Đối với một quán bar mà nói, 8 giờ tối cũng không phải thời điểm đông khách nhất.
Nhiễm Từ gật gật đầu, quấn thảm lại bỏ vào trong ngăn tủ, muốn đi ra khỏi phòng lại phát hiện Carlos không có nhường đường, cô nhíu nhíu mày, “Mùi phát tình trên người cậu nồng như vậy, lại coi trọng ai?”
Carlos đem thuốc lá trong miệng kẹp vào ngón tay, nhếch miệng cười tránh đường, “Nhân viên phục vụ mới đến, cậu cũng biết, chính là cái người dáng người và mặt đều rất đúng gu của tớ, vừa rồi hắn đưa nước lên, liền làm một chút.”
“ Nếu tớ nhớ không lầm, cậu bé kia còn nhỏ tuổi hơn của tao, Carlos, làm người đi.” Nhiễm Từ liếc Carlos một cái, che mũi ra khỏi phòng nghỉ.
Thật ra không phải cô ghét bỏ pheromone của Carlos , thanh niên này nhìn qua rộng rãi ôn hòa lại có được mùi pheromone mê người hương rượu vang đỏ, mùi rượu ngọt thơm luôn có thể làm hắn thu hoạch được rất nhiều người hâm mộ, cô che mũi, đơn thuần chính là bởi vì ở kỳ động dục, cô ngửi thấy pheromone của đàn ông khác sẽ xuất hiện phản ứng sinh lý nôn mửa.
“Hắc! Nhiễm! Tớ chỉ lớn hơn cậu hai tuổi! Hơn nữa tớ cũng là nghiên cứu sinh của đại học thủ đô! Làm người cái gì?!” Carlos đi theo phía sau cô, kêu to tỏ vẻ bất mãn.
Nhiễm Từ không đáp lời, có chút bất đắc dĩ mà lắc lắc đầu, đi xuống cầu thang.
Xuất phát từ lập trường bạn bè, cô không có biện pháp nói Carlos cái gì, nhân loại vốn chính là tiêu chuẩn kép, cô chán ghét cái gọi là phong lưu công tử, nhưng tuy rằng Carlos về mặt tình trường có vẻ không tốt, nhưng về mặt làm bạn bè, hắn xác thực đối xử với cô rất tốt.
Bước vào đại sảnh lầu một, trước khi ra ngoài Nhiễm Từ đã đoán trước, bây giờ mới 8 giờ tốt, ghế dài thế nhưng ngồi đầy, cô quay đầu lại nhìn về phía Carlos: “Đêm nay làm sao mà nhiều người như vậy?”
“Mời một ca sĩ nổi tiếng, 8 giờ rưỡi mở màn, phỏng chừng đều là fan của đi, rốt cuộc cũng là quán bar đắt tiền, vẫn là thỉnh thoảng tổ chức hoạt động cho các khách hàng.” Carlos tùy ý liếc mắt một cái, lại duỗi thân lười biếng, mang theo Nhiễm Từ đến trước quầy bar ngồi xuống, “Tùy tiện uống, đêm nay tớ mời.”
Nhiễm Từ lại lắc đầu, từ trong túi lấy ra khẩu trang mang lên, dựa lưng vào quầy bar lẳng lặng nhìn sân khấu đã được bố trí tỉ mỉ: “Không uống được, trong quán bar quán bar đàn ông quá nhiều, pheromone rất tạp, tháo khẩu trang xuống tớ sẽ rất khó chịu.”
“Tôi vẫn uống như mọi khi.” Sau khi Carlos cùng bartender nói một tiếng, lúc này mới nghiêng đầu nhìn về phía Nhiễm Từ vẫn đang trầm ngâm, “Hắc, chị hai, vui vẻ chút, cái dạng này của cậu một chút cũng không giống các đại tiểu thư tới quán bar chơi.”
Đây là cái địa phương tiêu tiền như nước, hồi báo khách nhân chính là một đêm ngợp trong vàng son, Nhiễm Từ trừ bỏ ăn mặc giống thiên kim nhà giàu, ánh mắt đạm mạc cùng khuôn mặt không có trang điểm nhìn qua cùng nơi này không hợp nhau.
“Carlos, cậu nhìn cũng không giống Thái tử gia của gia tộc Hunter.” Nhiễm Từ liếc nhìn hắn một cái, khóe miệng dưới khẩu trang hơi hơi cong lên.
“Chúng ta tốt nhất không đề cập tới cái này, tớ đã rời đi tay trắng!” Carlos làm ra biểu tình kỳ quái, nhắc tới việc tay không rời nhà, vẻ mặt của hắn lại không có một chút khổ sở.
