Bởi vì ba robot trong khách sạn đã được thay thế bằng gấu trúc khổng lồ, Trần Ôn Tửu dự đoán khách hàng trong khách sạn có thể tăng.
Nghĩ đến tương lai, có nhiều khách hơn và có thể kiếm được nhiều tiền hơn lúc đó khách sạn có thể mở khóa nhiều thứ hơn, tâm trạng của Trần Ôn Tửu đã trở nên cực kỳ tốt.
Trong khách sạn Ôn Tửu có ba con gấu trúc không chỉ khách hàng ở trong khách sạn biết, người thân bạn bè họ biết, mà cả thôn Mao Dương không ngoại lệ đều biết
Sau khi biết chuyện này mấy đứa trẻ trong thôn cũng đến khách sạn để xem gấu trúc, dĩ nhiên là bọn nó biết mình không thể làm ảnh hưởng tới việc làm ăn của khách sạn, vì vậy về cơ bản chúng chỉ ngồi dưới gốc cây lớn bên ngoài và nhìn vào trong đại sảnh lễ tân.
Viên Nhất Viên bận rộn ở nhà hàng, Viên Tam Viên căn bản là đi khắp nơi, hình như rất bận. Còn Viên Nhị Viên, chỉ cần tiếp khách ở bên này đại sảnh, bây giờ không có nhiều khách như vậy nên cũng rất nhàn nhã.
cửa trước của đại sảnh được làm bằng kính trong suốt, ngồi bên ngoài có thể nhìn thấy bên này của đại sảnh, tuy phạm vi không lớn, nhưng bọn trẻ vẫn nhìn thấy bóng dáng của Viên Nhị Viên.
"Wow - đây có phải là gấu trúc khổng lồ không?"
"Gấu trúc khổng lồ lớn thật!"
"Tớ muốn sờ gấu trúc lớn quá"
"Con gấu trúc khổng lồ này trông rất lớn."
"Wow - con gấu ở đằng kia lớn hơn!"
Những đứa trẻ ngồi dưới gốc cây vải thiều trăm năm bên ngoài khách sạn nhìn thấy Viên Tam Viên ở hành lang tầng hai cũng phát hiện nó lớn hơn Viên Nhất Viên và Viên Nhị Viên thì đồng loạt hô lên
Chiều cao của Viên Tam Viên là hơn một mét bảy, sau khi thay da gấu trúc khổng lồ, nó tròn và mũm mĩm như một con gấu trúc khổng lồ, vì vậy so với một người hơn một mét bảy mét, Viên Tam Viên vạm vỡ và mạnh mẽ hơn.
Đối với trẻ em, con người cao hơn một mét bảy mét là những người rất to trong mắt, chưa kể đến hình thể gấu trúc khổng lồ của Viên Tam Viên? Nó trông thậm chí còn lớn hơn.
"Gấu trúc khổng lồ thật mạnh mẽ!"
Khi bọn trẻ con đang sôi nổi ngắm gấu trúc, thì vài người trẻ và người già trong thôn cũng đến để xem, họ chưa bao giờ thấy gấu trúc thật cả, bây giờ có cơ hội nhìn đường nhiên sẽ không bỏ lỡ, tuy chỉ là người máy trong hình dạng gấu trúc.
"Đây có phải là gấu trúc khổng lồ không? Nó cũng quá lớn. "
"Trông rất dữ tợn."
Thôn Mao Dương không giàu có lắm, vì vậy họ không đủ khả năng ở khách sạn Ôn Tửu, nhưng họ có thể ngắm nhìn những con gấu trúc khổng lồ dưới những cây ăn quả bên ngoài khách sạn, và khá thoải mái khi ngồi dưới những cây ăn quả đầy lá vào mùa hè.
"Gấu trúc khổng lồ—" Trần Dịch có đãi ngộ tốt vì là họ hàng với Trần Ôn Tửu, cậu bé có thể sống trong một khách sạn với bà , còn có thể ôm sờ và được gấu trúc nâng cao lên chơi đùa.
"Hahahaha..." Trần Dịch được Viên Nhị Viên ôm trong tay, cười rất vui vẻ, dáng vẻ tươi cười rạng rỡ và hạnh phúc của cậu khiến những đứa trẻ khác trong thôn ghen tị.
Bọn nó cũng muốn có một người dì như Trần Ôn Tửu, cũng muốn có thể chơi với những con gấu trúc khổng lồ như Trần Dịch, cũng muốn sống trong một ngôi nhà lớn như khách sạn.
Kỳ thật Trần Dịch sẽ ở trong khách sạn với Trần Ôn Tửu vào ban ngày, còn ban đêm sẽ về ngủ với cha mẹ mình, chứ không ở mãi trong khách sạn.
Đứa trẻ hai tuổi thật sự rất nhiều năng lượng, nếu không phải Viên Nhị Viên và Viên Tam Viên giúp Trần Ôn Tửu trông chừng ban ngày, thì cô cũng không muốn bế đứa nhỏ này cả ngày, đứa nhỏ hai tuổi thật sự quá nghịch ngợm.