Ba Mẹ Từng Là Người Chơi Cấp Thần Của Game Vô Hạn Lưu

Chương 9.2: Bé Tiểu Tô (9)

Đúng lúc này, nhóm gia đình cuối cùng cũng chạy tới địa điểm tập hợp.

"Thực xin lỗi, các cô ca chú. Con và ba bị kẹt xe trên đường, thật sự rất xin lỗi."

Một cậu bé có khuôn mặt như vẽ, môi hồng răng trắng đi cùng ba ba râu quai nón bên cạnh, áy náy cúi chào người lớn hai nhà.

"Con là Julius, mọi người cũng có thể gọi con là Châu Châu, năm nay sáu tuổi rưỡi."

"Hôm nay mẹ con không thể tham gia vì lý do công việc, đây là ba con, Lý Hạc."

- Lời nói việc làm đều vô cùng kính cẩn khéo léo.

Làm cho người ta khó có thể tưởng tượng, đây lại là một cậu nhóc chỉ vẻn vẹn sáu tuổi.

Lý Hạc ở một bên nhẹ nhàng gật đầu: "... Chào."

Giọng nói của anh ta trầm, bộ râu cong cong ở hàm dưới của anh ta không di chuyển chút nào khi anh ta nói, cộng với đôi mắt sâu và mũi cao, gần giống như một bức tượng La Mã được bảo quản tốt.

Hai cha con này chính là gia đình ngôi sao nổi tiếng nhất hiện nay: đạo diễn phim nghệ thuật Lý Hạc, ảnh hậu mới lên Thẩm Y, cùng với con trai của họ là Julius Thẩm Hoài Châu.

Ngay từ trước khi chương trình được phát sóng, #Julius và cha mẹ xã sợ (1) của nhóc# đã được sử dụng như một mánh lới quảng cáo cho chương trình và nhiều lần nằm trong danh sách tìm kiếm nóng.

(1) Sợ (ngại) giao tiếp xã hội

Ở trong giới giải trí, ảnh hậu Thẩm Y là một "Người đẹp xã sợ" nổi tiếng, phía sau cảnh quay nửa ngày không bật ra được một hàng chữ, cũng rất ít tham gia các loại party giống như những ngôi sao khác.

Đạo diễn Lý Hạc cũng không hề nhận phỏng vấn, công chúng chỉ biết là anh ta từng đạt được giải thưởng quốc tế chứ không biết nhiều về tính cách của anh ta.

Mà cho đến khi lên chương trình lần này, khán giả mới phát hiện - -

Đạo diễn lớn trong tin đồn này, lại còn im lặng hơn cả vợ mình?!

Trong một nhà ba người, vậy mà chỉ có con trai Thẩm Hoài Châu là mở lớn miệng?!

Sự tương phản như thế lập tức làm bùng nổ dư luận, làm sâu sắc thêm trí nhớ của công chúng, trở thành gia đình đầu tiên thoát vòng "Gia Đình Em Bé Dễ Thương".

Trước sự kiện trực thăng Yến Tiểu Tô, một nhà Châu Châu là gia đình có độ thảo luận cao nhất trên các nền tảng lớn.

Mặc kệ nói như thế nào, lúc này, ba nhóm gia đình đội xanh cuối cùng cũng đã đến đông đủ.

Một đạo diễn tạm thời đi ra từ trong nhà hàng, nói với ba gia đình: "Tổ tiết mục đã chuẩn bị cơm trưa cho mọi người, nhưng mà muốn có được cơm trưa, ba mẹ phải..."

Yến Tiểu Tô không nghe đạo diễn này thao thao bất tuyệt, mà tò mò tiến đến bên cạnh Châu Châu mới tới.

Yến Tiểu Tô có mối quan hệ xã hội chỉ giới hạn ở trường mẫu giáo Hải Nguyên cho biết, đây là lần đầu tiên bé nhìn thấy một cậu bé xinh đẹp như Châu Châu.

Nhất định phải kết bạn với anh ấy!

"Em là Yến Tiểu Tô, anh vừa mới nói anh tên là Châu Châu, đúng không?" Yến Tiểu Tô hào hứng bừng bừng hỏi.

Chương trình xã giao "Bạch tuộc bảo bảo" khởi động!

