Bạn Trai Vụng Trộm

Chương 62

Ta ngồi lặng im trên ghế, nhất thời cũng không biết nên nói thế nào cho đúng. Ta không có đáp án, cũng không biết lúc này Hoành xảy ra chuyện gì, nhưng ta cảm giác chính mình không thể do dự. Nhìn đồng hồ trên tường, ta hoảng hốt, đã một giờ trôi qua rồi, ta chuẩn bị, sửa sang lại quần áo cùng ổn định tâm tình một chút, lập tức rời khỏi.

Ta nên đi đâu tìm Hoành? Hắn thật sự họp xong sẽ trở về sao? Nhìn biểu tình của hắn, hẳn là có chuyện nghiêm trọng gì xảy ra đi, hắn có đang nói dối ta hay không? Tuy rằng không biết Hoành đi đâu, nhưng ta quyết định đêm nay phải đi tìm hắn.

“Đinh!!~~~” Di động của ta đột nhiên vang lên.

Là Hoành sao?

Ta nhất thời vô cùng kích động, một phen nghe điện thoại, vội vàng hỏi:

“Ngươi có khỏe không? Ngươi đang ở đâu? Không có chuyện gì đi?”

“Là ta…” Trong điện thoại truyền đến âm thanh của Trâu Khải.

Không phải là Hoành của ta!!

Lòng của ta chợt lại lạnh xuống, thản nhiên nói:

“Úc… Thật ngại… Kia, Thánh ca có sao không?”

“Ha ha, yên tâm đi, hắn tố chất thân thể rất tốt, quan trọng là… Ngươi có muốn biết Hoành đi đâu hay không?” Điện thoại truyền đến âm thanh của Trâu Khải mang theo chút nghiền ngẫm, hỏi.

“Là do ngươi giở trò quỷ?” Ta vừa tức vừa giận, bởi vì Trâu Khải căn bản không nói với ta về kế hoạch sau này.

Thế nhưng chung ta lúc ấy cam chịu kế hoạch của hắn cho nên ta không thể giận chó đánh mèo với hắn, bởi vậy ta tận lực bình tĩnh, nói.

“Trò quỷ gì? Ta không hiểu ngươi nói gì, bất quá ta có thể lí giải, còn có, ngươi đang mong chờ muốn biết chuyện gì đang xảy ra đi, ha ha.”

“Hắn đâu rồi? Cho ta đi gặp hắn!!” Ta trong lòng giờ phút này chỉ muốn biết an nguy của Hoành.

“Yên tâm, hắn hiện tại rất tốt, hơn nữa nhìn qua, vô cùng mê người ~”

“Có ý gì? Ngươi giải thích rõ ràng cho ta!!” Ta giờ phút này trong lòng gấp gáp vô cùng.

“Số 68 đường Đồng Tâm, Khách sạn Vui Vẻ, phòng 401, đến liền biết.” Nói xong, Trâu Khải liền cúp máy.

Xem ra Trâu Khải là nói thật, hắn đích xác biết Hoành đi đâu, chẳng lẽ???

Chẳng lẽ giờ phút này Hoành thật là đi tìm Thánh ca?? Còn vội vàng như thế!!!

Ta đã tự hỏi quá nhiều, liền cất bước trong đêm tìm đến địa chỉ Trâu Khải đã nói.

Ta đón một chiếc taxi:

“Số 68 Đồng Tâm, Khách sạn Vui Vẻ!”

Sương mù đêm nay dày đến mức giống như là có mưa nhỏ, làm ướt kính chiếc taxi, đèn hai bên đường có vẻ xa xôi thăm thẳng, tuy rằng trong lòng biết rõ Hoành đi đâu, nhưng cảm giác như là một chút cũng không biết gì.

Đến cùng thì Hoành nhận được tin nhắn gì mà khiến hắn ở trước mặt ta một bên giả vờ là công ti có việc gấp, một bên lại biến thành bộ dáng kia??

