Cẩm Tú Nông Môn Tiểu Phúc Nữ

Chương 33: Thêm chút mực vào (1)

Đây là do một hồ ly tỷ tỷ hóa thành hình người đến bờ sông Nhược Thủy lấy nước, trên người nàng có huyết khí, chính mình ngửi được cho là bụng nàng bị thương, liền muốn giúp nàng chữa thương.

Nàng lại tự nói với mình đó là đến kỳ kinh nguyệt, không phải bị thương, là hiện tượng tự nhiên của thân thể nữ tử khi trưởng thành, một tháng một lần.

Triệu thị nổi giận, nha đầu chết tiệt này một lần lại một lần phá hoại chuyện của nàng, còn cho nàng ăn cơm hay không?

Triệu thị hoàn hồn nhảy dựng lên, bắt đầu càn quấy: “Nha đầu chết tiệt, ngươi không nên nói hươu nói vượn! Một nha đầu ba tuổi như ngươi thì biết quỳ thủy cái gì? Lưu thị có phải do ngươi dạy không? Ngươi là cố ý đi! Cả nhà các ngươi đây là muốn bỏ ta đi! Mới có thể dạy một nha đầu ba tuổi nói những lời này! Nhược Hà, ngươi hủy trong sạch của ta, ngày đó khi tỉnh lại thì ngươi cùng ta là tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ nằm cùng một chỗ, ngươi đừng làm không nhận!”

Mọi người trong phòng đều bị lời này của Triệu thị làm cho đen mặt!

Nói cái gì đây?

Bọn trẻ đang ở đây!

Nhược Huyên nhướng mày: “Ta không có nói hươu nói vượn.”

Nếu như không phải linh lực đều dùng hết, nàng nhất định để cho nàng ta một cái tiên thuật!

Nhược Hà tức giận đến sắc mặt biến thành màu đen, vừa rồi hắn liền hoài nghi, hắn đứng lên bắt lấy ống tay áo Triệu thị, kéo nàng: “Ngươi theo ta đi gặp đại phu!”

Nếu đây là sự thật, chứng minh ngày đó cái gì cũng chưa từng xảy ra! Triệu thị lừa hắn! Hắn muốn bỏ Triệu thị!

Sắc mặt Triệu thị trắng bệch: “Dựa vào cái gì muốn ta đi gặp đại phu? Chính ngươi đã làm gì, ngươi không biết sao?! Ta không đi! Chờ đứa nhỏ sinh ra, ngươi sẽ biết ta có phải hay không có hỉ, nhà họ Nhược quá khi dễ người rồi!”

Nói xong, nàng trực tiếp kéo ống tay áo của mình về, sợ tới mức trực tiếp chạy ra cửa viện, về nhà mẹ đẻ!

Nàng phải đợi đến khi nguyệt sự sạch sẽ mới trở về!

Nhược Hà muốn đuổi theo, Bà Lôi vội nói: “Lão Tam đứng lại! Trời tối rồi, buổi tối ngươi không thấy rõ thì đừng chạy lung tung!”

Nhược Hà trong lòng sốt ruột, muốn biết rõ ràng, nhưng có thai hay không thì việc này không giả được, không cần nhất thời nóng lòng!

“Mẹ, nếu việc Triệu thị có thai là giả, chính là Triệu gia tính kế ta, ngày đó cái gì cũng không phát sinh, ta muốn hưu thê!”

Bà Lôi thở dài: “Nhưng thanh danh Triệu thị rốt cuộc bị hủy, gia quy Nhược gia ngươi cũng không phải không biết.”

Phản ứng kia của Triệu thị, người một nhà đều biết nàng có thai là giả!

Chỉ là Nhược Hà cùng nàng rốt cuộc đã thành thân, coi như là tính kế, thân thể Triệu thị cũng là bị lão tam nhìn thấy, đây đã là sự thật không có cách nào thay đổi.

Gia quy nhà họ Nhược không cho phép con cháu vô trách nhiệm.

Nhược Hà nóng nảy, còn muốn tranh luận theo lý: “Mẹ, lúc ấy ta......”

Nhược Huyên thấy hắn nóng nảy, lặng lẽ vươn móng vuốt nhỏ kéo ống tay áo hắn: “Tam bá chớ vội!”

Nhược Hà hít sâu một hơi, quả thật không nên gấp gáp với mẹ mình, hắn ôm lấy Huyên Bảo. “Huyên Bảo, Tam bá cám ơn ngươi!”

Lời này hắn nói thật lòng.

Hắn vẫn luôn hoài nghi ngày đó không có chuyện gì xảy ra, chỉ là không có chứng cứ.

Bây giờ hắn chắc chắn rồi!

Nhược Hà đáy lòng xem như thở phào nhẹ nhõm, ít nhất hắn chưa từng làm chuyện gì không xứng đáng với Tiểu Nghi.

Nhược Huyên ghé sát vào tai Nhược Hà thấp giọng nói: “Tam bá cùng Tam bá nương cũng không có ràng buộc nhân duyên, không nên gấp gáp ha!”

Nói xong, còn trấn an sờ sờ đầu hắn.

Nhược Hà trong lòng ấm áp, sau đó lại trấn định lại.

Huyên Bảo quá nhỏ, đoán chừng là ở trong miếu nghe được nhân duyên gì đó nên an ủi mình.

“Tam bá không vội, chúng ta ăn cơm!”

“Huyên Bảo, đến đây, cha ôm! Cha cho con ăn thịt, thịt dê cha làm rất ngon!”

Nhược Huyên thấy Tam bá thả lỏng cả người, nàng liền yên tâm: “Ta tự mình ăn, chúng ta ăn cơm đi! Ta muốn ăn thịt cừu, thịt thỏ.”

“Được, ăn cơm! Ăn cơm......”

……

Cả gia đình lại ngồi xuống ăn cơm.

Nhược Xuyên nhắc tới quá trình bán quả hồng của hắn, hai quản sự tranh đoạt như thế nào, không khí rất nhanh liền tốt lên.

...

Khi mặt trời lặn, mặt trăng lên.

Nhược Thủy đang chép sách trong phòng Nhược Xuyên.

Phòng ở của Nhược gia tuy là nhà ngói gạch xanh, nhưng trong nhà huynh đệ đông đảo, cháu trai đều đã lớn, phòng ở đã sớm không đủ dùng.