Mua Nhầm Trợ Lý Về Làm Bạn Giường (Nguy Lan Diễn Sinh)

Chương 2

Vũ trường xa hoa bậc nhất kỷ niệm mười năm thành lập hiển nhiên sẽ tổ chức tiết mục đặc biệt rồi. Đặc biệt sa đọa, đặc biệt tɧác ɭoạи. Cũng sẽ đặc biệt phi đạo đức!

Tay quản lý ăn mặc hoa hòe, tóc tai mướt rượt, nhìn tới lui cũng là một tên đồng bóng. Gã chạy tới chỗ Phùng Đậu Tử, thấy y quần áo rối loạn xả tung gần hết, cơ bắp lẫn tính khí to như thú hoang phóng đại bên ngoài...gã nhìn thấy đã muốn nuốt ừng ực nước bọt. Vẻ ham trai lộ ra hết trên mặt. Trong lòng ganh tị muốn đốt cháy luôn năm, sáu cô gái đang lả lướt trên cơ thể y. Thật muốn gặm cắn cái khối trụ to tướng ấy, nghĩ đến việc được nhún nhẩy trên đó thôi đã thấy sướиɠ đến chết đi sống lại.

Nhưng gã biết Phùng Đậu Tử không phải là gay, y không có hứng thú với đàn ông. Lại có bao nhiêu bài xích với đồng tính luyến ái. Nên đành nuốt nước bọt vào trong.

"Phùng tổng ah" giọng gã ngọt xớt. Xoa xoa hai tay vào nhau đầu lưng cúi thấp nhìn như cẩu nô tài.

"Hửm?" Phùng Đậu Tử đang chơi, dư vị trong cổ thoát ra đều là thanh âm trầm đυ.c lười biếng, cau mày nhìn gã.

Gã liếc mắt ý bảo để mấy cô gái kia lui ra xa một chút. Phùng Đậu Tử cười cười, ra hiệu cho gã đến thì thầm vào tai y.

Mùi mồ hôi, tϊиɧ ɖϊ©h͙ lẫn hơi men tản trên người Phùng Đậu Tử đều là hương vị nam tính đến mụ người, gã quản lý phải kiếm chế lắm mới không phải nhào vào ôm hôn ngấu nghiến, cầu xin y thao gã đến chết đi sống lại, từ góc nhìn này vật thể hình trụ to dài bao nhiêu đáng sợ, bao nhiêu hấp dẫn đều bày ra rõ ràng.

Gã thì thầm mấy lời vào tai Phùng Đậu Tử, lời càng nói ra càng khiến khóe môi y nhếch cao lên. Ánh mắt sáng hoắc như sao, chứa đựng đều là du͙© vọиɠ ham muốn.

"Nếu anh Trần đã nhiệt tình mời mọc, họ Phùng tôi đây dám từ chối sao?" nói xong liền cười sảng khoái, dốc ngược cái ống dài uống cạn rượu trong đó. Y cao hứng nắm lấy tay một cô gái kéo về phía mình, mạnh mẽ hôn lên môi cô, những ngón tay đè nén vuốt ve lên cặp ngực to tròn. Đôi môi đỏ bị y hôn gặm cắn thô bạo, hóc môn nam tính lại tỏa ra mạnh mẽ. Cô gái trong tay y bị hôn đến lả người, những người chứng kiến chỉ có thể mở to mắt nuốt nước bọt đầy ganh tị chỉ muốn ngay lập tức thế chỗ cho cô ta. Ném thân thể rũ rượi xuống ghế, y đứng dậy xốc lại quần dài lên eo, chỉnh lại dây nịt, cài lại qua loa mấy cái cúc áo.

"Hôm nay, anh phải đành lỡ hẹn với mấy cưng rồi! Hẹn khi khác sẽ hầu hạ các em thật nhiệt tình!" nói xong để lại mấy ánh mắt ngẩn ngơ quay gót đi theo gã quản lý.