Đầu óc ta hỗn loạn một mảnh, phảng phất đã không thể tự hỏi thêm được nữa.

Chạy một quãng, tài xế dừng xe trước một khách sạn ven đường, ta xuống xe, đây chính là nơi Trâu Khải đã nói – Khách sạn Vui Vẻ.

Ta chần chờ một chút, cuối cùng mới lấy dũng khí đi vào trong. Khi ta đến trước cửa phòng 401, nhấn chuông cửa hai phát liền nhìn thấy Trâu Khải mặc áo thun lót mở cửa, nhìn hắn cơ bắp mạnh mẽ, có vẻ phi thường soái khí nhưng vẻ tươi cười trên miệng kia lại khiến ta có cảm giác không tốt.

Trâu Khải đối với ta cười cười thân thiện, làm tư thế thỉnh mời vào.

“Lau người đi, đừng để cảm.” Trâu Khải đem khăn mặt ném tới ta.

“Hoành đâu?” Ta trong lòng thấp thỏm bất an, cầm lấy khăn mặt, vội vàng hỏi Trâu Khải.

Trâu Khải chỉ chỉ hướng máy tính xách tay của hắn, ta liền theo đó nhìn qua, chỉ thấy bên trong có hai nam nhân đang dây dưa cùng một chỗ, nhưng lại không nhìn thấy mặt.

Một người thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, dáng người khôi ngôi như tài tử đang đè lên một thanh niên dáng người tinh tráng, cao gầy.

Làm sao thế này!!?

Nội thất trong phòng cùng với phòng ta đang ở đều giống nhau, chỉ khác phương hướng!

“Cho ta xem cái này làm gì?” Ta quay đầu nhìn Trâu Khải, chỉ thấy hắn xấu xa mà cười tươi, ta nháy mắt liền có dự cảm không tốt, chẳng lẽ…

Trâu Khải giương lông mi lên, gật gật đầu.

Ta vội vàng quay đầu lại, nhìn thấy trong video, dưới đất có một chiếc quần bò, đúng vậy… đó là quần của Hoành!!!

Nam nhân bị đè dưới thân trong video kia, chính là bạn trai của ta – Hoành!!!

Ta trong đầu nhất thời toàn bộ đều hỗn loạn, còn không đợi tỉnh táo, ta liền thoáng nhìn thấy nam nhân bên cạnh kia trong video trên tay có băng bó một mảnh vải màu trắng.

Như thế nào lại như vậy?! Là Thánh ca!!

Bọn họ… Bọn họ như thế nào liền ở cùng một chỗ như vậy?

“Hư… Không cần kêu… Trâu Khải hắn đang ở kế bên… Đừng làm cho hắn nghe thấy! Ngoan! Kiên nhẫn một chút!” Trong video phát ra âm thanh tràn ngập ái muôi cùng ôn nhu từ tính mê người của Thánh ca.

“Ân… Ngô…”

“Nghe lời, ta sẽ hảo hảo thỏa mãn ngươi a, tiểu đệ đệ.”

“Ca… Ngươi gạt người… Vì… Vì cái gì ngươi nói... Ngươi bị thương rất nghiêm trọng… Làm hại… Hại ta lo lắng cho ngươi như vậy… Kết quả… Vì ngươi ta đều… Ngươi còn như vậy… Như vậy… Chơi ta… A… Nếu không phải… Nếu không phải ban ngày nhìn ngươi quan tâm ta như vậy… Ta là đệ đệ của ngươi… Như lại hỏng như vậy…”

Một âm thanh của nam nhân khác sau đó liền truyền đến, không sai! Nói lời này chính là bạn trai của ta – Hoành!