Nhiễm Từ thấp thấp cười hai tiếng, ngước mắt thấy một người mặc bộ quần áo nhẹ nhàng lên trên sân khấu, cầm microphone thử âm thanh.
Chung quanh tức khắc phát ra tiếng thét chói tai, Nhiễm Từ có chút khó chịu mà xoa xoa hai tai, “Chính là người này?”
“Rất nhiều cô gái trẻ tuổi đều thích hắn, chẳng lẽ cậu không thích sao? Cậu xem hắn đẹp trai như vậy!” Carlos tiếp nhận ly rượu Cocktail mà bartender đưa qua, nhấp một ngụm, đuôi lông mày nhấc lên, tâm tình tựa hồ thực tốt.
Nhiễm Từ lúc này mới đánh giá người đàn ông trên đài, ở nơi tối tăm chỉ lập loè vài ánh đèn nhìn qua đối phương rất, tuổi đại khái đầu hai mươi, cho dù là tới quán bar diễn xuất, hắn ăn mặc cũng rất sạch sẽ hưu nhàn.
Một bộ đồ ngắn tay màu trắng, một cái quần jean màu lam nhạt, tương xứng với khuôn mặt đẹp trai pha chút ngây thơ của hắn, tựa hồ hắn xuất hiện ở khuôn viên đại học sẽ càng hợp lý hơn.
Nghe được thét chói tai dưới đài, người đàn ông này gợi lên khóe miệng cười.
Một nụ cười thực thoải mái, thực ôn nhu, tựa như thấy được nụ cười của hắn, tâm tình của người khác cũng sẽ đồng thời biến tốt.
Nhiễm Từ lại có chút xuất thần, nàng nhìn ca sĩ cái kia cười, đột nhiên nhớ tới giờ phút này không biết thân ở nơi nào ca ca.
Cô tựa hồ đã lâu không có thấy anh trai tươi cười, từ khi cha mẹ ra đi ngoài ý muốn, sau khi một mình anh trai chống đỡ cả công ty, cô cũng không thấy qua anh trai vui vẻ cười.
Cho dù cuộc sống bây giờ cũng không còn khó khăn như xưa, anh trai cũng không cười nữa.
“Carlos, cậu nói xem, một người đàn ông cực kỳ trọng sự nghiệp, làm thế nào mới có thể làm hắn vui vẻ?” Nhiễm Từ nghiêng đầu nhìn về phía Carlos vẫn đang thèm chảy nước miếng mà nhìn người ca sĩ trên đài, không thể nhịn được nữa mà dùng khuỷu tay đυ.ng hắn một phát.
“Đau!” Carlos đau hô một tiếng, ngượng ngùng thu hồi ánh mắt có chút quá đà của mình, bẹp miệng nhìn về phía Nhiễm Từ: “Người cực kỳ quan trọng sự nghiệp? Cho hắn một cái hạng mục lớn, phỏng chừng hắn sẽ vui vẻ.”
“……” Nhiễm Từ trầm mặc một lát, nhẹ nhàng thở dài: “Tớ còn không có cái năng lực kia.”
“Những người tâm trọng sự nghiệp đều bị những cô gái như cậu gọi là thẳng nam, không hiểu cái gì là lãng mạn, cũng rất khó chú ý tới tâm tư của phụ nữ, hơn nữa đại đa số thời gian, bọn họ chỉ chú tâm trong việc công tác, nếu cậu muốn kiểu người này vui vẻ, nắm chắc khi nào hắn cực kỳ nhường nhịn cậu, cậu có thể thử hẹn hắn đi ra ngoài chơi —— ý tớ chỉ chính là đi ra ngoài du lịch, cậu phải biết rằng, trai đơn gái chiếc đi ra ngoài du lịch, rất dễ dàng bồi dưỡng cảm tình.” Carlos nâng móng vuốt vỗ vỗ đỉnh đầu của Nhiễm Từ, dùng pheromone đem đối phương ghê tởm đến sắc mặt xanh lè, lúc sau mới thu tay.
Nhiễm Từ gắt gao nhíu mày, trong lòng lại suy nghĩ lời Carlos nói.
Muốn hẹn anh trai đi ra ngoài du lịch sao? Cô không thể bảo đảm chính mình có thể thành công.
Cô nghĩ đến xuất thần, hoàn toàn không chú ý tới Nhiễm Uổng Thư khi vừa từ cửa tiến vào nhìn thấy Carlos còn đang dùng móng vuốt xoa đầu cô, hắn liền sững sờ.