“Vãn Thời, cô nhìn lại đi, làm nô ɭệ tìиɧ ɖu͙© không có kết cục tốt đẹp gì. Trước đây không có cách nào mới phải đưa cô đến đó huấn luyện thành nô ɭệ tìиɧ ɖu͙©.”
“Bây giờ cũng là vì cô, ánh mắt Trần Thanh Diễm rất cao, bây giờ hắn còn cảm thấy cô mới mẻ, chờ hắn chơi chán rồi, cô sẽ có kết cục tốt sao?”
Từ Vãn Thời nhắm mắt lại, không đáp lại.
Từ Dần Dần tiếp tục khuyên nhủ: “Với thân phận như cô, gia tộc tốt chắc chắn không thể trông cậy vào cô. May mà cô còn trẻ đẹp, nhân lúc này sao không rời đi, nếu cô nguyện ý, người chị là tôi đây có thể làm chủ tìm cho cô một nô ɭệ tự do.”
“Sống chung với nhau cũng không có gì là không tốt.”
“Nếu như cô đồng ý, tôi có thể đề cập chuyện này với Thanh Diễm, sẽ sớm tìm cho cô một người thích hợp, cô cảm thấy thế nào?”
Từ Vãn Thời im lặng.
Trong lúc im lặng, cô lại nghe thấy lời thuyết phục chân thành của Từ Dần Dần.
“Bây giờ tâm lý của cô vẫn ỷ lại Thanh Diễm, khi rời khỏi hắn tôi sẽ tìm bác sĩ tâm lý cho cô, vấn đề tâm lý của cô sớm muộn sẽ được giải quyết thôi.”
“Cho dù cô không nghĩ cho mình thì cũng phải nghĩ đến mẹ của chúng ta chứ. Ở tuổi của bà ấy, những gì bà ấy đã trải qua trong quá khứ... để lại rất nhiều di chứng, cũng cần có người chăm sóc.”
“Tôi là vị hôn thê của Thanh Diễm, mỗi ngày trải qua đều rất tốt, nhưng còn cô, bà ấy cũng rất nhớ cô, cô cứ như vậy mà đi theo bên cạnh Thanh Diễm, bà ấy sẽ cảm thấy rất đau khổ.”
Nghe vậy, Từ Vãn Thời vốn luôn im lặng liền ngẩng đầu lên, phát ra tiếng cười khe khẽ.
“Mẹ sẽ nhớ tôi sao?”
Sau đó tự hỏi tự trả lời: “Nếu thật sự nhớ tôi, thì lúc trước đã không giúp cô đưa ra bằng chứng giả, cũng sẽ không để tôi thay cô ra đảo.”
Vẻ mặt của Từ Dần Dần thay đổi.
Cô ta lo lắng đứng dậy, chiếc ghế phía sau phát ra một âm thanh chói tai, nghiến răng nghiến lợi nói: “Chuyện này, sao cô lại biết được?”
“Quý Chiêu nói cho cô đúng không?”
Từ Vãn Thời im lặng.
Đây là bí mật nhỏ của cô.
Trong mấy năm ở cùng Trần Thanh Diễm, cô chưa từng nói ra, lúc trước người được chọn lên đảo huấn luyện không phải là cô, mà là chị ruột của cô.
Mẹ cô đã thích Từ Dần Dần hơn cô từ khi cô còn nhỏ, tuy là nô ɭệ tìиɧ ɖu͙© cấp thấp nhưng bà rất kỳ vọng vào Từ Dần Dần, tìm mọi cách để Từ Dần Dần học được những điều mà chỉ những người thuộc tầng lớp thượng lưu mới có thể tiếp cận được.