“Cái radio nửa tháng trước tôi mua ở chỗ các người, hôm nay đột nhiên nghe không được thanh âm, này cũng chưa đến nửa tháng liền hư, khẳng định là đồ các người có vấn đề, mau đổi cho tôi.” Người nói chuyện là một cụ ông hơn 60 tuổi, trên mặt tràn đầy phẫn nộ cùng nôn nóng.
Thời buổi này radio chính là hàng xa xỉ, nhà ai có đài radio đều là làm người ta hâm mộ, hiện giờ nửa tháng liền hỏng rồi, cụ ông phẫn nộ cùng nôn nóng cũng có thể lý giải.
"Chiếc radio này ngay từ đầu chính là hàng tốt, lúc ông mua cũng đã kiểm tra, ai biết có phải hay không ông làm hỏng rồi tới đổ thừa cho chúng tôi.” Người bán hàng không khách khí nói.
“Ngươi làm sao nói chuyện như vậy, đồ quý giá lúc ta dùng đều rất cẩn thận, sao có thể làm hư, khẳng định là ngay từ đầu đã có vấn đề.”
“Đây đều là tự ông nói ai biết là thật giả, hơn nữa hàng hóa Cung Tiêu Xã chúng ta một khi bán ra không nhận đổi trả, đây chính là quy định của quốc gia, ông chẳng lẽ là muốn trái với quy định.” Hiện giờ Cung Tiêu Xã đều là quốc doanh cơ cấu, người bán hàng thập phần kiên cường nói ra bốn chữ quy định của quốc gia khiến cho cụ ông khí thế dần yếu xuống.
Cụ ông gấp đến đỏ mắt lại không dám lại cùng người bán hàng biện giải, cầm cái radio đã hỏng thần sắc nản lòng mà rời đi.
Tạ Cảnh Hành nghĩ nghĩ, đi theo phía sau cụ ông gọi lại.
“Ông ơi, con sẽ sửa radio, nếu ông đưa radio cho con xem, nói không chừng con có thể giúp người sửa được.” thế kỷ 22 khoa học kỹ thuật đã phát triển vượt bật, loại đồ cổ như radio này ở thời đại của cậu đã sớm không còn tồn tại, nhưng cũng có một chút biết đến. Tạ Cảnh Hành đọc sách, cũng tham gia không ít các cuộc thi về khoa học kỹ thuật, cũng có được không ít giải thưởng, năng lực không tồi, sửa chữa radio với cậu mà nói hẳn là không thành vấn đề, nhưng cậu cũng không dám nói đến vẹn toàn.
Cụ ông nhìn Tạ Cảnh Hành khuôn mặ trẻ tuổi non nớt, trong mắt tràn ngập hoài nghi, Tạ Cảnh Hành thản nhiên tùy ý để ông nhìn, cũng không có vội vàng đẩy mạnh tiêu thụ chính mình. Chủ động đưa ra vì cụ ông mà sửa radio, cậu tính toán kiếm chút phí sửa chữa, nhìn cụ ông bộ dáng gấp đến đỏ mắt bộ dáng có chút không đành lòng, nhưng nếu ông không muốn cậu sẽ không làm.
“Tiểu tử, ngươi thật sự sửa được cái này?”
"Dạ được.”
Có lẽ là Tạ Cảnh Hành làm bộ dáng chắc chắn làm cho cụ ông có chút tin tưởng, có lẽ chữa ngựa chết thành ngựa sống thì sao, cụ ông do dự trong chốc lát nói: “Được, vậy ngươi sửa xem.”
Bởi vì Tạ Cảnh Hành không có dụng cụ, cụ ông liền đem cậu mang về nhà của mình, Tạ Cảnh Hành phát hiện nhà của ông rất có điều kiện, mà cũng cậu cũng đoán trước được, ở thời đại này mà có thể có tiền mua radio điều kiện tuyệt không thể kém được.
Tạ Cảnh Hành ở trong nhà cụ ông cũng không tò mò nhìn loạn, cầm công cụ liền bắt đầu sửa chữa, cậu rất nhanh liền tìm ra vấn đề, chỉ chốc sau radio liền phát ra âm thanh, khuôn mặt cụ ông vốn căng chặt thấy sửa được thần sắc liền nhu hòa xuống trên mặt mang theo vui mừng.