Không nghĩ tới, Châu Châu nhìn bé, vậy mà lại ngây dại hiếm thấy.

Đối mặt với cậu bé dù đứng trước người lớn đều có thể ứng đối khéo léo, trong nháy mắt đầu óc đình chỉ.

"... Tiểu Tô, Yến Tiểu Tô?"

Châu Châu hoang mang đọc tên mấy lần, giống như đang xác nhận cái gì đó.

Đôi mắt dưới lông mi dày của nhóc hơi rủ xuống.

Rất nhanh, Châu Châu lại một lần nữa nâng đôi mắt lên, chẳng biết vì sao, trong đôi mắt bịt kín một tầng hơi nước.

Yến Tiểu Tô không chú ý tới sự khác thường của Châu Châu, còn tưởng rằng anh ấy không nghe rõ, lại kiên nhẫn lặp lại lần nữa: "Đúng vậy, em tên là Yến Tiểu Tô. Em có thể trực tiếp gọi anh là Châu Châu không?"

"Anh..." Châu Châu dùng sức chớp mắt vài cái, vẻ mặt hoang mang.

Lạ thật.

Chỉ là được chào hỏi mà thôi, vì sao nhóc đột nhiên trở nên rất muốn khóc?

Rõ ràng nhóc chưa từng nghe qua giọng của Yến Tiểu Tô - - Châu Châu từ nhỏ đã đánh đàn dương cầm, đối với âm thanh là vô cùng mẫn cảm, có thể nhớ được phần lớn âm thanh đã nghe qua.

Khi nhóc ngầm thừa nhận, Yến Tiểu Tô lại thành thạo mở ra đề tài mới: "Châu Châu, anh đã xem "Bạch tuộc bảo bảo" chưa?"

Châu Châu im lặng một lúc lâu: "Hả?"

Bởi vì vấn đề thoát tuyến này của Tiểu Tô, nhóc đã cứng rắn nhét lại nước mắt sắp rơi ra về.

Nhìn biểu cảm giật mình của Châu Châu, Yến Tiểu Tô suy nghĩ: Có vẻ lỗ tai của bạn nhỏ này không được tốt lắm, lời gì cũng phải để cho bé lặp lại hai lần.

Không sao cả!

Yến Tiểu Tô là đứa trẻ ngoan có kiên nhẫn!

"Bạch, tuộc, bảo, bảo, anh, đã, xem bao giờ chưa?" Yến Tiểu Tô kiên nhẫn kéo dài giọng, lặp lại.

"... Chưa có." Châu Châu thành thật trả lời.

Cái gì?!

Sao lại có bạn nhỏ chưa xem "Bạch tuộc bảo bảo" chứ?

Không xong, Tiểu Tô có chút không biết phải ứng phó như thế nào với bạn nhỏ chưa xem "Bạch tuộc bảo bảo"!

Yến Tiểu Tô căn bản không ngờ Châu Châu không chỉ lỗ tai không linh hoạt, cảm giác đối với phim hoạt hình thịnh hành vậy mà cũng không linh hoạt.

Bé bị đả kích lớn, lui về phía sau vài bước, không cẩn thận đυ.ng vào chân Tô Thời Xuyên phía sau.

Xã giao bạch tuộc bảo bảo của Tiểu Tô thất bại... Huhu QAQ

Tô Thời Xuyên phản ứng cực nhanh, lập tức cúi người đè bả vai Yến Tiểu Tô lại, ngăn cản bé tiếp tục lui về phía sau.

Đúng lúc này, giọng đạo diễn đột nhiên nâng cao hai độ truyền đến.

"Đúng vậy, giống như Tiểu Tô và ba ba đang làm vậy! Ba ba phải đón được các bảo bối chạy đến, chỉ cần xếp hạng thứ nhất, cả nhà có thể nhận được bữa trưa thịnh soạn nhất."

Anh ta tán thưởng nhìn Tiểu Tô: "Tiểu Tô làm mẫu cho mọi người rất tốt!"

Đạo diễn vừa nói vừa vỗ tay hoan nghênh bé.

Yến Tiểu Tô còn chưa lấy lại tinh thần từ trong bóng ma xã giao thất bại, nghe vậy thì giật mình nhìn về phía đạo diễn.

Sao lại được khen vậy?

- Bé đã làm gì đâu?