự đó thì còn có thể."
"Nghe được câu trả lời này, Lâm Phàm gật đầu một cái nói: “Vậy thì được, chúng ta đến đó tổ chức tiệc đi."
Lời nói của anh vừa rơi xuống, tất cả mọi người đều sửng sốt.
Bọn họ trợn tròn mắt, toàn bộ đều cho rằng lỗ tai mình có vấn đề.
"Lâm Phàm, anh vừa mới nói cái gì? Đến căn biệt thự đó sao? Chẳng lẽ chỗ anh nói chính là
căn biệt thự đó?" Giang Trạch hơi không dám tin hỏi.
"Đúng vậy, đó chính là biệt thự của tôi." Lâm Phàm bình tĩnh đáp lời, trên gương mặt không nhìn ra chút biểu cảm nào.
Nhận được câu trả lời của Lâm Phàm, mọi người ở đây đều dồn dập hít vào một hơi khí lạnh.
Đầu tiên bọn họ nhìn biệt thự lớn một chủ, sau đó lại nhìn Lâm Phàm.
Ban đầu bọn họ còn cho rằng Lâm Phàm cũng giống như bọn họ, xuất thân từ con nhà giàu.
Nhưng bây giờ nhìn lại, con nhà giàu vốn không thể mua nổi loại biệt thự lớn như thế này, nói cách khác, rất có khả năng Lâm Phàm là một thế hệ nhà giàu.
Nhưng mà bọn họ vẫn có hơi không tin, nhà giàu thần bí ở thành phố Long Tĩnh lại ở ngay bên cạnh bọn họ.
Hơn nữa trùng hợp là còn gia nhập câu lạc bộ siêu xe SCC của bọn họ.
Cũng quá trùng hợp rồi! Thật sự là còn khó nói hơn so với chuyện cổ tích!
Những con nhà giàu cao cấp cũng lộ ra biểu cảm này.
Chứ đừng nói là người xem trong phòng phát sóng trực tiếp.
Ai trong số họ cũng đều giật mình.
"Liệu có phải lỗ tai của tôi xảy ra vấn đề hay không? Lâm Phàm vừa mới nói, căn biệt thự lớn kia là của anh ta sao?"
"Ông trời của tôi ơi! Chuyện này cũng nằm ngoài dự liệu của tôi rồi! Chẳng lẽ Lâm Phàm thật sự là nhà giàu lánh đời sao?"
"Khó nói lắm, sao tôi cứ có cảm giác Lâm Phàm đang khoác lác nhỉ? Điều này thật sự quá khó tin!"
"Vừa nãy người nào mới nói tiền sửa sang căn biệt thự này phải hai trăm triệu? Lâm Phàm có thể mua được loại biệt thự này, vậy thì chính bản thân anh ta có nhiều tiền thật sao?"
"Đã nói rồi, Lâm Phàm là nhà giàu, các người còn không tin, bây giờ chắc là tin rồi đi!"
“Trước tiên xem biệt thự lớn đó có phải của Lâm Phàm hay không rồi nói, lỡ như anh ta chỉ nói đùa thôi thì sao?"
Ngay khi người xem trong phòng phát sóng trực tiếp nghị luận ầm ĩ.
Giang Trạch cũng đã xác nhận lại một lần nữa: "Lâm Phàm, anh không nói đùa với chúng tôi đó chứ?"
“Tôi thừa nhận, trò đùa này cũng có mấy phần thú vị."
Nghe vậy, Lâm Phàm chỉ dửng dưng cười, anh không nói gì nhiều, nhấc chân đi xuống bên dưới.
Mọi người nhìn thấy Lâm Phàm di chuyển thì cũng đi theo anh.
Bọn họ muốn xem xem rốt cuộc biệt thự lớn có phải là của Lâm Phàm hay không.
Bởi vì địa phương này cũng không lớn lắm, cho nên chuyện Lâm Phàm là chủ nhân của căn biệt thự cũng đã truyền khắp mọi nơi.
Một truyền mười, mười truyền một trăm.
Kể từ lúc đó.
Chỉ trong vòng mười phút, sau lưng Lâm Phàm
lập tức xuất hiện một đống khách tò mò đi theo xem.
Đối với trận thế này, Lâm Phàm cũng không hề mất bình tĩnh.
Anh lái chiếc Mercedes Benz Pagani Zonda dẫn theo một đám đông bao la cuồn cuộn lái về phía biệt thự lớn.
Mọi người càng đến gần biệt thự lớn, càng cảm nhận được khí thế của nó.
Trước cổng biệt thự ba mươi mét có một cảnh núi non nước.
Trên nền núi non nước dài chừng ba mươi mét có núi, có cây và có hoa.
Hàng rào trùng điệp xanh ngắt như nước, nước trong và sạch như được gột rửa.
Rất tương xứng với biệt thự lớn kiểu Trung Hoa vô cùng khoáng đạt.
Trước biệt thự lớn, có một bức điêu khắc từ đá Sapphire.
Đây là tác phẩm chín đài ngọc tỷ lớn được điều khắc bằng đá Sapphire có kích thước khoảng bằng chín băng ghế ngồi.
Trên chín đài ngọc tỷ này có viết mấy chữ thư pháp cổ rất to, như rồng bay phượng múa vậy, trông nét chữ hết sức ngang tàng.
Mặc dù mọi người không hiểu đó là những chữ gì, nhưng nhìn từ nét bút như rồng, bọn họ vẫn cảm giác được một đoạn lịch sử tang thương.
Mà ở trước cổng chính là hai con sư tử đá lắng lặng ngồi chồm hổm.
Cánh cổng bằng đồng đỏ chạm khắc núi non ngăn cách bên trong và bên ngoài.
Trên cánh cổng có một tấm bảng, trên bảng là mấy chữ to "Ly Sơn Long Dinh".
Rõ ràng là cổng này tản ra khí thế khiến mọi người có chút cảm giác khô miệng.