Gã dẫn y đến một tựu điểm khác theo một lối cầu thang lớn dẫn xuống lòng đất. Trước đó gã đã chu đáo đưa cho Phùng Đậu Tử một cái mặt nạ hóa trang dùng để che đi thân phận của y. Dù gì đây cũng là hành động phi pháp, bọn người đến tham gia đều là những kẻ lắm tiền nhiều bạc, danh tiếng lớn lao trong xã hội, đến chốn này mua vui đều phải cẩn trọng, có khi sau mấy lớp mặt nạ kia đều là người quen của nhau mà không hay.

Y được dẫn đến một khán đài. Vị trí ngồi của y dễ dàng nhìn thấy toàn cảnh trên sân khấu diễm lệ, ánh sáng lộng lẫy lóa mắt nhưng lại mang theo không khí mờ ám.

Liếc mắt nhìn xung quanh, phần lớn đều là đàn ông trung niên, trai tráng, cao thấp, ốm gầy, bụng phệ đều có đủ. Lại còn mấy ả nhân tình ỏng ẹo bên cạnh mấy gã đàn ông. Còn có mấy cô gái cũng tham gia trò mua bán này.

Đây không phải là lần đầu tiên y tham gia đấu giá mua người. Nhưng phần nhiều đều là ngồi nhìn người khác ngả giá. Phần đông các món hàng y chiêm ngưỡng đều chưa đủ để Phùng đại gia vung tiền. Đối với việc hoan ái, thân thể nào mà chẳng giống nhau, nếu không tạo cảm xúc khát cầu mãnh liệt thì chẳng thà y ra đường túm đại một mỹ nhân cùng nàng lăn trên giường, việc gì phải bỏ ra một núi tiền để mua về một búp bê tìиɧ ɖu͙© như thế.

Chỉ cần gợi đủ cảm xúc cho y, bao nhiêu tiền y cũng bỏ ra tranh cướp đến máu chảy đầu rơi để giành vật phẩm.

Có vài cuộc mua bán đã diễn ra. Mấy cô gái xinh đẹp, bọn nam kỹ vai u thịt bắp khỏe mạnh đều đã được mua đi.

Dù gì cũng là tình một đêm, mua đi bán lại ta trả tiền ăn người hôm sau thì đường ai nấy đi. Cũng như bao chốn mua vui xá© ŧᏂịŧ khác, cực chẳng đã cảm giác thấy người khác bị trói gô, để bản thân ngồi sau cái mặt nạ lựa chọn trả giá lại có cảm xúc ác liệt, điên cuồng đến lạ lẫm.

Che miệng khẽ ngáp vì hơi nhàm chán, Phùng Đậu Tử nghĩ mình nên gọi điện thoại cho cô gái nào đó trong số các cô gái ban nãy để chơi trò tình ái được rồi.

Muốn rời đi thì y nghe thấy giọng nói oanh oanh từ phía khán đài, giới thiệu đây chính là siêu phẩm của bọn họ. Mỹ nhân vạn người mê, chưa từng khai bao, thân thể xinh đẹp gợϊ ɖụ© đến tận xoáy óc, chỉ cần nhìn thôi cũng đủ bắn tinh, kɧoáı ©ảʍ lăn lên đầu, sướиɠ đến dục tiên dục tử.

Chỉ cần nhìn đã muốn bắn...người kia là lọ thuốc kí©ɧ ɖụ© di động à? Phùng Đậu Tử cười nhạo trong lòng.

Y đành nán lại, kiên nhẫn đợi bọn người kia lôi ra cái thứ gì. Xem có sướиɠ đến biến thành tiên tử không.

Từ sau bức rèm đẩy ra một cái l*иg lớn được bao phe bởi bức màn nhung đen thẫm. Tiếng nhạc kí©ɧ ŧɧí©ɧ cùng những vũ công ăn mặc sεメy bay nhảy như diễn xiếc bên cạnh. Coi bộ hoành tráng đây, có lẽ họ đã tung ra quân bài mạnh nhất để hốt hết tiền đám đại gia hám dục này đây.

