Nhiễm Từ ngây thơ mờ mịt nhìn về phía anh trai, sau hai giây sau mới phản ứng lại mới suy nghĩ cẩn thận xem lời này của anh trai là có ý tứ gì, cô mới tức khắc vui mừng khôn xiết, nghiêng người ôm Nhiễm Uổng Thư: “Anh hai là tốt nhất!”
So sánh với anh trai trầm ổn nội liễm, Nhiễm Từ có vẻ thực ham chơi, cô thích du sơn ngoạn thủy, cũng thích chơi trò chơi, Nhiễm Uổng Thư thiếu hụt thiên tính ham chơi của con nít, phần thiếu hụt này ở trên người Nhiễm Từ thể hiện đến vô cùng nhuần nhuyễn.
Cho nên cô thực vui vẻ, vui vẻ đến có thể xem nhẹ khí chất đạm mạc trên người anh trai, cho hắn một cái ôm chân thành tha thiết nhiệt tình.
Nhưng Nhiễm Uổng Thư không nghĩ tới cô sẽ vui vẻ như vậy, hắn rõ ràng chần chờ một lát, mới nâng cánh tay nhẹ nhàng ôm chặt em gái, nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng cô.
Nhiễm Từ dựa vào trong lòng ngực của Nhiễm Uổng Thư, thân mật mà dùng đỉnh đầu nhẹ nhàng cọ hắn.
Hai ngày này anh trai cô càng ngày càng dễ nói chuyện, cô rất thích anh trai như vậy.
Khi đoàn người tới khách sạn mà công ty chi nhánh đã sắp xếp trước, đã là 12 giờ ban đêm, chi nhánh công ty giám đốc muốn an bài ăn khuya, bị Nhiễm Uổng Thư cự tuyệt, Nhiễm Từ còn không mở mắt ra nổi hiển nhiên càng cần nghỉ ngơi.
Ban ngày tiêu hao tinh thần lực, lúc sau lại uống thêm chút rượu, hơn nữa ban đêm còn phải ngồi máy bay, Nhiễm Từ xác thực cực kỳ buồn ngủ, nhưng sau khi trở lại phòng l, cô nằm ở trên giường lại lăn qua lăn lại không ngủ được.
Cô ngủ không quen cái giường này, nằm như thế nào cũng cảm thấy không thoải mái.
Nhiễm Từ buồn ngủ lại khó có thể đi vào giấc ngủ, ở trên giường trằn trọc hồi lâu, cuối cùng vẫn cầm thẻ phòng lặng lẽ ra khỏi phòng, ấn chuông cửa của phòng anh trai.
Cô đợi đã hai phút đều không có mở cửa, cho rằng anh trai đã ngủ, đang chuẩn bị xoay người về phòng tiếp tục đếm cừu xem có thể ngủ tiếp hay không, liền nghe thấy thanh âm cửa phòng mở ra.
Nhiễm Uổng Thư ăn áo tắm dài, tóc còn mang theo hơi nước, bọt nước theo xương quai xanh lặng lẽ chảy vào cổ áo còn đang rộng mở.
“Làm sao vậy?” Nhiễm Uổng Thư nghiêng đầu nhìn thoáng qua đồng hồ treo trên vách tường, đã sắp hai giờ sáng, hắn do phải xử lý một phần văn kiện khẩn cấp cho nên trì hoãn thời gian, em gái tại sao hiện tại còn chưa ngủ?
“Ngủ không được…… Có thể tới chỗ anh ngủ không? Ở trong lòng ngực của anh sẽ an tâm một chút.” Nhiễm Từ bẹp miệng ngẩng đầu nhìn hắn, đôi mắt to xinh đẹp tràn ngập bốn chữ nhu nhược đáng thương.
Nhiễm Uổng Thư không nói gì, nghiêng người để côvào phòng, lúc này mới đóng cửa phòng lại, một lần nữa khóa lại.
“Nằm xuống trước đi, anh làm khô tóc rồi tới ngủ với em.” Nhiễm Uổng Thư mang theo cô vào phòng ngủ, nói xong lời này liền vào phòng tắm.
Bố cục phòng Nhiễm Từ với phòng anh trai bên kia cũng không sai biệt lắm, , chỉ là nhìn qua diện tích phòng anh so với phòng cô bên kia lớn một chút.
Nhiễm Từ bò lên trên giường anh trai, nằm đến thập phần quy củ, không dám quá làm càn.
Lại ngại đèn trên đỉnh đầu quá sáng, cô mới duỗi tay sờ soạng chốt mở vị trí, tắt đèn phòng, chỉ chừa ánh sáng leo lắt của đèn chỗ đầu giường.
Nhiễm Uổng Thư thực mau liền từ phòng tắm đi ra, cởϊ áσ tắm dài nằm lên trên giường, tắt đèn ở đầu giường , ôm em gái vào trong lòng ngực, thấp giọng nói: “Mau ngủ đi.”
