Cẩm Tú Nông Môn Tiểu Phúc Nữ

Chương 49: Những thứ này là tiên thuật gì? (3)

Thì ra tiểu công tử bộ dạng rất xinh đẹp kia từ nhỏ đã yếu đuối, hai ba ngày liền sinh bệnh, hơn nữa bởi vì mẹ đẻ lúc sinh hắn khó sinh mà mất sớm, cha lại thê thϊếp thành đàn không rảnh quản hắn, dẫn đến tính tình hắn quái gở, không thích nói chuyện.

Lão phu nhân nghe đại sư trong miếu nói bát tự của hắn thích hợp sinh hoạt ở phía nam, vì có thể để cho cháu trai thân thể cường tráng lên một chút, tính tình hoạt bát một chút, bà mang theo cháu trai từ kinh thành trở lại nơi đây dưỡng bệnh.

Lão nhân gia thấy cháu trai của mình cùng Huyên Bảo nói nhiều lời như vậy, cảm thấy là Huyên Bảo hoạt bát đáng yêu nên lây nhiễm hắn, cho nên mới mời cả nhà bọn họ đi vào.

Đáng thương cho tấm lòng của cha mẹ trong thiên hạ, nghĩ đến tình huống trước kia của Huyên Bảo, Nhược Thủy cũng rất hiểu được lòng của Hiên Viên lão phu nhân.

Nghe thấy Huyên Bảo nói cũng thích chơi cùng vị tiểu công tử kia, Nhược Thủy cũng không ngại để 2 người chơi cùng nhau.

Lần sau vào thành lại mang Huyên Bảo tới bồi tiểu công tử trò chuyện, cứu vớt tính tình quái gở của hắn đi!

Dù sao Huyên Bảo hoạt bát như vậy, đáng yêu lại cởi mở.

Nhược Mạn nghĩ đến muội muội nhà mình vào thành liền nhận hai ca ca, đây là ngại ca ca trong nhà không đủ nhiều sao? Sợ muội muội nhà mình bị cướp đi, nhịn không được nói: “Huyên Bảo, muội không thích chơi với huynh sao?”

Nhược Huyên lập tức ôm lấy cánh tay nhỏ của ca ca nhà mình: “Không có a! Ta thích ca ca nhất! Buổi chiều sau khi về nhà chúng ta cùng lên núi đập trứng chim.”

Nhược bạc, Nhược Hàng cũng không cam lòng yếu thế nói: “Huyên Bảo, muội không bồi nhị ca đi đào vương bát đản sao?”

“Huyên Bảo, không phải muội nói muốn cùng Tam ca đi câu cá sao?”

Nhược Huyên dùng sức gật đầu: “Đi! Đều đi!”

Vô luận là lên núi đập chim, đi bên hồ đào vương bát đản, hay là đi bờ sông câu cá nàng đều chưa từng thử qua, đều rất muốn đi thử xem.

Nhược Chu không nói gì, đệ đệ cùng muội muội đi đâu, hắn liền đi đó.

Nhược Thủy cười nhìn mấy đứa nhỏ hỏi: “Hôm nay Huyên Bảo rất lợi hại, kiếm được không ít bạc, các ngươi muốn ăn cái gì? Hay là muốn mua cái gì?”

Mấy nam hài tử nhao nhao lắc đầu: “Ta không muốn mua.”

“Ta cũng không có.”

Từ nhỏ bọn họ đã biết cha và em gái mình đều phải khám bệnh uống thuốc, bởi vậy chưa bao giờ đề cập mua thứ gì, cho dù vô cùng khát vọng.

Lại nói vừa rồi ở chỗ Hiên Viên lão phu nhân bọn họ ăn điểm tâm, kẹo, còn uống trà trái cây nên tuyệt không đói bụng.

Nhược Huyên liền nghĩ đến người kẹo ngày hôm qua muốn ăn còn chưa ăn đã nói: “Mua người đường, thỏ và dê.”

Nhược Thủy liền đẩy xe đẩy mang theo mấy đứa nhỏ đi mua kẹo.

Đường cái thị trấn vĩnh viễn đều náo nhiệt phi thường như vậy, ngựa xe như nước.

Nhược Huyên đánh giá cửa hàng bốn phía, đột nhiên nàng nhìn thấy một thân ảnh mập mạp chợt lóe qua cửa một sòng bạc, nàng chỉ vào sòng bạc nói: “Cha, Tam bá nương ở bên trong.”

Nghe thấy Huyên Bảo nói nhìn thấy Triệu thị, Nhược Thủy theo bản năng quay đầu nhìn sang, nhìn thấy hai chữ sòng bạc, hắn nháy mắt đen mặt.

Bất quá nghĩ đến Triệu thị mỗi ngày ngoại trừ giờ cơm cũng không có nhà, không phải ở sòng bạc này, thì là ở sòng bạc kia, nếu không cũng sẽ ở trong thôn xem một đám nam nhân đánh bạc, cũng không ngoài ý muốn.

Thật sự là ủy khuất tam ca mình bị tính kế cưới một người vợ như vậy.

Nếu phẩm tính Triệu thị tốt hơn một chút, tam ca hắn cũng sẽ không chướng mắt nàng, hai vợ chồng cũng sẽ không luôn phân phòng ngủ.

Nhược Chu: “Đó là sòng bạc, Tam bá nương lại đi sòng bạc rồi!”

Nhược Huyên tò mò thăm dò: “Bên trong hình như rất thú vị.”

Tất cả các cửa hàng trong thành, thì bên trong cửa hàng này là nhiều người nhất, hơn nữa người bên trong thật kích động.

Nhược Thủy hoảng sợ, thầm mắng Triệu thị dạy hư hài tử, nhân cơ hội giáo dục nói:

“Sòng bạc không phải cái địa phương tốt lành gì, nếu đánh bạc thành tính sẽ làm cho người ta táng gia bại sản, cửa nát nhà tan, mấy người các ngươi phải nhớ kỹ ngàn vạn không nên lây nhiễm thói đánh bạc biết không?”

Nhược Chu cũng bị lòng hiếu kỳ của muội muội làm cho hoảng sợ, cảm thấy cần phải hảo hảo dạy dỗ các đệ muội, dù sao có một Tam bá nương như vậy ở bên người, miễn cho học theo: “Ta đã nhìn thấy Nhị Lại Tử ở thôn bên cạnh bởi vì ham đánh bạc thành tính, thua không phục, thiếu bạc của sòng bạc bị chém một ngón tay, cứ như vậy răng rắc một cái, hắn cũng chỉ còn lại có bốn ngón tay. "