“Tiểu tử, không nghĩ tới ngươi lại có bản lĩnh như vậy, trong thời gian ngắn mà có thể sửa được rồi, không tồi nha.” Cụ ông thân mật vỗ vỗ bả vai Tạ Cảnh Hành.
Tạ Cảnh Hành cười cười nói: “Con tên Vương Chí Viễn, ông kêu con Tiểu Vương là được.”
Cụ ông thấy cậu được khen cũng không có biểu hiện ra bộ dáng tự đắc rất trầm ổn, thích lại càng thích, vì thế cùng cậu nói chuyện cũng lộ ra thân thiết: “Ta họ Chung, về sau ngươi gọi ta Chung đại gia là được, cứ kêu cụ ông cụ ông, cảm giác ta đều bị ngươi kêu đến già rồi.” Trong mắt mang theo ý cười.
“Vâng, Chung đại gia.”
“Tiểu Vương, ngươi xem ngươi sửa chữa phí bao nhiêu.”
“Con cũng là lần đầu tiên sửa radio, Chung đại gia người xem thế nào.”
Chung đại gia nghĩ nghĩ, từ trong túi móc ra mười đồng tiền đưa cho Tạ Cảnh Hành, công nhân trong thành một tháng tiền lương cũng là 30 đồng, cho nên Chung đại gia trả mười đồng tiền phí sửa chữa tuyệt đối không thấp.
Tạ Cảnh Hành cũng biết mười đồng tiền ở thời đại này cũng không ít, cậu nghĩ nghĩ nói: “Chung đại gia người trả cho con năm đồng là được rồi, không biết nhà có hay không dư phiếu xà phòng với phiếu vải như vậy thì tiện hơn.”
Chung đại gia nghe xong nói: “Tiểu Vương quá khách khí, này có gì mà không tiện, con trai ta ở đội vận chuyển, phiếu thì đương nhiên cũng có.” Nói liền móc ra mấy tờ phiếu với mười đồng tiền nhét cào tay Tạ Cảnh Hành: “Tiền này ngươi cũng cầm.”
Con trai Chung đại gia ở đội vận chuyển, ngày thường thời gian ở nhà không nhiều lắm, vì để cho ông bớt buồn ở bên ngoài cố ý tìm một phiếu radio, cho ông mua radio. Trong khoảng thời gian có radio, mỗi ngày xác thật có thêm không ít lạc thú, lại không nghĩ không đến mới nửa tháng liền hỏng rồi.
Trong nhà ông không thiếu tiền, nhưng cũng không thể bị lừa đảo như vậy, cho nên ông tức giận đi tìm Cung Tiêu Xã lý luận, lại không nghĩ người ta lại ngoan cố đến vậy, ông vốn dĩ đã nghĩ không còn biện pháp nào không nghĩ tới Tạ Cảnh Hành xuất hiện, ông vốn dĩ đối với việc Tạ Cảnh Hành có thể sửa radio không có kỳ vọng quá lớn rốt cuộc cũng chỉ là người qua đường ngoài ý muốn mà gặp được, mà Tạ Cảnh Hành một thân quần áo vá nhiều chỗ, vừa nhìn liền biết điều kiện trong nhà không tốt, sao có thể biết sửa. Bất quá nhìn biểu tình chắc chắn cùng ánh mắt thanh chính, ôm hi vọng chửa ngựa chết thành ngựa sống mà thử một lần, không nghĩ tới Tạ Cảnh Hành thật sự sửa được rồi, ông sao mà không cao hứng.
Chung đại gia một bên là thật sự thích Tạ Cảnh Hành, một bên nghĩ Tạ Cảnh Hành có bản lĩnh, về sau nói không còn cần người ta giúp đỡ đối với cậu tự nhiên rất hào phóng, phiếu con trai đem về một ông lão như ông vốn dĩ dùng không hết, còn không bằng làm thuận nước giong thuyền.
Quả nhiên, Tạ Cảnh Hành nói: “Chung đại gia, mấy phiếu đó tạm thời con rất cần con cũng không từ chối, nếu sau ông cần con giúp ông sửa radio ông đều có thể đến tìm con.”
Tạ Cảnh Hành sòng phẳng làm Chung đại gia càng thêm thích, ý cười trên mặt gia tăng, ngoài miệng liên tục nói tốt.