Khi cẳng chân đυ.ng tới đôi chân hơi lạnh của anh, Nhiễm Từ đột nhiên giật mình.
Anh trai không có mặc áo ngủ quần ngủ!
Nhiễm Từ nhẹ nhàng trở mình, đối mặt với Nhiễm Uổng Thư dựa vào trong lòng ngực hắn, bàn tay không quá an phận dán lên bụng nhỏ của hắn.
Trên bụng nhỏ là khối cơ bụng rắn chắc căng chặt, sờ lên xúc cảm thực tốt.
Nhiễm Từ càng ngủ không được, cô lại giả vờ đi vào giấc ngủ, chờ khi hô hấp của anh trai dần dần vững vàng xuống dưới, cô lặng lẽ dùng tay, ở trên bụng anh trai sờ sờ.
Sờ xong một lúc cô liền có chút chột dạ mà thả ra tinh thần lực, ở phòng ngủ tối om quan sát kỹ lưỡng Nhiễm Uổng Thư, sau khi cảm giác đối phương xác thật ngủ rồi, mới thử thăm dò dùng tinh thần lực ngưng tụ thành cọng râu nhỏ, nhẹ nhàng chọc chọc mặt anh trai.
Anh trai vẫn là không có phản ứng.
Gan của Nhiễm Từ càng lúc càng lớn, tay nhỏ sờ theo cơ bụng của anh trai, sờ đến hắn hạ bộ hắn xuất hiện một cái cây gì đó, nhịn không được duỗi tay đè đè.
Cô rất ít có thể sờ anh trai như vậy, Nhiễm Uổng Thư đại đa số thời điểm cùng cô làm đều là tư thế thâm nhập từ phía sau, cô cái gì đều làm không được, cái gì đều sờ không tới, chỉ là sau xong việc ở trong lòng ngực của anh trai có thể nhìn thấy dáng người của anh trai thật sự thực tốt.
Nhiễm Từ càng sờ càng không an phận, đầu ngón tay chạm vào vị trí càng ở phía dưới, tựa hồ sờ đến cái cây gì đó cùng với lông tóc.
Cô tức khắc cảm giác được ngực cô rung động, kia, đó là anh trai……
Đang lúc cô tò mò mà chọc chọc muốn tiếp tục sờ xuống phía dưới, liền bị một bàn tay to bắt lại, bàn tay to giống như gông cùm xiềng xích, cô không thể động đậy được.
“Không ngoan.” Nhiễm Uổng Thư nhắm hai mắt nhẹ giọng nói một câu, giọng nói nhẹ nhàng tựa hồ cũng không có quá nhiều trách cứ.
Nhiễm Từ lại giống bị sét đánh, thân thể cứng đờ vô pháp mở miệng để bào chữa.
“Thích sờ anh?” Thấy cô không đáp, Nhiễm Uổng Thư lại hỏi.
Đại não của Nhiễm Từ vẫn đang ngơ ngác không có thể nói ra câu trả lời, Nhiễm Uổng Thư cũng không ép cô, lôi kéo tay cô ấn ấn trên bụng nhỏ của bản thân, dùng sức sờ soạng.
Nhiễm Từ vừa rồi còn sờ đến hăng say tức khắc giống bị phỏng đến giống nhau, cuống quít rút tay chính mình, dùng sức lắc lắc đầu, lắp bắp nói: “Không, không có.”
“Không thích sờ nơi này? Thế muốn sờ chỗ nào?” Nhiễm Uổng Thư trầm giọng hỏi cô, mang theo vài phần cường thế bắt được nàng cổ tay, lôi kéo tay cô sờ đến ngực của hắn.
Dưới lòng bàn tay là làn da ấm áp lại co dãn, cách làn da mỏng, Nhiễm Từ có thể rõ ràng cảm nhận được tần suất tim đập của anh trai.
Đông, đông, đông……
Thật nhanh, là tim anh trai đập, vì cô?
“Em, em không biết……” Nhiễm Từ lại bắt đầu lắc đầu, cô muốn thu hồi tay của chính mình, căn bản trốn không thoát gông cùm xiềng xích của anh trai.
Trong phòng tối om, Nhiễm Uổng Thư thả ra tinh thần lực, rõ ràng thấy mặt em gái hồng đến cơ hồ có thể lấy máu, hắn biết chính mình không nên khi dễ cô như vậy, nhưng thấy bộ dáng kiều mị của em gái, hắn đột nhiên muốn làm trái với luân thường đạo lí.
“Kia…… Nơi này đâu?” Nhiễm Uổng Thư nói, lôi kéo tay cô ấn vào chiếc qυầи ɭóŧ căng phồng của chính mình.
Lòng bàn tay truyền cảm giác vừa cứng vừa nóng, Nhiễm Từ mở to mắt, cả người cứng đờ không dám nhúc nhích một chút.
Anh trai cương cứng.