“Ta còn chưa nói… Là tiểu đệ dâʍ đãиɠ ngươi khẩn cấp tìm ta nha! Nói! Vì cái gì dụ dỗ ta chơi ngươi! Làm cho lão tử làm chuyện có lỗi với dì a! Hôm nay ta hảo hảo chơi tiểu đệ dâʍ đãиɠ ngươi! Để xem ngươi về sau có dám câu dẫn lão tử hay không! Cho ngươi về sau không dám lấy lỗ hậu dụ dỗ lão tử!!”

Thánh ca một tay bắt lấy cánh mông tròn trịa của nam nhân dưới thân mà hung hăng vỗ lên, âm thanh không lớn lắm luyền truyền tới. Thánh ca điên cuồng chà đạp cái mông tròn trĩnh của Hoành.

“A… Ai… Ai câu dẫn ngươi… Ta vừa tiến vào, ngươi… Ngươi liền chỉ mặc có cái qυầи ɭóŧ… Ta cũng không có nhìn ngươi… Không, không nói. Tóm lại… Tóm lại là tại ngươi dụ dỗ ta!!!” Hoành ở dưới thân, một bên thở phì phò.

“Ngươi không câu dẫn lão tử, vậy hiện tại chổng mông lên làm gì?? Ngươi có biết ngươi như vậy đặc biệt giống như một con cɧó ©áϊ phát tình không?” Dưới cằm Thánh ca lún phún râu mà ma sát trên lưng gợi cảm của Hoành, một bàn tay to lớn cơ hồ muốn đem một bên mông của Hoành xoa bóp tới biến dạng.

“Ta bước vào ngươi liền đóng cửa lại… Còn đem quần áo của ta xé rách… Còn… Còn chơi ta như vậy… Ngươi là một ca ca xấu…”

Này tuy là mấy lời oán giận, nhưng ta nghe đến chính như là đang tán tỉnh vậy. Ta nhìn thấy áo của Hoành ở bên cạnh, quả nhiên bị xé thành hai mảnh!!!

“Lão tử xé thì sao? Không chỉ xé quần áo ngươi, đêm nay ta còn muốn dùng gậy thịt của lão tử xé rách cái lỗ hậu nhỏ của ngươi ra!!!” Thánh ca nói tới đây, dùng hai tay tách hai bên mông của hoành ra, lỗ hậu mềm mền ẩn giấu bên trong liền lộ ra ngoài.

“Ca… Đừng a…” Hoành giãy dụa, thế nhưng hắn càng giãy dụa thì lại khiến cho dục hỏa Thánh ca càng tràn đầy.

“Đau quá a… Ngươi… Không thể ôn nhu chút được sao?”

“Ôn nhu? Giống như Đại Vũ đối với ngươi sao? Nói cho ngươi biết, tiểu đệ dâʍ đãиɠ, lão tử ở đây không có ôn nhu, nhiều lời cẩn thận lão tử dùng gậy thịt chơi nát miệng của ngươi!!” Thánh ca càng ngày càng trở nên hung ác.

Hoành tuy rằng cao gầy nhưng đủ cường tráng, bất quá Thánh ca khổ người vừa to vừa cao, Hoành ở trong lòng hắn giống như đang đùa bỡn một con mèo nhỏ vậy, cực kì dễ dàng.

“Có quân nhân nào giống như ngươi đâu, tuyệt không nói đạo lí… Liền chỉ biết bằng một khổ thân ngươi khi dễ người khác?” Hoành bất mãn phồng miệng, khiến ta nhìn thấy đều nhịn không được muốn đem côn ŧᏂịŧ lửa nóng của mình nhét vào trong miệng nam nhân không nghe lời này.

Nếu Hoành ở trước mặt ta mà như vậy, hậu quả chính là bị ta đè là mà chơi một trận sống chết.

“Mẹ ngươi, xem ra không giáo huấn ngươi một chút, ngươi còn không biết ca ca ngươi là ai a!” Thánh ca quả nhiên trong mắt nổi lửa, đem Hoành trong lòng ném lên trên giường.

Thánh ca đem vớ ở bên trong giày quân đội lôi ra, mặt đầy hung tợn bước tới.

