Dù Doãn Miểu có chỉ số thông minh rất cao, nhưng có đôi khi rất khó chống lại ác ý từ bốn phương tám hướng, cho nên cô đành ngụy trang thành một dáng vẻ không dễ trêu chọc, khiến những người đó không dám tìm cô kiếm chuyện nữa.
Lúc trước Doãn Miểu từng ở trọ trong trường, cô đã bị bạn cùng phòng ký túc xá bắt nạt.
Những người đó dùng kéo cắt quần áo của Doãn Miểu, hất nước bẩn lên trên giường cô, giấu bαo ©αo sυ đã qua sử dụng lên quần áo của cô, thậm chí còn nhe răng múa vuốt nhào tới muốn chụp ảnh khỏa thân của cô để đăng lên mạng, muốn cho toàn trường biết về “gương mặt thật” và đuổi cô ra khỏi trường học.
Dù cuối cùng những cô gái đó không thành công, nhưng vẫn đã hủy hoại danh tiếng về Doãn Miểu.
Suy cho cùng, như một câu danh ngôn, ruồi bọ không đinh vô phùng trứng*.
(*ý cơ bản là ruồi bọ không đậu vào tức là quả trứng không bị nứt. Trứng gà bị nứt rất dễ hư thối, thu hút ruồi bọ. Câu này có nghĩa: không có chuyện gì là vô duyên vô cớ, cái gì cũng có nguyên nhân của nó.)
Cho nên, Doãn Miểu đã quen bị hiểu lầm rồi.
Mẹ cô quá yếu đuối, nên cô chỉ có thể tự bảo vệ mình thôi, mà biện pháp để mình được an toàn, chính là phong bế tất cả tình cảm của bản thân lại, ngăn chặn tất cả ác ý bên ngoài, nhưng dù sao cô cũng là một con người, vẫn có du͙© vọиɠ.
Mà Doãn Miểu cũng nhận ra từ lâu rằng cô là người có du͙© vọиɠ rất mạnh.
Nhưng cô vừa nhạy cảm vừa kén chọn, dù tính dục của bản thân rất mãnh liệt cũng không có ý định tìm bạn trai lung tung.
Thậm chí, vì không để mẹ mình phát hiện, Doãn Miểu đã cố gắng kìm nén cất giấu du͙© vọиɠ của bản thân, khiến chính mình trở nên lạnh nhạt, đối với đa số đàn ông bên cạnh, cô cũng tận lực tránh né.
Bởi vậy, cô chỉ có kiến thức phong phú về chuyện làʍ t̠ìиɦ thôi.
Doãn Miểu dùng sức lấy cái bàn tay to trên vυ' mình của Lâm Lạc Cảnh xuống, cô xoay người, đôi mắt xinh đẹp nhìn chằm chằm vào hắn rồi lùi về phía sau một bước, ngồi xuống giướng, đôi môi đỏ mọng hơi nhếch lên.
“Em cởϊ áσ sơ mi của chị ra rồi ăn vυ' chị, chỉ cần em ăn khiến chị lêи đỉиɦ, chị mới có thể dùng huyệt nhỏ cọ cọ lên côn ŧᏂịŧ của em, được không?”
Chàng trai trước mặt này khác hoàn toàn với những người Doãn Miểu từng gặp, cô chỉ cần liếc mắt thoáng qua là nhìn thấu được hắn, huống hồ côn ŧᏂịŧ của hắn rất lớn, cô thèm nó từ lâu rồi, chỉ cần nhìn thôi là huyệt da^ʍ bên dưới từ từ chảy nước ra.
Bờ môi của Lâm Lạc Cảnh cũng rất đẹp, Doãn Miểu rất muốn hắn liếʍ láp đầṳ ѵú của mình.
Chỉ suy nghĩ một chút thôi.
Mà đầṳ ѵú đã ngứa ngáy rồi.