Thao Nát Những Bá Tổng Đó 2

Chương 3

--------------

Chương 2

Biệt thự rộng lớn trống trải vắng vẻ, nhưng vào lúc này, trên ghế sô pha trong phòng khách, sắc mặt mỹ nhân lạnh lùng cấm dục đang đỏ ửng, một con chó đen to lớn nằm sấp lên người anh, tạo thành một màn có tính xung kích lớn đối với anh.

Vạt áo người đàn ông không chỉ mở rộng ra, mà còn lộ ra một mảng lớn cảnh xuân trước ngực, thậm chí ngay cả lúc này quần cũng bị chó lớn kéo xuống, khiến phần hạ thể của mỹ nhân gần như trần trụi, hai bắp đùi trắng nõn bị chó lớn mạnh mẽ mở ra.

“Cút ngay!”

Lúc này Cố Vân Đình không chỉ tức giận xấu hổ, còn có chút hoảng hốt, con chó này lại muốn thao anh, một con chó lại coi anh như cɧó ©áϊ, muốn thao anh?

Quả thực hoang đường, hoang đường tới cùng cực rồi.

Cơn tức giận và sự xấu hổ mãnh liệt làm cho đầu óc anh tắt nghẽn, Cố Vân Đình dùng hết sức đẩy con chó lớn ra, còn không quên dùng một tay che lại hạ thể đáng xấu hổ của mình.

Từ trước đến nay, anh không bao giờ biết rằng một con chó có thể nặng và khỏe như vậy, hai chân trước đặt chắc chắn trên vai anh, dù anh có cố gắng thế nào cũng vô dụng.

Chu Úy Kỳ cúi đầu, nhìn cái lưỡi của chó lớn vừa dài vừa rộng, đang duỗi ra liếʍ vào ngực mình giống như vừa rồi, đầṳ ѵú vừa rồi bị liếʍ đến đỏ mọng, đã ngay lập tức bị cuốn vào bên trong đầu lưỡi của con chó.

Toàn thân Cố Vân Đình run rẩy, một loại cảm giác khó tả lan tràn toàn thân, nhưng cơn tức giận của anh càng trở nên dữ dội hơn.

“A Uy cút ngay, mày có nghe hay không! Tao ra lệnh mày cút ra khỏi đây ngay aaa…”

Lúc này Cố Vân Đình vẫn không từ bỏ ý định ra lệnh cho con chó lớn.

Đôi tay của Cố Vân Đình anh đã không còn sức lực gì, nhưng lúc này chó lớn đột nhiên buông vai anh ra, nhưng anh còn chưa kịp ngồi dậy, đầu lưỡi chó lớn ẩm ướt nóng bỏng đã liếʍ ở trên bụng nhỏ của anh.

Cố Vân Đình giật nảy mình, loại cảm giác ẩm ướt và nóng bỏng này khiến bụng dưới của anh co thắt, nhất là đây không phải là một con chó bình thường, mà đôi mắt nó dường như có thể nói được.

Lúc này đôi mắt kia đang nhìn chằm chằm vào phần thân dưới của anh, mặc dù anh đang dùng một tay che thật chặt lại, hai chân cũng theo bản năng kẹp chặt, nhưng một ít lôиɠ ʍυ màu đen vẫn khó tránh lộ ra ngoài.

Để cho anh hoảng sợ chính là, sau khi bị con chó lớn liếʍ ngực, côn ŧᏂịŧ của anh đang cương cứng lên không thể kiểm soát, loại phản ứng này khiến anh xấu hổ và bối rối.

Vì vậy, anh theo bản năng xấu hổ, giơ tay lên, vội vã muốn đẩy chó lớn ra khỏi người mình.

Nhưng anh không ngờ chỉ vì điều này, anh đã quên che nơi đó lại, làm côn ŧᏂịŧ đang ngẩng đầu

một nửa của anh đột nhiên lọt vào tầm mắt của Chu Úy Kỳ.

Chu Úy Kỳ thè cái lưỡi dài ra, lưỡi chó lớn ướt nóng trực tiếp cuốn đi lên.

“Aaaa~ A Uy!”

Toàn thân Cố Vân Đình run rẩy, một dòng điện từ côn ŧᏂịŧ truyền khắp cơ thể, anh gần như mất đi sức lực trong giây lát...

Chu Úy Kỳ có chút kinh ngạc, Cố Vân Đình là một người đàn ông cũng đã 27-28 tuổi rồi, nhưng lại có côn ŧᏂịŧ trắng hồng, non nớt, mềm mại như vậy, có lẽ là vì trước đây anh ta chưa từng sử dụng, nhưng sao nó lại mẫn cảm như vậy.

Đầu lưỡi chó rất linh hoạt, mỏng, ẩm ướt và nóng hổi, anh dùng một chút sức cuộn quanh côn ŧᏂịŧ rồi nhẹ nhàng vuốt ve, Cố Vân Đình lập tức run lên dữ dội hơn, trong nháy mắt côn ŧᏂịŧ đã ngẩng đầu lên một nửa rồi trở nên cứng ngắc, làm đầu lưỡi của Chu Úy Kỳ nhanh chóng cảm nhận côn ŧᏂịŧ đang dần cương cứng lên.

“Aaa, cút ngay! Nhanh cút khỏi đây cho tao!” Cả người Cố Vân Đình run lên kịch liệt: “Chết tiệt! Khốn kiếp aaa……”

Anh thật sự ghét cơ thể nhạy cảm chết tiệt này của mình, anh thật căm hận, hơn nữa đây là một con chó, anh là một người đàn ông đứng trên đỉnh kim tự tháp, sao một con chó có thể làm anh đến tình trạng như vậy?

Điên rồi, nhất định là một giấc mơ!

Thế nhưng, nó thật sự rất thoải mái, trước đây anh chưa từng chăm sóc qua nơi đó như vậy, anh nghĩ mình có thể là người vô tính, quả thật anh đã là người vô tính hơn hai mươi năm qua, nhưng bây giờ anh lại bị một con chó liếʍ đến mức toàn thân run rẩy.

Rất không hợp thói thường, nhưng…… Nếu đó là một con chó, một con chó duy nhất thuộc về chính mình, cho nên……

“A ha……” Cố Vân Đình vừa lơ đãng một chút, thì giọng nói lạnh lùng của anh đã nhuốm mùi vị gợϊ ȶìиᏂ rồi.

Anh vô lực ngồi phịch xuống ghế sô pha, đôi chân bị kẹp không tự giác hơi tách ra, hai bắp đùi trắng nõn thon dài uốn cong đặt trên mặt đất, trái ngược hoàn toàn với bộ lông đen bóng của chó Doberman.

Lưỡi chó lớn càng thêm tùy ý quấn quanh côn ŧᏂịŧ đang cương cứng loát động lên xuống, Cố Vân Đình cảm thấy con chó này nhất định đã biến thành tinh rồi.

Nếu không thì tại sao cái lưỡi của nó lại lợi hại đến như vậy, qυყ đầυ hồng hào lập tức phồng to ướŧ áŧ, lưỡi chó nóng bỏng liên tục liếʍ vào mã mắt, khiến Cố Vân Đình càng thêm run rẩy.

Đại khái là bởi vì ham muốn tìиɧ ɖu͙© của anh đã bị đè nén đã lâu, một khi bộc phát sẽ không thể ngăn cản, cộng thêm ảnh hưởng của một ít cồn rượu, Cố Vân Đình lạnh lùng cứng nhắc đột nhiên cảm thấy có chút xúc động, cho dù có xấu hổ, dù chỉ là một con chó…… Không bằng làm càn một chút.