“Da^ʍ tiện! Há miệng ra!”

“Ngươi đoán thử xem bạn trai thân ái của ngươi có ngậm vớ thối của Thánh ca hay không? Chân Thánh ca trong quân ngũ tanh tưởi có tiếng, vừa nồng lại vừa nhiều, hương vị rất nặng nha!” Trâu Khải bên tai ta, nhẹ nhàng nói.

Ta không trả lời Trâu Khải, hô hấp cũng thoáng ngừng, nhìn Thánh ca cường tráng uy vũ này, bình thường hắn ở trong quân đội đều có thói quen ngữ khí cường ngạnh của quân nhân, cứ như vậy mà quát thì thật đúng là có vài phần uy hϊếp.

Ta gắt gao nhìn chằm chằm phản ứng của Hoành, hắn sẽ như vậy mà thuận theo mệnh lệnh biếи ŧɦái của Thánh ca hay sao?

Chiều dài côn ŧᏂịŧ kia ở khố hạ của Thánh ca cũng phải hai mươi phân, ngẩng cao đầu lêu trên, thân côn ŧᏂịŧ đen bóng phủ đầy gân xanh, qυყ đầυ ngăm đen to như cái nấm bởi vì kinh nghiệm sa trường mà có chút phát tím đỉnh ở trước mặt Hoành.

Ta lúc này mới chú ý tới côn ŧᏂịŧ của Hoành, cư nhiên cũng là cứng rắn, dâʍ ɖị©ɧ róc rách chảy ra không ngừng từ qυყ đầυ. Hoành không dám nhìn thẳng căn côn ŧᏂịŧ trước mặt, chỉ là má có chút ửng hồng mà nhìn vớ thối trong tay Thánh ca, gấp gáp hít thở, nhìn qua có chúng kháng cự nhưng vẫn như cũ – hưng phấn vô cùng.

Thánh ca đem vớ đến gần bên miệng Hoành, là muốn nhét vào đi, không chừng hương vị lúc này đã rất nặng. Hoành hơi nhiếu mày, đầu nghiêng sang một bên. Thánh ca ngoài ý muốn mà không có sử dụng bạo lực, bày ra một thế nhu tình trước giờ chưa từng thấy.

“Ngoan, bảo bối, vớ của lão tử có chút hương vị, cũng không biết có bao nhiêu người cầu lão tử, muốn ăn nó đâu! Lão tử đầu không cho bọn họ, chỉ cho ngươi… Trước hít sâu vào… Hương vị rất tốt.”

Hoành mặt ửng hồng, hai mắt khép hờ, thâm thâm mà hít vài hơi.

“Ngô…”

“Đến… Ngửi nhiều một chút, đem hương vị của lão tử hít vào đi.”

Hoành lần đầu ngửi, biểu tình cực kì khó chịu, thế nhưng tay của Thánh ca đè phía sau gáy của hắn.

“Mẹ nó, hít hai hơi liền thích đi!”

Hoành đại khái hít khoảng năm sáu hơi, nhìn thấy chuyển động nhỏ của Hoành, Thánh ca mới chậm rãi đem vớ lại gần miệng của Hoành:

“Ngậm vào đi, như vậy mới xem là chó ngoan của lão tử. Há miệng, trước nhấp một ngụm, một hồi vừa ngậm vớ lão tử, lão tử vừa chơi ngươi, như vậy mới đã ghiền a! Ăn đi hảo cẩu đệ đệ, lão tử yêu ngươi.”

Hoành hô hấp cấp bách, cứ như vậy qua một hồi, Thánh ca cũng không vội, dùng vớ khẽ vuốt nhẹ trên mặt Hoành, như là thú vật dùng mùi để xác định vậy.

Hoành cuối cùng nhắm chặt hai mắt lại, mặt hơi hơi nâng lên, đầu lưỡi phấn hồng kia đưa ra một đoạn, giống như một con chó nghe Thánh ca điều giáo vậy!!!