Phùng Đậu Tử liếc nhìn mấy gã đàn ông đang lên cơn động dục, có kẻ bỉ ổi đang tự an ủi tính khí trong quần của mình. Một đám ô nhục ham ăn, và y đang cười cợt khi chính mình cũng nằm trong số đó. Nhu cầu tìиɧ ɖu͙© mạnh mẽ là lỗi của y sao? Y cũng khổ sở tìm chân ái làm ấm giường suốt nhiều năm, tận hạn rồi.

Mọi khán giả đều nóng ruột muốn hạ màn che xuống để xem món hàng cao giá bên trong, chỉ muốn vặn cổ cái tên MC văn vẻ dài dòng nhiều tiếng khán nghị đã tràn ra.

Người dẫn chương trình vội vàng kết thúc, khi tấm màn hạ xuống gã vẫn còn cố nói thêm mấy lời hoa mỹ.

"Các vị hãy nhìn xem, tuyệt sắc giai nhân của chúng tôi, một mỹ nhân xinh đẹp với làn da trắng sứ, đôi chân thon dài, đôi gò bổng...." mắt vừa liếc sang thân ảnh bên trong cái l*иg gã liền đứng hình. Tròng mắt muốn văng xuống đất luôn.

Đôi mắt mở to nhìn đám người trong hậu trường cũng đang mắt tròn mắt dẹt không hiểu chuyện quái gì đang xảy ra.

Gã quản lý ôm đầu. Nghiến răng "Mau bắt con quỷ cái đó về đây cho tao!" hung hãn ra lệnh cho thuộc hạ.

Trong l*иg dưới ánh sáng chói lòa của ánh đèn sân khấu phủ lên thân ảnh đang run rẩy vì sợ hãi. Đó là một người đàn ông!

Sườn mặt thật gầy khi mái tóc đen rũ rượi ướt đẫm trên trán, đôi mắt bị bịt lại bằng khăn ren nhìn rất gợϊ ȶìиᏂ, miệng bị chặn lại bằng một thanh ngang trụ dài khóa ở phía sau. Nhìn kỹ rõ ràng là một thanh niên với gương mặt thanh tú, ngũ quan khá sắc sảo, chỉ không rõ đôi mắt của hắn sẽ động lên bao tình thú.

Thân thể cao gầy trắng noãn như gốm sứ đến nỗi cái dây nịt màu đen trên cần cổ thon dài cũng trở nên chói mắt. Phía sau nịt cổ là một cái móc gắn phần xích nối với còng tay, hai đầu gối quỳ trên sàn, hai cổ chân bị xích cố định không cho cử động.

Cơ thể nam nhân nhưng lại vô cùng mảnh khảnh ôn nhuận vô cùng. Bờ vai rộng nhưng gầy khẽ run rẩy, lộ ra phần xương quai xanh tinh tế xinh đẹp. đầu v* hồng hào trơn mướt như cánh hoa điểm tô rực rỡ trên phần ngực căng mịn khiến kẻ nhìn thấy chỉ muốn hung hăn cắn rụng cái nhũ thủ đang sưng lên trong không khí. Cẳng tay cẳng chân săn chắc, thon dài. Bụng hắn phẳng lì mềm mại, vòng eo nhỏ nhắn so với nữ nhân không hề thua kém.

Cái lưng dài hơi khom lại, hai bắp đùi cố cử động dường như muốn khép lại để che đi bộ phận tư mật, xấu hổ đang phơi bày trước bàn dân thiên hạ.

Trụ thịt ngẩn cao đầu vươn trong không trung giữa hai bắp chân trắng mịn. Lông mao màu đen tương đối mỏng không quá rậm rạp vô cùng hài hòa với hai túi thịt cũng khá nhỏ nhắn, tiểu nhục côn thon dài hồng hào đang yếu ớt run rẩy hơi co giật, trên đỉnh đầu rỉ ra dịch thể trong suốt càng làm cho dương v*t non mềm kia thêm ướŧ áŧ da^ʍ mỹ.

