Tôi, Omega A Nhất, Toàn Vũ Trụ

Chương 3.2

Tống Di Thụy không nói được lời nào, đành dặn dò Giang Nguyên nghỉ ngơi cho khỏe, sau đó miễn cưỡng để Thu Cảnh Minh kéo xuống dưới nhà.

Tống Di Thụy bị Thu Cảnh Minh lôi kéo ra khỏi phòng, mặc dù có chút không vui vì khoảng thời gian riêng tư với Giang Nguyên bị cắt đứt, nhưng khi nhìn thấy mô hình trên tay, trái tim lại mềm nhũn.

Thôi, thôi, dù sao thì hắn ta cũng không thiếu thời gian để nói chuyện riêng tư với Giang Nguyên.

Cuối cùng thì Giang Nguyên cũng được thở phào nhẹ nhõm khi thấy Tống Di Thụy rời khỏi.

Giang Nguyên không biết Thu Cảnh Minh nghĩ thế nào, nhưng cậu càng ngày càng hài lòng với đứa em trai nuôi này. Vừa nãy Thu Cảnh Minh xông vào cứu cậu khỏi tình cảnh nước sôi lửa bỏng, lại còn tiện tay giúp cậu lôi Tống-phiền-phức đi. Đúng là em trai ngoan!

Sau khi hai người kia rời đi, Giang Nguyên lại để ý đến một chồng giấy dày được đặt cùng mô hình vừa nãy, cậu cầm lên nhìn kỹ hơn thì phát hiện đây là một số tư liệu nguyên chủ đã viết ra khi làm mô hình, còn có một số bản vẽ cơ khí vẽ tay nữa.

Nguyên chủ đúng là cỗ máy chiến đấu trong làng học bá.

Giang Nguyên bất lực lắc đầu, cậu sẽ không làm thế. Cậu vẫn tự mình tu sửa phi thuyền của mình, nhưng là vì cậu có Alphonse, siêu quang não trong tay. Trong thế giới của cậu, siêu quang não như Alphonse là phát minh thế kỷ hoặc phát minh Sáng Thế.

Siêu quang não như Alphonse rất đắt, nhưng hiệu suất thì siêu mạnh, có thể hoàn thành rất nhiều mô phỏng trong thời gian cực ngắn, chỉ cần có dữ liệu mẫu, nó có thể tự động phân tích kết quả và chọn ra giải pháp tối ưu, vì thế nó được phổ biến rộng rãi ở mọi lĩnh vực từ phòng thí nghiệm đến cơ giáp hay tàu vũ trụ.

Tàu vũ trụ của Giang Nguyên tất nhiên đã được trang bị siêu quang não mạnh nhất Alphonse, nó đã tiêu tốn gần hết tiền tiết kiệm của cậu, biến cậu trở thành một kẻ nghèo khó. Thế nhưng, từ khi có Alphonse, cậu còn chẳng cần có phi hành đoàn, chỉ cần một người cũng điều khiển được cả con tàu.

Giang Nguyên nhún vai, mỉa mai nghĩ: "Dù sao cậu chết cũng chết cùng phi thuyền được mua bằng toàn bộ số tiền mình có, còn hơn khối người chết mà vẫn chưa tiêu hết tiền của bản thân."

Giang Nguyên lật xem qua bản vẽ thiết kế, nghĩ thầm: "Nếu Alphonse nhìn thấy thứ này, nó chắc chắn chỉ mất vài phút là làm được.

Vừa nghĩ đến đây, trong đầu cậu nhận được một tin nhắn: [Hey!]

[Alphonse sẵn sàng phục vụ bạn, dữ liệu đang được chuyển đổi, vui lòng đợi...]

Giang Nguyên giật mình vì thông tin đột ngột hiện ra trong đầu. Sau đó, siêu quang não Alphonse khởi động, trực tiếp trình bày quy trình sản xuất mô hình trong đầu cậu.

Đù đù đù!

Quang não siêu cấp, Alphonse, ở ngay trong đầu mình?

Alphonse, bộ não đọc được sự nghi ngờ của Giang Nguyên, trả lời: [Vâng, thuyền trưởng.]

Giang Nguyên: Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra vậy? Chúng ta dung hợp rồi à?

Alphonse: [Thuyền trưởng, dữ liệu không đủ.]

Giang Nguyên: Tại sao từ sau khi tôi tỉnh dậy cậu không nói một lời nào?

Alphonse: [Ngài chưa nói đúng khẩu lệnh, hệ thống vẫn ở trạng thái ngủ đông.]

Giang Nguyên xoa trán. Alphonse là một siêu quang não có khả năng học hỏi vô tận. Tuy nhiên, loài người vì sợ hãi những kịch bản giả định về việc robot quang não thống trị thế giới nên đã thêm vào một điều kiện cực kỳ ngu đần khi thiết kế quang não...

[Để khởi động chương trình cần gọi tên quang não sau đó mới có thể đưa ra mệnh lệnh.]

Sau khi Giang Nguyên xuyên đến đây, cậu chưa bao giờ nghĩ đến việc Alphonse sẽ dung hợp với linh hồn mình, chưa bao giờ gọi tên Alphonse. Nếu không nhìn thấy bản vẽ thiết kế của nguyên chủ, Giang Nguyên cũng chẳng bao giờ nghĩ tới Alphonse, đương nhiên là Alphonse sẽ không được đánh thức rồi.

Thế nên là, cậu đã xuyên qua thời gian không gian với toàn bộ tài sản của mình?