“Ngươi cũng thật cứng a, ta cũng có thể giúp ngươi!”

Lúc này ta mới chú ý tới tay của Trâu Khải đang vuốt ve lên hạ thân cứng rắn của ta.

Thánh ca thuận thế đem vớ nhét vào trong miệng Hoành, bởi vì hương vị nồng nặc, Hoành tự nhiên nôn vài cái. Thánh ca lại cúi đầu, đem miệng Hoành tách ra rồi hướng bên trong phun vào vài ngụm nước miếng.

“Ăn ngon sao?” Thánh ca thản nhiên hỏi một câu.

“Ân…” Bởi vì Hoành trong miệng đang ngậm vớ, không thể mở miệng nói chuyện, chỉ có thể liên tục gật đầu.

“Vì ngươi lúc trước chưa từng chơi qua nên lần này ca ôn nhu đối với ngươi một chút. Lần sau còn vi phạm, lão tử liền đem đệ đệ da^ʍ tiện ngươi khóa vào WC vài ngày, chỉ có thể uống nướ© ŧıểυ, ăn tϊиɧ ŧяùиɠ… Ha ha!”

Thánh ca móc côn ŧᏂịŧ to lớn của hắn ra, dùng tay bộ lộng chính mình.

“Đem đầu chó xích lại đây!”

Hoành miệng ngậm vớ, rất nghe lời đem mặt kề lại gần sát khố hạ Thánh ca, bị Thánh ca hung hăng dùng côn ŧᏂịŧ đánh lên mặt mà phát ra âm thanh “Ba” một tiếng.

“Con mẹ ngươi, lão tử nói ngươi xích lại đây, không kêu da^ʍ tiện ngươi đưa mặt đυ.ng tới gậy thịt lão tử!!!”

Lúc này, Trâu Khải đi vòng lên phía trước ta, vươn tay kéo khóa quần ta xuống, côn ŧᏂịŧ nóng hổi cứng rắn kia liền bật ra, còn tản ra từng đợt mùi nướ© ŧıểυ dâʍ đãиɠ.

Ta nghĩ mùi vị của Thánh ca so với ta hẳn là nồng hơn đi…

“Thật dâʍ đãиɠ, thật muốn đem ngươi về quân trại, nuôi dưỡng thành một con chó, mỗi ngày cùng các huynh đệ sinh hoạt với nhau thì tốt biết bao a! Trở thành quân khuyển rất tốt nha, thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ quỳ trên mặt đất, lúc các chủ nhân trở lại, nếu không vui thì liền hung hăng chơi ngươi, mỗi ngày còn có thể uống nướ© ŧıểυ của các chủ nhân khác nhau. Ngươi lại dễ nhìn như vậy, khẳng định sẽ có rất nhiều chủ nhân muốn đặc biệc mà chăm sóc ngươi!”

Thánh ca một tay đỡ côn ŧᏂịŧ, một tay vươn ngón tay vói vào trong miệng Hoành, thô bạo tách ra, liền đem côn ŧᏂịŧ đâm vào. Lúc này miệng của Hoành đều cắm côn ŧᏂịŧ lẫn vớ của Thánh ca, bị đâm đến biến dạng.

“A!” Ta cảm thấy nam nhân dưới thân dùng đầu lưỡi mềm mại ấm áp liếʍ lên qυყ đầυ cực nóng của ta, sau đó chăm chú mà liếʍ khiến ta không khỏi sảng khoái mà rêи ɾỉ.

Nhìn Hoành bị Thánh ca lăng nhục như vậy có chút đau lòng, chung quy dù là đệ đệ của hắn nhưng Hoành vẫn là bạn trai của ta, Hoành a, nếu ngươi chịu không nởi liền kêu lên đi, ta mặc kệ Thánh ca hắn là ai, ta nhất định sẽ xông vào cứu ngươi!!!