Cái l*иg xoay một vòng, tiếng ồ đồng loạt vang lên, những con mắt thao láo căng lên đều hút vào hai cánh mông to tròn căng đầy hoàn toàn bài xích với cơ thể mỏng gầy mềm mại. Giữa kẻ mông chính là một cái đuôi cáo đang vểnh cao tự cử động ve vẩy che đi đường sống lưng căng thẳng âm ỉ mồ hôi lạnh chảy từng dòng. Cái mông trắng như hai cái bánh bao nộm thịt vì vậy cũng lúc ẩn lúc hiện theo đường lắc lư qua trái phải của cái đuôi. Bên trong cái đuôi chính là một dương v*t giả đang cắm sâu trong thành ruột yếu ớt.

Diễn tả thì lâu nhưng sự việc chỉ diễn ra trong vòng chưa đầy một phút.

Dưới sân khâu khán giả chìm trong im lặng căng mắt nhìn vật phẩm. Trên khán đài lẫn hậu trường tràn ngập trong dấu chấm hỏi, rõ ràng trong l*иg phải là một mỹ nhân thân thể trần trụi khiêu gợi, cớ làm sao giờ phút này lại hóa ra một tên đực rựa lõa thể bị trói quỳ trong l*иg.

Món đồ chơi đáng giá, món hàng hốt bạc của chúng sao lại hóa ra thế này.

Còn không sợ ông chủ nổi điên lên nhấn đầu bọn lâu la xuống hồ bơi hay sao.

MC còn đang cứng họng, đang định mở miệng xin lỗi vì nhầm lẫn thì một tiếng hét dưới sân khấu vọng lên.

"Năm nghìn đô!"

Cả bọn còn chưa xác định được chuyện gì thì sau đó lại nhao nhao lên mấy âm thanh ngả giá. Càng lúc càng náo nhiệt.

Giá càng về sau lại nâng càng cao đến nỗi quản lý cũng phải run sợ gỡ mắt kính vuốt vuốt mồ hôi. Hình như so với mức giá ban đầu bọn họ dự tính cho cô gái kia cũng chưa đạt được cái giá này.

Nhìn kỹ tên nam nhân trong l*иg cũng khá đẹp mắt, dưới ánh đèn sân khấu làn da của hắn như phát sáng, đường cong lưng hoàn hảo, tế bào da xinh đẹp không tì vết. Thêm cái đuôi cáo cắm sau mông lại tạo thêm nét yêu nghiệt. Không ngờ trong tai họa chính là vớ được cực phẩm. Liền vui vẻ gật đầu ra lệnh cho tiếp tục cuộc đấu giá. Dù chả biết tên nhóc kia mọc ở đâu ra, đành để hắn chịu thiệt thòi tí tẹo, ngày mai sẽ thu nhặt lại hắn rồi bồi thường sau.

Phùng Đậu Tử im lặng chờ bọn người kia lao nhao trả giá, màn ngả giá khốc liệt căng thẳng hơn cả những màn đấu giá mua đồ cổ. Mọi sự chú ý đều đổ dồn về khối thịt trắng mịn mềm mại trên kia, bao nhiêu sự thèm khát ham muốn được sở hữu hành hạ con nai nhỏ trong cái l*иg đang run lên vì sợ hãi.

Cái cằm nhẵn nhụi thon nhỏ nằm giữa không trung khẽ nhúc nhích như muốn kháng nghị điều gì, thanh âm thút thít, xích kiềm lay động tạo thành tiếng động đinh tai, thân thể cố gắng vũng vẫy nhưng vì xiềng xích khống chế mà trở nên bất lực. Hắn thở hổn hển, vì dùng lực tốn sức, cơ thể nhiễm lên sắc hồng kinh diễm, nhuộm hồng luôn cả không gian bên cạnh hắn. Bao nhiêu tình sắc đều phủ lấy thân thể trắng trẻo thon gầy, khiến sự đói khát của đám khán giả mua người càng thêm hăng máu ngả giá. Con số cứ tăng nhanh đến chóng mặt.

