Hồ Ly Đại Náo Ba Nghìn Thế Giới

Chương 15: Con rể là đại tướng quân (H++++)

Thân thể to lớn của Nguỵ Minh đè lên người Vũ Mỵ, khuôn ngực cứng rắn cọ lên bầu ngực mềm mại. Phân thân hắn to lớn bất động bên trong huyệt động đợi nàng thích ứng. Bàn tay to đỡ lấy hai bên má rồi cúi đầu ngậm lấy môi nằng vừa hôn vừa mυ'ŧ.

Động tác hôn của Nguỵ Minh có phần trúc trắc nhưng so với vuệc cắn loạn như đêm hôm trước thì đã tiến bộ rất nhiều.

- Ưʍ...

Vũ Mỵ ôm lấy mảnh lưng vừa to rộng lại rắn chắc mà phát ra tiếng rên từ cổ họng, mật nước trong huyệt động cũng bắt đầu tuôn trào. Nguỵ Minh vừa si mê hôn nàng vừa cảm nhận sự ẩm ướt dần lan toả bắt đầu động eo đem côn ŧᏂịŧ nhẹ nhàng rút ra rồi nhẹ nhàng xỏ xuyên đi vào.

- Hừ

- Ứm

Tiếng hai người kiếm chế nhỏ giọng kêu rên, Nguỵ Minh buông môi Vũ Mỵ ra, ngón tay cái lau đi vết bóng trên môi:

- Mỵ nhi, ta động đây... nàng chịu một chút... lát sau liền thích rồi...

Giọng nói nài nỉ lẫn âu yếm như sợ của hắn quá to làm nàng đau. Vũ Mỵ nhìn cặp mày nhăn lại của Nguỵ Minh, hắn giống như sắp không nhẫn được nữa. Vũ Mỵ cào một cái trên lưng hắn, cặp mắt long lanh nhìn hắn nói:

- Nguỵ Minh, chàng huỷ trong sạch của ta thì phải chịu trách nhiệm.

Nguỵ Minh trả lời chắc như đinh đóng cột:

- Đương nhiên. Mỵ Nhi, nàng là của ta.

Nguỵ Minh dứt lời liền cử động hông đâm một cái thật mạnh, đầy rùa của hắn giống như đã chạm đến nơi sâu nhất. Toàn bộ côn ŧᏂịŧ đã nằm bên trong động nhỏ.

- A

Vũ Mỵ hô lên một tiếng, bên trong huyệt động vừa căng vừa nóng. Mông Vũ Mỵ ưỡn lên cao được hai bàn tay Nguỵ Minh đỡ lấy. Đầu rùa thô tròn chạm trên miệng tử ©υиɠ làm bên trong Vũ Mỵ ngứa ngáy vô cùng. Giọng nức nở vang lên:

- Động... chàng mau động đi... ân... thật ngứa...

Nguỵ Minh lại cố tình muốn trêu nàng:

- Động cái gì cơ?

Vũ Mỵ bám lên cánh tay vừa to vừa rắn chắc:

- Động đi mà... hic... đêm côn ŧᏂịŧ thô to của chàng thao Mỵ Nhi.... thao huyệt nộm ngứa ngáy của Mỵ Nhi đi... ưʍ...

Cặp mông căng tròng của Vũ Mỵ vặn vẹo trong tay Nguỵ Minh muốn làm giảm cơn ngứa. Nghe giọng nức nở của người đẹp côn ŧᏂịŧ Nguỵ Minh ở bên trong động nảy liền mấy cái vì hưng phấn, trái tim trong l*иg ngực hắn phập phồng điên cuồng, giọng nói trầm khàn:

- Được... như nàng muốn...

Phập

Nguỵ Minh rút ra một chút rồi đóng cọc lại thật mạnh, hắn làm liên tiếp mấy lần da^ʍ thuỷ từ huyệt nộm đã ứa ra ồ át. Con đường huyệt động giờ đây lầy lội vô cùng. Đôi bàn tay của Nguỵ Minh giữ lấy eo thon rồi bắt đầu nắc đều đặn theo nhịp.

- A... á a tướng quân... Mỵ Nhi sướиɠ... á rất tê... chàng thật giỏi

Mỗi cú va chạm của thân thể người Vũ Mỵ lại bị đẩy lên sau đó bị đôi tay đang nắm eo nàng kéo trở về. Chỗ giao hợp của hai người truyền đến từng đợt tê dại, cặp ngực của nàng cũng lắc lư liên tục. Trán Nguỵ Minh đã thấm mồ hôi nhưng không ảnh hưởng đến tần xuất vận động của hắn.

Trong bóng tối Nguỵ Minh nhìn cặp ngực to tròn trắng ngần liên tục lúc lắc theo động tác thao của hắn mà thích mắt vô cùng. Nguỵ Minh gập người tóm lấy một bên vυ' xắn trong miệng.

- A... aaa

Đầu lưỡi thô dày quét quanh núʍ ѵú rồi dùng răng nanh ray nhẹ khiến Vũ Mỵ tê dạu khắp người.

Chùn chụt.... bạch bạch phạch phạch

Không gian trong phòng tràn ngập tiếng ái muội làm A Bảo canh bên ngoài đỏ mặt tía tai. A Bảo không dám rời đi, dù sao phu nhân vẫn là tiểu thϊếp của Thừa Tướng nếu bị người ngoài bắt gặp thì tiếng xấu sẽ đồn bao lâu cơ chứ. Tiếng xấu là chuyện nhỏ, mất mạng mới là chuyện lớn. Nguỵ Tướng quân là mệnh quan triều đình, là con rể Thừa Tướng chắc sẽ không sao nhưng ai có thể đảm bảo cho phu nhân cơ chứ.

Hừ hừ

Ưm ưn

Tiếng rên rủ thở gấp của Nguỵ Minh hoà lẫn tiếng rêи ɾỉ sung sướиɠ của Vũ Mỵ.

- Mỵ Nhi... nàng thấy không... chúng ta đúng là hoà hợp... động nhỏ của nàng cắn ta thật sảng... thật vừa vặn... bên trong vừa trơn vừa mềm...

Nguỵ Minh đưa tay sờ xuống chỗ giao hợp gắn kết cả hai:

- Động của nàng thật nhiều nước... nó đã phun rất nhiều rồi này...

Vũ Mỵ cào lên cánh tay hắn mấy vết liền:

- Chàng thật nhiều lời... ư ư... mạnh nữa...

Nguỵ Minh ghé bên tay Vũ Mỵ, giọng khàn đặc:

- Mỵ Nhi... ta muốn đổi tư thế...