"Hai mươi hai ngàn đô!"

Đến lúc này cả khán đài đều rơi vào im lặng. Mức giá này đã bị nâng lên quá cao rồi.

"Vị khách này trả hai mươi hai ngàn đô!" người dẫn chương trình chỉ về phía khán đài bên phải của Phùng Đậu Tử. "Hai mươi hai ngàn đô lần một. Có vị nào trả giá cao hơn không?" gã hưng phấn nói.

"Hai mươi hai nghìn đô lần hai!" gã cất cao giọng nhắc lại.

Cả khán phòng chùng xuống. Để mua một món hàng phục vụ tìиɧ ɖu͙© ở mức giá này thật sự có chút đau túi tiền. Ai ai cũng tiếc rẻ có vẻ đã muốn bỏ cuộc để vị kia rước người đi. Trước khi MC chốt giá lần ba thì một thanh âm lảnh lót dứt khoát vang lên. Vị khách duy nhất nãy giờ vẫn một mực im lặng.

"Hai mươi lăm ngàn!"

Mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía Phùng Đậu Tử. Y vẫn chăm chăm nhìn vào thân ảnh đang bị bắt trói trong l*иg sắt. Cái lưỡi khẽ liếʍ lên vành môi dưới khô khốc. Cả người y, huyết quản lẫn dây thần kinh đều căng cứng từ lúc tấm rèm được hạ xuống. Nghe người khác đưa ra mấy con số y cũng không thèm để ý hay nao núng, chỉ hướng đôi mắt si mê nhìn ngắm thân thể xinh đẹp hoàn mỹ của người kia. Trong lòng y dấy lên xúc cảm chiếm hữu mạnh mẽ, chỉ muốn phủ giăng một bức màn dày đặc bao hắn lại để không còn bất kì đôi mắt thèm khát nào được chiêm ngưỡng từng đường nét tinh tế kia.

Y chỉ muốn lao lên đè hắn xuống, hôn lên đôi môi đỏ rực dày ẩm ướt như cánh hoa đào. Bao nhiêu chuyện hạ lưu trong đầu đều muốn thực hiện trên khối cơ thể đó. Muốn cắn xé từng phân da thịt, hút cạn từng giọt máu trong người hắn. côn th*t to lớn cương cứng đau nhức trong quần gào thét muốn đâm nát cặp mông trắng mịn, căng tròn nảy nở.

Lời quảng cáo quả không ngoa, thật sự mới nhìn đã kích Phùng công tử suýt nữa là bắn.

Phùng Đậu Tử không phải là gay, y lại khá bài xích vấn đề đồng tính luyến ái. Chưa bao giờ nghĩ mình sẽ nảy sinh hứng thú với cơ thể đàn ông nhưng khi nhìn thấy hắn tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ phơi bày từng lớp da thịt ngọt ngào, Phùng Đậu Tử đã muốn từng tấc nếm thử hắn, lôi hắn ra đè dưới thân làʍ t̠ìиɦ đến tinh tẫn nhân vong mới thôi.

Đang lúc y đang đinh ninh nắm chắc phần thắng thì thanh âm trầm thấp nhiệt tình ngả giá nãy giờ vẫn chưa chịu dừng lại, đưa ra con số cao hơn y một chút.

Đây là người đã nhiệt tình ngỏ giá nãy giờ. Đến phút cuối này vẫn chưa chịu bỏ cuộc.

Phùng Đậu Tử đưa tay xoa xoa lên yết hầu, trong tâm lên ý muốn mắng người. Muốn ăn thua đủ với y, đêm nay họ Phùng y nhất định phải tha được người kia lên giường ăn tươi nuốt sống khối thịt non đó mới vừa lòng hả dạ.

Hiện tại cả khán phòng được chứng kiến màn trả giá căng thẳng của hai người. Người dẫn chướng trình hết chỉ tay về phía trái rồi lại qua phải, giọng nói suýt run lên khi đếm số liên tục. Quản lý đứng núp trong hậu trường nín thở lau mồ hôi, tiểu gia hỏa trong l*иg rốt cuộc có mị lực gì mà cùng một lúc được hai vị đại gia nhắm tới, quyết tâm mua hắn về nhà cho bằng được.

Màn đấu đá vẫn chưa chịu dừng lại, Phùng Đậu Tử đánh mắt về phía l*иg sắt, hạ quyết tâm một lần nữa. Khi y đã quyết cái gì chính là không bao giờ bỏ cuộc. Con số đã nhảy cao hơn mức hàng ba.

"Bốn mươi lăm ngàn!" thanh âm điềm tĩnh, mang theo sát khí. Y đứng thẳng dậy, hai tay đút vào túi quần, hướng về vị khách đang tròn mắt nhìn y. Đưa ra mức giá nhảy cấp. Nở một nụ cười kɧıêυ ҡɧí©ɧ, muốn đấu với y, chính là nằm mơ đi.

Vị kia mặc vest sang trọng kín đáo, sau lớp mặt nạ có vẻ là một người đàn ông trẻ tuổi, toàn thân thon dài nhã nhặn. Hắn hướng tầm nhìn về phía Phùng Đậu Tử khẽ cúi đầu thở dài.

Thắng thua đã rõ. Nếu người kia tiếp tục thì y cũng không ngại đấu đến cùng.

Vị khách kia nhỏ giọng thảo luận với người bên cạnh, ánh mắt tiếc nuối nhìn thân ảnh bị trói trong l*иg. Rồi hướng về phía Phùng Đậu Tử gật nhẹ đầu. Ra ý chịu thua.

Ở một buổi đấu giá, hưng phấn nhất không phải là mua được món hàng mình thích mà chính là giành giật thành công món đồ người khác nỗ lực muốn có được.

Hiện tại Phùng Đậu Tử đều có được hai thứ đó.

Sau lớp mặt nạ, y hướng về sân khấu nhìn vật phẩm xinh đẹp mình vừa chiến thắng chiếm lấy, nở một nụ cười rực rỡ, lòng ngập tràn niềm vui.

Bấm bấm điện thoại "Đêm nay không cần cậu chờ, tự về khách sạn trước đi!" tin nhắn được gửi cho tên trợ lý ngốc đã bị y bỏ quên nãy giờ ngoài sảnh.

Tay quản lý chạy đến chỗ y, lại cúi đầu xoa xoa hai bàn tay vào nhau khúm núm nịnh nọt y "Anh Phùng, phòng đã được chuẩn bị sẵn sàng!" giọng điệu ngọt xớt nổi cả da gà.

Phùng Đậu Tử liếc nhìn gã cười một cái nhẹ tênh "Còn người?" thoải mái khoác vai gã cảm nhận ra người kia đang run lên, tiếng thở dốc vọng qua bên tai. Đúng là tên đồng bóng hám sắc mà.

"Hiển nhiên cũng đã được đưa lên giường chuẩn bị chu đáo cho anh rồi nha!"

Khóe môi của y khêu lên, trong lòng ngứa ngáy vô cùng. Chỉ muốn một khắc chạy bay đến bên giường lăn xuống cùng mỹ nhân. Chơi hắn đến dục tiên dục tử, khuất nhục hắn đến thần trí vỡ nát thì thôi.

"Nếu hắn phục vụ tốt, tôi nhất định sẽ trọng thưởng cho các anh ah!"

Hiếm khi nào Phùng Đậu Tử vô tư cười nói như vậy. Y vui vẻ cùng quản lý đi đến căn phòng được sắp xếp cho riêng y và món đồ chơi đêm nay.

Đêm nay còn dài, y nhất định sẽ từ từ thưởng thức vật phẩm y mua cho thỏa lòng thỏa dạ mới được.